Chương 11

Sau ngày hôm đó, cuộc sống của hai anh em Trần Kỳ vẫn không có gì thay đổi. Hàng ngày anh vẫn cùng cô đến trường, chăm sóc cho cô mọi thứ từ bữa ăn, giấc ngủ cho đến vệ sinh,... Anh đã cho người hầu nghỉ hết. Ở nhà một tay chăm lo cho cô, yêu chiều cô, cho cô cuộc sống hạnh phúc. Trần Kỳ cứ vô tư mà lớn dần trong vòng tay anh. Từ sau hôm "chữa muỗi cắn" của Dĩ Hạo, anh phát hiện ra mình đã hơi quá lố. Dù sao Kỳ Kỳ cũng còn nhỏ như vậy, không nên cho cô tiếp xúc với "thứ đó" quá sớm. Mà anh nên khai phá bản thân cô trước, tìm hiểu thật rõ cơ thể cô, từng điểm mẫn cảm, từng góc nhỏ xinh đẹp trên thân thể nõn nớt quyến rũ đó, để đến khi chính thức "ăn" cô, sẽ cố gắng phục vụ cô thật tốt. Làm cục cưng của anh sảng khoái, sau đó cưng nựng, yêu chiều cô, nâng niu trong lòng bàn tay, rồi cả hai sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc mãi mãi về sau...

Đã một năm trôi qua. Trần Kỳ và Dĩ Hạo vẫn sống một cuộc sống yên lành bình thường trong ngôi nhà cũ. Dĩ Hạo vẫn hàng ngày chăm sóc Tiểu Kỳ tất tần tật, anh cưng nựng cô phải gọi là số một. Bây giờ là thời điểm gần đến kì thi, Tiểu Kỳ phải làm nhiều bài tập hơn bình thường liền trở nên mệt mỏi. Dĩ Hạo xót xa cục cưng, liền ngỏ ý muốn làm hộ bài tập cho cô nhưng bị Kỳ Kỳ kiên quyết từ chối. Dĩ Hạo thấy vậy đằng trước thì vẫn ngọt ngào an ủi động viên Kỳ Kỳ làm bài rồi nghỉ ngơi sớm nhưng ngay hôm sau đã gọi điện cho cô giáo Trần Kỳ, mặc kệ chương trình học trên lớp có bài thế nào hay kết quả học của cô có ra sao, vẫn phải cho cô thật ít bài tập, hay không có luôn cũng được.

Cô giáo nhìn vào hồ sơ của Dương Trần Kỳ, cộng với xem hồ sơ của Dương Dĩ Hạo - người vừa gọi đến tự xưng là anh trai của Trần Kỳ thì toát mồ hôi lạnh. Cô không có ngu mà động vào Dương Gia - thế lực hùng mạnh cả trong và ngoài nước này để rồi chuốc họa vào thân. Nghe nói tình cảm gia đình của Dương Nam Kiệt không tốt nhưng dù gì Dương Dĩ Hạo cũng là con trai trưởng của ông, sớm hay muộn cũng sẽ thừa kế tập đoàn kếch sù đó. Tốt nhất không nên gây thù a. Mà bản thân Dĩ Hạo ở trường đã là một người khó chọc vào (Dĩ Hạo và Trần Kỳ học trường quốc tế liên cấp nên cùng trường) Cô giáo nghe giọng nói lạnh lùng nhưng kiên quyết của chàng trai 14 tuổi kia mà cũng lạnh sống lưng, vội vàng đáp lời:

- Được được! Cô hiểu rồi. Cô sẽ giảm bớt lượng bài tập về nhà hàng ngày cho Kỳ Kỳ học bá.

- Được. Cảm ơn cô. - dừng một chút, Dĩ Hạo lại cất lời khiến cô giáo giật mình - Là giáo viên, không quá thân thuộc cũng không phải người thân, làm ơn cô gọi Tiểu Kỳ tôn trọng một chút được không?

- Được rồi. Về sau cô sẽ chú ý sửa. Chào em!

Cô giáo cố gắng giữ giọng nói mình không lúng túng, sống lưng đã lạnh toát. Đúng là đáng sợ a

Tối hôm đó, Tiểu Kỳ đi học về trong bộ dạng rất phờ phạc. Vì lần thi học kỳ này rất quan trọng nên cô phải toàn tâm toàn ý ôn bài. Cũng như thời gian hai anh em tiếp xúc với nhau cũng càng ít hơn. Dĩ Hạo trong bữa cơm gắp cho Kỳ Kỳ một miếng thịt, dịu dàng nói:

- Tiểu Kỳ, dạo này em học hành căng thẳng quá. Ăn uống ngủ nghỉ không điều độ rất có hại cho sức khỏe. Hay là...chốc nữa anh em mình tắm chung được không?

Kỳ Kỳ nghe đến được tắm chung với anh hai, mắt sáng lên. Cô nhớ lại "đại chiến công" của cô "chữa bệnh" cho anh hai lần trước mà phấn khởi. Cô vội kêu lên

- Được! Được a!! Kỳ Kỳ muốn tắm với anh hai~~

Dĩ Hạo thấy bộ dáng háo hức của cô, không khỏi nhếch mép cười. Xem ra cô bé của anh không bài xích sự thân mật của anh, rất tốt. Thế này thì việc dụ thỏ vào hang sói lại càng dễ dàng hơn rồi ( :>> )

Ăn xong bữa tối, Dĩ Hạo đang dọn dẹp rửa chén thì Kỳ Kỳ đã xung phong chạy lên pha nước tắm. Cô xả đầy nước vào bồn tắm lớn rồi chạy vào phòng tìm mấy món đồ chơi như Zịt Cao Su, Búp Bê thả vào. Đem cả xà bông tắm hương cam mà cô yêu thích xịt vào bồn tắm nữa. Một lúc sau bọt tung lên với hương cam nhè nhẹ. Tiểu Kỳ khoái chí cười tít mắt nghĩ đến lúc được vui đùa với anh hai. tâm trạng trong lòng liền tốt lên vạn phần.

Dĩ Hạo dọn dẹp xong xuôi, đứng lại hít một hơi thật sâu. Trong đầu tự hứa sẽ không làm gì quá đáng với cô, cho dù khó chịu cũng là tự mình nhịn không được làm ảnh hưởng tới cô. Thầm hạ quyết tâm, anh vững bước tiến về phía phòng tắm.

Mở cửa ra, anh đã thấy Trần Kỳ quần áo thoát sạch ngồi nghịch vui vẻ trong bồn tắm. Làn da trắng mịn căng bóng, khuôn mặt non nớt búng ra sữa vì nhiệt độ trong phòng tắm mà trở nên ửng hồng, đôi mắt to tròn long lanh, mềm mại nhìn anh. Đôi môi đỏ mọng chúm chím lúc này đang hơi hé ra, cong hớt như cánh hồng mới nở làm anh thầm muốt nước bọt. Xem ra lời quyết tâm ban nãy của anh khó mà giữ lời được lắm. Nhìn thấy anh, Tiểu Kỳ vui vẻ vẫy tay:

- Anh hai, anh mau cởi đồ rồi vào đây đi. Anh xem này, Kỳ Kỳ mang Vịt chút chít vào đó. Anh xem nó kêu hay chưa này!

Nói rồi lấy con Vịt bóp một cái. Con Vịt kêu lên "chít" một tiếng. Cô hướng về phía anh nở một nụ cười thật tươi. Dĩ Hạo nhìn thấy nụ cười đẹp đến động lòng người của cô trong lòng không khỏi nhảy lên một cái, vội đỏ mặt quay đi:

- Tiểu Kỳ chờ anh hai cởϊ qυầи áo chút. Anh vào ngay.

Nói rồi anh lập tức cởϊ áσ ra. Thân hình chơi bóng rổ cao gần m8, các cơ bắp tuy không quá lộ liễu nhưng đầy sức mạnh. Vì Dĩ Hạo bắt đầu tập GYM từ hè năm lớp 8 nên đến nay anh đã có cơ bụng. 6 múi hiện lên rõ ràng đến từng milimet, bả vai hơi gầy nhưng rất rộng cùng với đôi chân thon dài thẳng tắp tạo nên một dáng người tiêu sái quyến rũ. Đôi mắt hẹp dài đầy vẻ tà mị và bạc môi mỏng trên gương mặt góc cạnh của anh sẵn sàng đốn tim bất cứ cô gái nào chỉ với một cái nhếch mép. Đúng là yêu nghiệt nha ~~

Toàn bộ quá trình cởϊ áσ của Dĩ Hạo, Tiểu Kỳ nhìn không sót một li. Ôi mẹ ơi!! Anh hai của cô cực phẩm như này sao?? Kỳ Kỳ mặt đỏ như trái cà chua, cúi đầu nghịch nghịch bong bóng xà phòng. Hành động này lọt hết vào mắt Dĩ Hạo. Anh cười khẽ, xem ra bé con rất thích cơ thể của anh.

Cho mọi người hóng chết nè blè :>>

Cho Trang hỏi xíu. Có bạn nào đọc truyện của Trang mà là con trai ko ạ? Nếu có cmt cho Trang biết nha. Trang muốn biết xem có Nam Nhi Đại Trượng Phu nào lọt hố của Trang không hiiiii ><

Vote nha vote nha. Trang hoàn thành lời hứa với quần chúng nhân dân rồi đó nha <('^')>

Iu iuuu 😘😘