Chương 6: Thổ lộ + phòng bếp play

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Sáng sớm hôm sau, Hạ Hạo Thần tỉnh lại trong ngực dượng.

Nghiêm Chỉnh Minh ngủ say, cánh tay rắn chắc chặt chẽ ôm cậu, Hạ Hạo Thần không dám đánh thức hắn, chỉ phải thật cẩn thận cứng đờ bất động.

Ký ức tối hôm qua như thủy triều ùa vào trong đầu, cậu lo lắng lại ngọt ngào.

Cậu sợ hãi dượng tỉnh lại sẽ phản ứng thế nào, cũng không biết nên đối mặt dì như thế nào, nhưng cậu không thể lừa gạt mình. Trong lòng cậu thật ra là cao hứng nhảy nhót. Đoá hoa không tốn bao lâu đã mở ra, tản hương thơm ra mê người, biết rõ tràn ngập nguy hiểm, vẫn nhịn không được hãm sâu…

Cậu biết, trải qua chuyện tối qua, cậu đã biến thành tiểu tam thế nhân khinh thường nhất.

Vẫn là một thiếu niên, tâm tính không đủ thành thục, cậu lung tung rối loạn miên man suy nghĩ, càng nghĩ càng tuyệt vọng, cư nhiên nhịn không được rơi nước mắt…

Không muốn làm nam nhân tỉnh, đành phải cắn góc chăn nhẫn nại.

Nhưng vẫn đánh thức nam nhân.

Nghiêm Chỉnh Minh trong lúc ngủ mơ loáng thoáng nghe được có người nhỏ giọng nức nở, lập tức tỉnh.

Quả nhiên, tiểu hài tử ở trong ngực hắn một cử động nhỏ cũng không dám, nước mắt ướt đẫm một khối chăn, đôi mắt hồng như con thỏ. Hắn nhìn mắt cậu, phát hiện bên trong có tràn đầy yêu say đắm, cũng có sợ hãi, áy náy, các loại cảm xúc phức tạp.

Hắn không muốn cậu đắm chìm ở cảm xúc này đó, chỉ phải ôm người lên trên một chút, ấn ở trong lòng.

“Vì cái gì khóc? Ân?”

Hạ Hạo Thần vùi đầu ở cổ hắn, lắc đầu không nói lời nào.

“Em không nói dượng cũng biết. Không cần sợ hãi, cảm xúc này đó không phải em nên chịu, là dượng sai, muốn trách cũng là trách dượng.”

Hắn đau lòng hôn hôn đỉnh đầu Hạ Hạo Thần, “Nếu đã xảy ra, chúng ta không cần trốn tránh. Được không?”

Hạ Hạo Thần khàn khàn ừ một tiếng.

“Dượng cam đoan với em, nhất định sẽ giải quyết chuyện này.”

Hạ Hạo Thần không biết dượng đối cậu rốt cuộc là cảm giác gì, càng không biết giải quyết theo như lời hắn đến tột cùng là muốn cùng cậu coi như cái gì cũng không phát sinh, hay là… Có lẽ… Sẽ cùng cậu ở bên nhau…

Cậu lấy hết can đảm hỏi, “…… Dượng, thích em sao?”

Nam nhân nghe xong cậu nói trầm thấp cười cười, “Đồ ngốc, nếu không thích, sao dượng sẽ cùng em làm chuyện đó?”

Hạ Hạo Thần mừng rỡ như điên, dượng thẳng thắn mang đến tâm lý sung sướиɠ thật lớn, loại sung sướиɠ so đêm qua dượng chân chính tiến vào thân thể còn mãnh liệt hơn.

Khống chế không được tâm tình, cậu tạm thời quên mất băn khoăn, hứng thú bừng bừng làm cơm sáng cho dượng.

Kết quả hai người lại làm trong phòng bếp.

Lúc Hạ Hạo Thần rời giường vốn không mặc nhiều quần áo, chỉ đơn giản mặc áo sơmi của hắn, cậu đã sớm muốn làm vậy.

Kết quả áo sơmi bị Nghiêm Chỉnh Minh lột, cả người cậu bị ấn ở bệ bếp, cái mông nhếch lên, áo sơmi mặc như không mặc treo trên người, lộ ra toàn bộ bả vai.

Nam nhân gặm cắn trên vai, in lại dấu hôn tối qua chưa phai một lần. Dươиɠ ѵậŧ cọ xát kẽ mông cậu, năm lần bảy lượt cọ qua huyệt khẩu mất hồn. Nơi tối qua bị yêu thương sớm đã khôi phục chặt chẽ, vẫn ướŧ áŧ. Hắn ác ý kiểm tra mật huyệt, một bên dùng từ thô lỗ nhục nhã thiếu niên dưới thân. Vì hắn phát hiện càng hạ lưu thô tục, cậu càng hưng phấn. Tiểu kê cậu sẽ dâʍ đãиɠ không ngừng phun ra mật dịch, còn sẽ đáng yêu lay động, tiểu huyệt càng sẽ không muốn sống mυ"ŧ vào đại điểu, làm hắn sướиɠ đến hận không thể chết ở trên người cậu.

“Sao Tiểu Thần tao như vậy, ngón tay tùy tiện cắm hai cái liền chảy nhiều nước như vậy, bôi trơn đều không cần dùng.”

“…… Ngô…… A a…… Tiểu Thần tao cho dượng xem……”

“Muốn ăn dươиɠ ѵậŧ dượng sao? Cái miệng nhỏ có phải không có dươиɠ ѵậŧ liền không được hay không, hận không thể đàn ông khắp thiên hạ đều tới thao, hả? Dươиɠ ѵậŧ dượng có thể thỏa mãn được em sao?”

“…… Ách a…… A a a…… Ân…… Muốn đại dươиɠ ѵậŧ dượng, ngô…… Làm sao bây giờ, tiểu tao động lại bắt đầu phát tao…… A…… Thật, thật ngứa……”

Nghiêm Chỉnh Minh nhịn không được, hung hăng cắm cự long vận sức chờ phát động vào huyệt dâʍ đãиɠ.

“Ách a! A a a a! Dượng…… Dượng thao……”

“Dâʍ đãиɠ, cái miệng nhỏ còn hút hơn nữ nhân! Anh muốn thao em cả đời! Thao đến em mang thai, sinh con cho anh!!”

Nghe hắn nhục nhã, Hạ Hạo Thần như thật sự thấy được mình lớn bụng còn bị nam nhân ấn ở trên người tàn nhẫn thao, trong lòng ngứa ngáy khó nhịn, hung hăng kẹp chặt phía sau. Hắn sướиɠ thiếu chút nữa tinh quan thất thủ.

“Cho, sinh con cho dượng…… Dượng thao huyệt, đại dươиɠ ѵậŧ…… A……”

Nam nhân eo công cẩu như môtơ không biết mệt mỏi đong đưa, liên tiếp dưa cậu lên mây.

“Rất yêu đại dươиɠ ѵậŧ dượng…… Dượng thao thật sâu……”

“Dượng…… Nhanh, nhanh lên! Thao chín em! Thao hư em! A a a a……”

“Em muốn chết, phải bị dượng thao chết…… Dượng thật mãnh!”

Sáng sớm, trong gió truyền đến từng đợt da^ʍ ngôn đãng ngữ, không biết qua bao lâu, rêи ɾỉ mang theo khóc nức nở mới dần dần đình chỉ…