Chương 40

[Hết cách rồi.] Ô Tiểu Tất nói: [Mục đích duy trì hệ thống 6868 của chúng tôi không phải là kim chỉ nam giúp ký chủ có được cuộc sống hạnh phúc mà là đưa ra những lời chỉ dẫn nhỏ bé nhất.]

Ôn Song Mộc: “6868?”

Ô Tiểu Tất: [Đúng vậy. Nếu ký chủ thích plug-in, thực ra sẽ phù hợp với hệ thống 001 hơn. Đó là hệ thống thế hệ đầu tiên của chúng tôi, được tạo ra với mục đích duy nhất là chỉ để giải trí. Tuy nhiên, thế kỷ mới cảng chú trọng hơn đến khả năng tự lực, nên hệ thống thế hệ đầu tiên này đã bị loại bỏ hoàn toàn và chỉ có thể tham gia vào công việc quản lý hậu trường.]

Ôn Song Mộc: “...”

Đỉnh thật.

————

Biệt thự nhà họ Lục.

Hạ Vân pha một ly nước ép trái cây đặt lên bàn của Lục Kinh.

Nhìn chồng sách mới chất đống ở góc bàn của anh nên tò mò hỏi:

“Con trai, sao gần đây con không đọc sách của tác giả Thiên Tằm Thổ Đậu và tác giả Miêu Nị nữa vậy?”

Lục Kinh nói: “Con đổi tác giả rồi.”

“Ồ? Tác giả nào vậy.”

Lục Kinh lật bìa sách ra, xác nhận bút danh rồi nói: “Tác giả Tây Hà.”

“Tác giả này thế sao?”

Lục Kinh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Có vẻ cô ấy không giỏi viết truyện phản diện lắm.”Ôn Song Mộc thức suốt đêm đọc tiểu thuyết, hai tiết đầu của buổi sáng trôi qua vô cùng uể oải. Thừa dịp giờ giải lao giữa giờ, cô đi xuống quán cà phê uống một cốc latte đá để lấy lại tỉnh táo.

Đến cầu thang tầng hai, giáo viên Ngữ Văn Lương Khiết đã bước nửa cái chân qua cửa văn phòng, không biết là đang nói chuyện với ai đó bên trong, nhìn thấy Ôn Song Mộc đi ngang qua, cô ấy phấn khởi vẫy tay: "Song Mộc, em qua đây giúp Chi Lí đi, hai em cùng nhau chuyển tài liệu tham khảo môn Văn vào lớp học đi."

Ôn Song Mộc chậm rãi nuốt ngụm latte đá trong miệng, đáp: “Vâng, em đến ngay.”

Cô bỏ chiếc cốc lại vào túi đóng gói, đi về phía văn phòng.

Tài liệu tham khảo được các thầy cô khoa Ngữ Văn thiết kế đặc biệt, với trang bìa có in khung cảnh trường học. Bên trong, các phần được phân chia rõ ràng, là một cuốn sách khá dày gom góp tài liệu làm văn nghị luận dùng cho học sinh từ lớp 10 đến lớp 12.

Hạ Chi Lí đứng cạnh bàn làm việc của Lương Khiết, có lẽ là định một mình chuyển tài liệu tham khảo lên lớp. Tài liệu chất cao một đống trong lòng ngực, gần như chắn mất cả tầm nhìn của cô ấy.

Chắc chắn Hạ Chi Lí đã nghe thấy Lương Khiết gọi tên Ôn Song Mộc. Thấy cô đi vào cũng không mấy ngạc nhiên, Hạ Chi Lí nhỏ giọng xin lỗi: "Có lẽ hơi nặng..."

Với vẻ mặt lạnh lùng chẳng có biểu cảm gì mấy như thường lệ, Ôn Song Mộc tiến tới lấy hơn một nửa số tài liệu Hạ Chi Lí đang mang, hỏi: “Cậu có thể mang phần còn lại được rồi nhỉ?”

"Được rồi." Hạ Chi Lí gật đầu.

Hai người cùng nhau bước ra ngoài. Hạ Chi Lí liếc nhìn Ôn Song Mộc: "Có vẻ sắc mặt cậu không được tốt lắm."

“Ừ, tối qua ngủ không ngon.”

Vào lúc này ấy mà, Ôn Song Mộc thà nói là cảm thấy buồn ngủ, chứ lẽ nào cô lại nói là cô đang không nói nên lời về nhiệm vụ mà Ô Tiểu Tất giao cho cô ngay lúc cô bị Lương Khiết gọi lại.

[Kích hoạt nhiệm vụ phụ: Được giáo viên ưu ái.]

[Mục tiêu: Giáo viên Ngữ Văn Lương Khiết.]

[Điểm tiến độ được ưu ái hiện tại: 6/10]

[Phần thưởng cuối cùng: 5 điểm tích lũy.]

"Rốt cuộc là tại sao tôi lại cần thu được thiện cảm của giáo viên Ngữ Văn hả? Giáo viên nghĩ gì về tôi thì liên quan gì đến tôi chứ."

"Kí chủ, tầm nhìn của cô quá hẹp." Ô Tiểu Tất bày ra cái vẻ thâm sâu nguy hiểm khó dò. "Ngay cả một giáo viên Ngữ Văn nhỏ bé cũng có thể phản ánh thế giới quan và giá trị của một thế giới.

Lẽ nào kí chủ không hiếu kỳ một chút nào sao? Tại sao thành tích của cô, năng lực trên các phương diện đều xếp hạng nhất hạng nhì, thế mà một giáo viên chủ nhiệm kiêm giáo viên Ngữ Văn như Lương Khiết chỉ xem trọng một học sinh hạng 3 ngoan ngoãn lễ phép như Hạ Chi Lí.

Vận mệnh của nhân vật phản diện như chúng ta thường đều bắt đầu từ những tình tiết không mấy ai để ý như thế rồi bị ảnh hưởng. Cái gọi là thấy mầm biết cây (nhìn sự vật khi nó mới xuất hiện, có thể đoán biết tương lai của nó), trong thời gian ngắn chỉ là học sinh được thầy cô thiên vị yêu thích, tương lai lại có khả năng là có được cả sự nghiệp và tình yêu. Rõ ràng là đều xuất sắc như nhau cả, nhưng nhân vật chính có thể nhận được hào quang, vậy mà nhân vật phản diện thì không. Vì vậy, nếu muốn thay đổi tương lai, chúng ta phải bắt đầu bằng cách thay đổi những chi tiết nhỏ nhặt này."