Chương 23

Ở góc hành lang.

“ Cô còn ở nơi này lười biếng, quản gia ra lệnh đem biệt thự trong ngoài dọn dẹp một lần, tháng sau chính là sinh nhật Mộ Hàng thiếu gia, còn chưa đến một tuần đâu, chúng ta phải nhanh chóng làm việc mới xong được.” Một người hầu tóc ngắn nói với một cô gái khác.

“ Để tôi nghỉ một lát đi, sáng nay tôi mới bị quản gia phái đi kì cọ sảnh chính xong.” Người này nói tiếp:

“ Trước đây đều là sinh nhật Giang Từ thiếu gia mới long trọng như vậy , năm nay tôi nghe nói,sinh nhật Giang Từ thiếu gia sẽ không tổ chức mà chỉ tổ chức sinh nhật Mộ Hàng thiếu gia thôi, toàn bộ hào môn thành phố B đều được mời tới.”

“ Thì đúng rồi còn gì, Giang Từ thiếu gia bộ dáng kia, ra ngoài gặp khách chẳng phải là hù chết người ta sao? Giang gia nào để người khác chê cười được. Hơn nữa, hiện tại người cầm quyền chính là Mộ Hàng thiếu gia, tương lai Giang gia khẳng định cũng là cậu chủ kế thừa, đương nhiên là phải tổ chức sinh nhật thật long trọng rồi.”

“Ai, thực sự có điểm tiếc nuối a, năm đó Giang Từ thiếu gia là một nhân vật phong vân, ai nhìn thấy thì đều kính nể lại là sợ hãi, hiện tại thì lại bị ném ở trong căn biệt thự cũ nát không người hỏi thăm.” Người hầu không khỏi cảm thán một câu.

“ Cô cảm thấy anh ta đáng thương? Nếu không cô xin quản gia qua đó chiếu cố anh ta đi a, nghe nói Giang Từ thiếu gia đến bây giờ vẫn chưa tìm được hộ công thích hợp đâu.” hầu gái Tóc ngắn bĩu môi, trong hào môn thứ không cần nhất chính là sự đồng tình, đặc biệt bọn họ là người ở tầng dưới chót, nơi nào có tư cách đồng tình người khác a.

“ Đi cái đầu cô, tôi mới không cần......”

người hầu nghĩ đến trước kia khi Giang Từ mới xảy ra chuyện, cô trong lúc vô ý nhìn thấy gương mặt kia, thân thể nhịn không được run rẩy, quá khủng bố, ghê tởm.

Bỗng Tô Duyệt đi ngang qua, hai cái người hầu nhanh chóng yên lặng, tuy rằng các cô không dành nhiều sự tôn trọng lắm cho vị thiếu phu nhân Tô Duyệt này, nhưng bên ngoài vẫn phải duy trì thái độ như cũ.

Nghe được lời người hầu nói, trong lòng Tô Duyệt ẩn ẩn cảm thấy không thoải mái.

Dĩ vãng ở giới giải trí, cô sớm đã quen các loại anti-fan chửi bới mình, mặc dù trên mạng nhục mạ cô rất nhiều nhưng cô vẫn như cũ có thể để ngoài tai, coi như không nghe thấy, mà lúc này nghe người hầu ghét bỏ Giang Từ cô thế nhưng cảm thấy thực không thoải mái chút nào.

Đi đến phòng khách, Tô Duyệt liền thấy Tống Hiểu Thanh cùng Khương Toàn nói cười rôm rả.

Tống Hiểu Thanh thấy Tô Duyệt, ý cười bên môi liền thu liễm đi một chút, “ Cô đã đến rồi à, lại đây ngồi đi.”

Tô Duyệt đi qua.

“Nghe nói cô nhổ hoa trong hoa viên đi thay vào đó là một rừng rừng trúc?” Tống Hiểu Thanh ngữ khí nhàn nhạt.

“ Mẹ, thực xin lỗi, trước đó con không biết hoa là mẹ trồng, bất quá, trước khi nhổ hoa con đã xin phép ông nội rồi.” Dù sao cũng đã nhổ lên, chẳng lẽ còn muốn cô trồng lại sao?

“Đứa nhỏ ngốc, mẹ không có ý trách con. Gọi con tới chủ yếu là vì Giang Từ. Tháng sau chính là sinh nhật Giang Từ , con cũng biết, Giang Từ cùng Mộ Hàng chung một ngày sinh nhật, dĩ vãng hai anh em đều là cùng nhau mở tiệc chúc mừng, hiện tại Giang Từ đứa nhỏ kia muốn điệu thấp, không ra ngoài gặp mặt khách mời, mẹ cũng không miễn cưỡng thằng bé làm gì.” Tống Hiểu Thanh khó có được vẻ mặt ôn hoà với Tô Duyệt, “ Con là vợ nó, ngày sinh nhật con hãy ở lại chiếu cố Giang Từ thật tốt nhé.”

Tô Duyệt nghe minh bạch, Tống Hiểu Thanh lời này ý tứ chính là Giang Từ không ra ngoài nên Tô Duyệt cũng không cần tham dự, hai người đều ở trong biệt thự Tiểu Dương là được. Nếu cô là nguyên chủ nói, nhất định sẽ ủy khuất, thề muốn tham gia tiệc sinh nhật của Giang Mộ Hàng .

“ Vâng, mẹ yên tâm, con sẽ chiếu cố Giang Từ thật tốt.” Cô đối với sinh nhật Giang Mộ Hàng một chút cũng không có hứng thú.

Tống Hiểu Thanh không nghĩ tới cô dễ dàng liền đồng ý như vậy, bà ta kinh ngạc mà nhìn Tô Duyệt, khen ngợi nói: “ con càng ngày càng hiểu chuyện.” Nhìn gương mặt Tô Duyệt gầy đi không ít, bà ta khó có được mà quan tâm, “ Con gần đây có phải gầy đi không?”

Khương Toàn ở một bên nghe vậy cũng nhìn về phía Tô Duyệt. trước kia Tô Duyệt mặt tròn tròn đen đen, ngũ quan như là bị dính vào với nhau, mấy ngày không gặp mà cô giống như đã gầy hơn không ít?

Khương Toàn nghĩ tới đời trước, cô ta cả ngày ngốc ở căn biệt thự xó xỉnh ấy, mỗi ngày chỉ có thể đối mặt với Giang Từ, bởi vì ưu sầu mà cả người gầy ốm rõ rệt, Tô Duyệt hiện tại là giống cô ta đời trước hay sao?

Nghĩ như vậy, sự áy náy đối với Tô Duyệt càng tăng lên.

“ cảm ơn mẹ quan tâm. Con gần đây đang giảm béo.” Tô Duyệt cười cười.

Tống Hiểu Thanh gật gật đầu, không để ý nhiều, thuận miệng nói một câu, “ Nhớ chú ý sức khỏe.”

“ Dạ vâng.”

Ngày đó sau khi dỗ Giang Từ hết giận, cô lại gầy năm cân, hiện tại là 125 cân, tuy rằng không thể nói là gầy , nhưng so với trước kia cả người đầy thịt thì cơ hồ đã gầy đi một vòng.

Khương Toàn cho rằng Tô Duyệt đang miễn cưỡng cười vui, mặt cô ta mang ý cười, lúm đồng tiền ngọt ngào, ôn nhu nói: “Tô Duyệt, nếu em có chuyện gì phiền lòng thì có thể tùy thời tìm chị tâm sự nhé.” Hiện tại Tô Duyệt thay đổi không ít, không hề giống trước kia thời thời khắc khắc nhằm vào cô, Khương Toàn thực nguyện ý cùng Tô Duyệt làm bạn bè, nghe cô tố khổ.

( Do đang ở trước mặt mẹ chồng Tống Hiểu Thanh nên mình để xưng hô theo vai vế là Chị- Em nhé)

Tô Duyệt nhìn ánh mắt Khương Toàn chân thành tha thiết lại mang theo chút hổ thẹn, cô tùy ý lên tiếng: “Ân.” Trong sách đề cập tới nữ chủ bởi vì đối với việc mình trọng sinh trở về sử thủ đoạn nhỏ, làm nữ xứng gả cho Giang Từ mà áy náy, cho nên nhiều lần nhường nhịn nữ xứng. Hiện tại nhìn biểu cảm trong mắt Khương Toàn, phỏng chừng là cô ta đang áy náy đi?

Kỳ thật, Tô Duyệt hoàn toàn không hiểu ý nghĩ của Khương Toàn, nếu lúc trước cô ta không thủ đoạn, thì hiện tại sẽ không phải sống trong áy náy và day dứt.