Chương 5

Tiếng chuông báo giờ vào lớp lại vang lên, khiến mọi người phải xô đẩy nhau về chỗ ngồi của mình.

Quả thật hôm nay có quá nhiều chuyện không thể lý giải nổi xảy đến với Trạch Khương, đặc biệt là đều liên quan đến cô gái tên Hạ Viên kia, Nhất Long cười khổ vỗ vào vai Trạch Khương giải thích.

- Mình nói cậu nghe, Hạ Viên cô ấy có một sở thích biếи ŧɦái chính là trêu ghẹo bọn con trai, khi tìm được mục tiêu thì cô ấy sẽ hóa thành đại sắc lang làm những chuyện mà cậu không ngờ tới, cho nên cô ấy được mọi người đặt cho cái biệt danh là sói ca.

Trạch Khương lại một lần nữa trợn trừng mắt, nuốt từng chữ vào bụng nói.

- Vậy mình phải làm sao bây giờ?

Nhất Long làm ra vẻ mặt nghiêm trọng nói.

- Mình khuyên cậu tốt nhất nên tránh xa cô ấy một chút, nếu không cậu sẽ trở thành món ăn được dâng lên tận miệng đại sắc lang háu đói đó.

Trạch Khương nghe xong liền thay đổi thái độ, nhìn chằm chằm Nhất Long tỏ vẻ nghi hoặc nói.

- Nếu đã kinh khủng như vậy thì nhất định cậu cũng bị cô ấy…

Nhất Long bị đoán trúng tim đen thì không khỏi đỏ mặt, lập tức nghĩ đến mấy chuyện ngại ngùng đó với Hạ Viên lại cảm thấy cô ấy rất đáng yêu. Khó khăn lắm cậu mới nói ra được mấy chữ cho Trạch Khương nghe.

- Mình bị cô ấy chiếm tiện nghi.

Sốc, Trạch Khương bị sốc văn hóa không thể không nghĩ đến cảnh tượng nam nữ tiếp xúc thân mật với nhau, mặt cậu bất giác cũng bắt đầu ửng hồng theo. Đó là nguyên nhân vì sao mà Hạ Viên lại có sức hút đến như vậy, không cần đυ.ng chạm cũng có thể làm người khác xao xuyến, nhớ nhung, đỏ mặt ngại ngùng.

Nhất Long nhìn cái mặt cũng đang ửng hồng kia, cậu chắc chắn đầu óc đang nghĩ đến chuyện đen tối của Trạch Khương, liền không chịu được mà rùng mình một cái biện minh.

- Này! Cậu đừng có nghĩ lung tung nha, cô ấy chỉ là nói mấy câu ám muội rồi làm mấy hành động bình thường thôi chứ không có làm gì quá đà đâu. Cậu cứ thử như vậy đi rồi biết, mình chỉ nói cho cậu biết được chừng đó thôi.

Nói xong cả hai không hẹn mà nhìn nhau phì cười một trận, Trạch Khương chợt nảy ra một điều khó hiểu nêu ý kiến của mình.

- Vậy cậu cứ thế để mặc cho cô ấy chiếm tiện nghi sao?

Nhất Long nghe xong câu hỏi liền tắt luôn nụ cười, liếc nhìn nam nhân xinh đẹp kia một cái cay đắng nói.

- Mình nói rồi không phải sao, cậu cứ thử hỏi bọn con trai lớp mình đi thì biết.

Trong suốt giờ học tiếp theo Trạch Khương bắt đầu mất tập trung, vẫn luôn nghĩ vẩn vơ về chuyện mà Nhất Long vừa mới nói, đúng là đẹp trai quá cũng khổ mà.