Chương 10

Bước chân Tô Thanh đình trệ, cứ thế mà đứng ở cửa không cách nào tiến vào được. Cứ thế mà đứng ở ngoài suốt mười phút. Cô là người còn mặc được nhiều đồ nhất trong các cô gái ở đây, cũng là nhờ cô mượn chuyện đi vào nhà vệ sinh để tránh thoát.

Phía sau, một khối thân thể đầy nam tính nóng rực mang theo mùi rượu dán tới, một cánh tay choàng qua eo cô, thân thể nóng bỏng khiến sắc mặt Tô Thanh trắng nhợt, hơi thở nam nhân dán vào bên tai cô thì thầm, “Đi vào đi, không khí bên trong đang tốt thế, cô có thể vào chơi cùng nha!”

Thái độ của Khâu tổng đối với cô cũng không khác gì những cô khác kia.

Thậm chí còn phối hợp đẩy người cô.

Đáng tiếc lại không đẩy được.

Hai chân của Tô Thanh tựa như dán chặt xuống đất.

Khâu tổng phảng phất như nhìn thấu cô, “Mới làm một thời gian à?”

Thân mình Tô Thanh run lên.

Khâu tổng chính là đã nhìn quen loại tiệc như thế này rồi.

“Cô muốn cầm tiền thì phải đi vào, không đi vào chơi với khách, chọc cho khách giận rồi thì không lấy được tiền đâu.”

Hắn phảng phất như ác ma cúi đầu dụ dỗ cô, nếu không phải là âm thanh quá lạnh lùng, nếu không phải là thân hình hắn dán chặt vào người cô, nếu không phải là do tay hắn siết chặt eo cô.

Thì Tô Thanh đã muốn xoay người về nhà.

Nếu bữa tiệc hôm nay không có Khâu tổng, thì cô cũng có thể cắn răng cởi đồ. Cùng lắm thì về sau không làm cái việc này nữa.

Nhưng, trong bữa tiệc này có Khâu Tổ Ô.

Tiền này là không lấy được.

Ý niệm này chợt lóe qua đầu, cô không khỏi nhích người về sau, như thế ngược lại càng khiến hai thân thể dán sát vào nhau hơn.

Cuối cùng đã có người chú ý thấy Khâu tổng, chỉ trách bọn họ khi nãy chơi tới cao hứng.

“Khâu tổng, tới phiên anh đó. Chúng tôi chờ anh nãy giờ!”

Một người ngồi gần đó tùy tay bắt lấy Tô Thanh, cô gái còn lại trong phòng còn mặc quần áo cũng cần phải cởi ra nốt. Đám người họ có tiền có thế, nữ nhân bên người đều là được lựa chọn qua, dáng người nhất đẳng, ngực to mông to eo nhỏ, thân thể quyến rũ.

Chỉ cần bọn họ xuất tiền, thì nữ nhân cho dù điều kiện có kém thì cũng sẽ liều mạng đi thẩm mỹ chỉnh sửa, biến bản thân thành vưu vật hút nam nhân.

Cho nên đám nam nhân này xem như đã nhìn chán, bọn họ tuyệt không cưỡng bức nữ nhân, nhưng sẽ dùng tiền để bắt nữ nhân làm theo ý mình.

Tô Thanh hất bay cái duỗi tay kia, người nọ vì bận tâm đến bộ dạng thân mật giữa cô và Khâu tổng nên không dám lập tức phát giận, chỉ trừng mắt cô một cái, “Sao cô lại không chơi?!”

Tô Thanh hé miệng, nhưng người phía sau đã dùng lực trực tiếp đẩy cô tiến tới, “Cô ấy sẽ chơi.”

Trực tiếp thay cô làm chủ.

Sắc mặt Tô Thanh trắng nhợt, đương nhiên đã uống qua rượu rồi còn ói ra thì mặt ai mà không bợt bạc.

Ánh mắt lóe lên sự sợ hãi, sau đó bị lôi kéo về lại vị trí khi nãy.

Ba ly rượu bị nam nhân đặt trước mặt, “Cô đi toa let sao lâu quá vậy! Tự phạt ba ly trước đi!”

Nam nhân kia vì hành động hất tay khi nãy của cô mà chọc hắn ta không vui, hắn đây là muốn trừng phạt cô!

Tự cho bản thân mình là ai chứ, dám lên mặt với hắn ta, đồ thứ kỹ nữ!

Tô Thanh không chút do dự, liền cầm ba ly rượu uống xuống.

Cô không nhìn lại Khâu tổng.

Đã muốn tới bước này rồi thì không thể từ bỏ, bẳng không thì lúc trước chịu đựng mấy cái móng heo kia sờ mó hóa ra lại thành công cốc hết sao.

Cho nên mị nhãn tung ra, giữa một đám nam nhân say tới nghiêng nghiêng ngả ngả chơi trò oản tù tì.

Tay Tô Thanh vẫn luôn run rẩy, cũng xem như vận khí cô tốt, trời cao còn thương, cô chơi mười lần vậy mà đều thắng hết, quần áo vẫn còn giữ được trên người.

Đám nam nữ trong trong phòng thật sự cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

Vì thế càng có thêm nhiều người không phục mà tiến lên đòi chơi với cô.

Tô Thanh tựa như chú hươu nhỏ lạc vào giữa bầy sói, khuôn mặt tái mét, tay run mắt hoa.

Cuối cùng thì thua.

Không biết là ai hô to một tiếng, “Cởi đi! Cởi đi!”

Chung quanh nổi lên tiếng vỗ tay tán thành.

Vô số đôi mắt vạn phần chờ mong mà nhìn cô.

Tô Thanh trong phút giây hốt hoảng cảm thấy bản thân như trở về thời điểm bảy năm trước khi bản thân đang ở đỉnh cao sự nghiệp.

A, ngẫm lại thì cô đã rời xa đỉnh cao một thời gian lâu như vậy rồi.

Đầu óc cô vựng vựng, cởi đi lắc tay.

Trên mặt là nụ cười ngọt ngào, khuôn mặt nhẹ nhàng tự tin lắc lắc cái lắc tay chứng tỏ là cô đã cởi rồi.

Trong phòng vang lên âm thanh tấm tắc cũng không cam lòng, tiếp tục đòi chơi.

Tất cả mọi người đều muốn cô phải giống họ, phải lột hết quần áo trên người của cô gái xinh đẹp này xuống, chỉ lại qυầи ɭóŧ mới thôi.

Ai ai cũng cực kỳ tà ác, tuyệt sẽ không một người nào hảo tâm mà giúp cô.