Chương 21
Tiểu Oanh Oanh bị anh ôm chặt ..... đến nghẹt thở ...... đôi tay không ngừng đấm mạnh vào lưng anh .......Tiểu Oanh ... dù em có cự quậy thế nào cũng vô ích .... anh không để em chạy thoát đâu
Hàn Thiên cắn răng chịu đựng những cú đánh trời giáng của Tiểu Oanh ............. trong lòng thầm mong cô sau khi đã đánh đấm thỏa thích thì có thể tha thứ cho anh ..... cô là người nhân từ ....chẳng lẽ lại không thấu sự đau đớn của anh
Đôi tay dù có đánh thì Hàn Thiên anh vẫn không chịu buông ..... Tiểu Oanh Oanh bất lực buông thõng ..... cả người vẫn run lên từng đợt ........ nước mắt tuôn ra ướt đẫm cả ngực áo anh
Tiểu Oanh Oanh ... em có thể đánh anh ..... hành hạ anh ..... nhưng làm ơn đừng rời xa anh ......
Cô là sinh mạng của chủ tịch đại nhân .... nếu không có cô .... cuộc sống sẽ trở lên tẻ nhạt và vô vị giống như trước ................... Anh sẽ mãi không thể tìm ra niềm vui của cuộc sống .... có thể sẽ bị ép buộc vào 1 cuộc hôn nhân vô nghĩa nào đó cũng nên
- Anh biết lỗi rồi - Hàn Thiên như 1 con cún ngoan ..... lời lẽ dịu ngọt không còn giống như khi quát cô .... không giống như khi anh ra lệnh hay bắt cô phải làm theo ý mình ......................... Tiểu Oanh Oanh bịt chặt tai lại .... cố tình không nghe những lời anh nói
Có nghe mới là ngu ngốc .... lời nói của anh không đáng tin chút nào ..... vậy anh bảo tôi phải tự rối lòng mình lắng nghe hay sao ???
- Tôi không nghe .... tôi không nghe , Hàn Thiên ..... những câu này .... anh hãy để giành mà nói cho cô Hà Mi đó nghe
Đôi tay tưởng trừng đã bịt rất chặt .... nhưng giọng nói của Hàn Thiên vẫn vang lên bên tai cô không sót 1 từ nào .....
- Tiểu Oanh Oanh .... anh sai rồi .... em đánh anh chết đi cũng được .... nhưng làm ơn đừng đối xử như vậy với anh
Tiểu Oanh ngước lên nhìn khuôn mặt đầy tội lỗi chồng chất của chủ tịch đại nhân ...... khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười nhạt ......
- Anh đối xử với tôi như nào hả .... vậy mà còn đòi hỏi tôi đừng đối xử như vậy với anh sao .... Hàn Thiên nghe cho rõ đây ..... hôm nay tôi nhất định sẽ đánh chết anh
Lời nói phát ra chứa đầy sát khí ngút trời ..... Tiểu Oanh Oanh nhìn chủ tịch đại nhân với đôi mắt rực lửa ...... đôi tay buông thõng không biết từ lúc nào đã nắm chặt lại như chuẩn bị bóp nghẹt thứ gì đó
Tiểu Oanh dùng nắm đấm gang thép của mình đấm mạnh vào khuôn mặt tuấn mĩ của người đàn ông trước mặt
Hàn Thiên bất ngờ bị cô làm cho choáng váng .... dịch vài bước chân ...... đôi tay nới lỏng làm tuột mất Tiểu Oanh Oanh
- Cú đấm này là vì ..... những ngày tôi bị hành hạ dưới quyền hành của anh .............. Còn đây là vì anh đã giám làm tôi yêu anh .... - Tiểu Oanh Oanh lại thêm 1 cú đánh nữa vào mặt anh ...... Cứ như vậy đến khi cô chẳng còn nghĩ ra lí do gì để tiếp tục hành hạ gương mặt của anh
Chủ tịch đại nhân không than trách nửa lời ..... vẫn đứng yên dù mỗi lần bị cô đánh như vậy thật sự không hề nhẹ tí nào
Nếu nhẹ nhàng thì đã không còn phải là em rồi .... Tiểu Oanh Oanh
Bây giờ thì anh hiểu rồi .... không ai giám yêu em ..... chính là vì cái tính cách bạo lực này ..... cả đời này chắc cũng chỉ có mình Hàn Thiên ngu ngốc như anh chịu nổi
- Sao hả .... tôi đánh có đau lắm không
Tiểu Oanh cô hình như nói câu này hơi bị thừa thì phải ..... sao không thử đấm vào mặt mình đi rồi biết sức công phá khủng khϊếp đến nhường nào ..... cũng may mắn là mặt anh quá dày so với quy định ....
Như vậy đâu đã là gì so với việc anh làm tôi bị tổn thương đâu chứ ...... xem ra tôi đã quá lương tay với anh thì phải
- Nếu em vẫn chưa nguôi giận thì anh vẫn có thể trụ được
Hàn Thiên mỉm cười nhìn cô ............... nụ cười nặng nhọc khiến khuôn mặt càng thêm đau nhức .............. Tiểu Oanh của anh .... đánh người quả thực quá thâm hiểm ...... nếu sau này khuôn mặt anh có biến dạng ... nhất định em phải là người chịu trách nhiệm
Tiểu Oanh chết sững trước câu trả lời của anh ...... đôi tay thật sự rất muốn đánh tiếp ...... nhưng nhìn khuôn mặt bị cô đánh đang sưng lên thật sự không lỡ nào mà tiếp tục ra tay ............
Hàn Thiên ...anh thật sự có thể chịu đựng được sao ???.... đúng là đại ngốc .....
Cô bước đến bên anh ..... đôi tay nhẹ nhàng đặt nhẹ lên khuôn mặt bầm tím ấy ...... hai hàng nước mắt lại tuôn ra như suối nước trong veo - Đồ ngốc .... sao lại không bảo em dừng lại hả
Là ban nãy ro em không thể kiềm chế mới khiến anh ra như vậy ..... nhìn anh thảm hại như vậy lại khiến em rất đau .... như thể em đang tự đánh chính bản thân mình vậy
- Anh sợ nếu em dừng lại ..... tức là em sẽ không tha thứ cho anh
- Vậy nếu em đánh chết anh .... thì lúc đó mới là tha thứ sao hả ???
- Chết trong tay em ... như vậy cũng tốt - Hàn Thiên nhìn cô .... đôi mắt chan chứa yêu thương ..................... Tiểu Oanh Oanh quả thực bị anh làm cho xúc động .... đôi tay ôm chặt lấy anh mà xiết - Tại sao ... anh lại cứ làm em không thể xa anh hả ?
Anh cũng ôm lấy cô .... đôi môi khẽ hôn lên làn tóc thơm mùi hương nhu ..... - Bởi vì ... em chính là cuộc sống của anh
************************************************************************************************************************************
Tiểu Băng nhìn chăm chăm chiếc lọ thủy tinh đựng dung dịch trong suốt sóng sánh trên tay .... miệng khẽ nhếch lên 1 nụ cười thâm hiểm
Tiểu Oanh Oanh chỉ cần 1 chút nọc độc của Belcher thôi cũng khiến cô phải chết trong đau đớn rồi ......
Tiểu Băng nhìn vào tấm ảnh trong tay mình .....đôi môi khẽ run lên ...... nước mắt cũng chảy ra ướt đẫm
Người trong bức hình ... đang mỉm cười nhìn cô ... nụ cười rạng rỡ và ấm áp như nắng của mùa thu
Kì Phong .... em độc ác lắm phải không hả ??? ............... em chỉ muốn tìm lại 1 chút hình ảnh của anh ............................. Hàn Thiên ...... em không yêu anh ta ...... người em yêu là anh ... Kì Phong ....
Hàn Thiên có khuôn mặt giống hệt người trong bức hình ..... người mà Tiểu Băng cô yêu hết mình ...... người đã vì cứu cô mà chấp nhận lấy sinh mạng của mình ra đánh đổi ......................... Đây có phải là lí do khiến Tiểu Băng trở lên thâm hiểm và độc ác đến như vậy ... hay chỉ là 1 trong vô vàn những lí do
Mối lẫn thấy hình bóng của Kì Phong đang ở bên người con gái khác .... Tiểu Băng lại trở lên độc ác hơn bao giờ hết .... Người như Tiểu Oanh Oanh ... thực sự không đáng ghét tí nào ... cũng chỉ tại dây dưa với Hàn Thiên lên luôn phải đối mặt với nguy hiểm cận kề
Cái thứ chất trong lọ thủy tinh ấy ..... có khi nào sẽ khiến Tiểu Oanh cô ra đi trong đau đớn
Cánh cửa phòng mở ra .... bóng dáng của 1 người con gái bước vào .......
- Cô muốn gặp tôi - Hà Mi nhìn cô gái trước mắt mình .... trong đầu lóe lên những suy nghĩ khó hiểu
- Phải - Tiểu Băng đứng dậy .....đi về hướng Hà Mi đang đứng ....
Khi 2 khuôn mặt nguy hiểm giao nhau cũng là lúc 1 kế hoạch tàn ác lóe sáng
- Chỉ là muốn cùng cô hợp tác loại bỏ 1 số thứ cản đường
- Thứ cản đường - 2 hàng lông mày cô khẽ nhíu lại ........ cái thứ cản đường mà cô ta nói là cái quái gì - Tiểu Băng tôi thật không hiểu ý của cô
Hà Mi ... cô đúng là ngu ngốc ..... không phải bây giờ cô đang rất muốn loại bỏ Tiểu Oanh Oanh sao ........ đúng là ngu đến độ tôi cũng không thể đỡ nổi sự ngu rốt tiềm ẩn của cô luôn .... hahaha
- ý tôi chính là Tiểu Oanh Oanh .... hiểu rồi chứ
Hà Mi đến giờ mới kịp hiểu ra ..... nhưng trong đầu vẫn đầy hoài nghi
Tiểu Băng cô đang định lừa người đấy à .... ại trả biết cô và Tiểu Oanh Oanh là đôi bạn cùng tiến ....... bày đặt hợp tác thực chất cũng là lừa người
- Tiểu Băng .... tôi thật sự không hiểu lý do cô muốn hợp tác với tôi nhằm mục đích gì ....nhưng có rất nhiều mâu thuẫn khiến tôi không thể tin lời cô nói - Hà Mi quay người bước đi ............. Nhưng chưa kịp bước ra đến cửa thì đã bị Tiểu Băng chặn đường lui
Đã bước đến đây còn muốn chạy đâu ..... thật quá coi thường bạch cốt tinh trước mắt rồi ....
- Tôi biết cô nghi ngờ .... điều này cũng rễ hiểu thôi mà ..... tôi và Tiểu Oanh như mọi người biết là bạn thân ..... nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ mối quan hệ đó sẽ kéo dài ....... Bởi vì tôi cũng giống như cô .... có rất nhiều lí do để loại bỏ cô ta - Tiểu Băng nhìn khuôn mặt Hà Mi như đang dò tìm điều gì đó ..... đôi mắt ánh lên những tia nhìn sắc lẹm
Hà Mi chẳng ngần ngại nhìn lại cô .... đôi môi khẽ cười thành những âm thanh man rợ .... - Hahaha ..... Tiểu Băng ..... cô làm tôi thấy thật lực cười ..... làm sao để tôi có thể tin cô đây hả ?
- Hãy để thời gian chứng minh điều đó ..... Hà Mi .... cô thật sự không ngu ngốc như tôi nghĩ chút nào ... cô rất thông minh .... nhưng hình như hơi thừa rồi thì phải .... tôi đang rất muốn hợp tác mới cô .... hiểu chứ ...... Nghĩ thử mà xem , nếu 1 mình cô mà hạ được đối thủ Tiểu Oanh Oanh thì đâu có bị chủ tịch ra tay tàn nhẫn đến vậy .... Nhưng nếu chúng ta hợp sức thì điều này có thể ...... ít ra tôi cũng rất được Tiểu Oanh Oanh tin cậy hơn cô
Hà Mi lặng người suy nghĩ 1 hồi ...... Tiểu Băng không ngờ lại biết được nhiều chuyện đến vậy .....Rốt cuộc có lên tin tưởng con người này .... thật sự rất đáng ngờ ......................................... Hà Mi sau 1 hồi đứng chết tại chỗ cũng chịu lên tiếng phá tan bầu không khí u ám quanh đây
- Thôi được ..... Tiểu Băng ..... tôi sẽ thử tin tưởng cô 1 lần ....... nhưng chỉ lần này thôi ....... nếu cô giám bày mưu thì nhất định tôi sẽ tự tay gϊếŧ chết cô
Lời đe dọa được thốt ra ..... đôi tay Hà Mi giơ ra trước mặt Tiểu Băng .....
- Hợp tác vui vẻ - Tiểu Băng bắt tay với Hà Mi ........................ cái bắt tay đầy thù hận và cũng kèm theo mùi sát dày đặc đang bâu xung quanh
Hà Mi ....cô nghĩ có thể gϊếŧ được tôi sao hả .... người như cô .... thật sự là không đủ sức làm điều đó
Tiểu Băng rất giỏi về khoản hạ độc ..... muốn gϊếŧ người quả thực đơn giản ..... chỉ là không muốn tự tay làm điều này .......... Nếu Hà Mi có cơ hội quay lại cắn cô ... e rằng sẽ cắn nhầm 1 loại độc dược nào đó mà chết tức tưởi