Chương 50 (17+)

Cảm giác khe khẽ tư mật như vậy khiến nội tâm Liễu Tịnh Thanh có loại cảm giác vô cùng kí©h thí©ɧ, lại có chút mong đợi Lý Thủ Nhất có hành động càng thân mật.

Lý Thủ Nhất vùi đầu vào một bên cổ Liễu Tịnh Thanh, đây là mùi hương mình mê luyến, trước kia chỉ là cảm thấy dễ ngửi, nhưng mà hiện giờ, chỉ vừa ngửi mùi hương như vậy, nàng có loại cảm giác khắc chế không nổi muốn đối với Liễu Tịnh Thanh phát tình. Nàng cảm giác giữa hai chân của mình dường như càng ướt, hơn nữa nàng không nhịn được lặng lẽ kề môi sát tới cổ Liễu Tịnh Thanh. Nàng không dám làm động tác quá lớn, chỉ sợ làm Liễu Tịnh Thanh thức tỉnh, chỉ dán cánh môi lên da thịt mềm mại của Liễu Tịnh Thanh.

Ở thời điểm môi Lý Thủ Nhất kề sát tới da thịt của mình, Liễu Tịnh Thanh cảm giác được xúc cảm ấm áp ẩm ướt mềm mại kia, loại cảm giác vô cùng thân mật đó khiến ngón tay cô theo bản năng nắm lấy ra trải giường, nhịp tim cũng bất giác đập nhanh.

"Tịnh Thanh..." Lý Thủ Nhất thật nhỏ giọng thầm thì bên tai Liễu Tịnh Thanh, mình thật thích Tịnh Thanh, thật muốn thật muốn cùng chị ấy càng trở nên thân mật hơn, vô luận gần kề hơn giờ khắc này bao nhiêu cũng vẫn cảm thấy không đủ. Lý Thủ Nhất cảm giác nội tâm của mình có một cỗ khát vọng căn bản áp chế không được, khát vọng vĩnh viễn không được thỏa mãn.

Liễu Tịnh Thanh cảm giác được tốc độ Lý Thủ Nhất ma sát càng lúc càng nhanh, kèm theo thở dốc càng lúc càng nhanh, thậm chí mang một cảm giác cố ý đè áp, mặc dù bản thân Liễu Tịnh Thanh không có kinh nghiệm, nhưng cô cũng mau chóng phán đoán, có phải Lý Thủ Nhất cao triều rồi không? Liễu Tịnh Thanh khẳng định phải. Cô nghe tiếng thở dốc của Lý Thủ Nhất, loại cảm giác đó quá mức kỳ diệu. Có lẽ là đến rồi, tất cả động tác của Lý Thủ Nhất đều ngừng lại, có điều Liễu Tịnh Thanh cảm thấy, cho dù mình không biết bí mật của Lý Thủ Nhất, Lý Thủ Nhất có hành động to gan như vậy cũng rấ dễ dàng bại lộ. Cô cảm thấy Lý Thủ Nhất nên vui mừng vì mình biết, lại thể thϊếp, sau khi biết Lý Thủ Nhất làm chuyện xấu hổ như vậy, còn không vạch trần nàng, đừng nói mình xem đều cảm thấy xấu hổ, nếu mà bị vạch trần, da mặt mỏng như Lý Thủ Nhất có lẽ sẽ trong một khoảng thời gian rất dài cũng không dám đối mặt với mình. Liễu Tịnh Thanh cảm thấy có lẽ vì Lý Thủ Nhất đang trong thời kỳ trưởn thành, đối với du͙© vọиɠ của bản thân căn bản còn không biết khống chế, độ tuổi đang bị hormone khống chế, suy cho cùng còn quá trẻ.

Lý Thủ Nhất căn bản không xác định mới vừa rồi mình làm như vậy rốt cuộc phát ra động tĩnh lớn bao nhiêu, nhưng nàng vui mừng là Liễu Tịnh Thanh không có tỉnh lại, nếu không mình thật quá xấu hổ rồi, nàng cũng khó có thể tưởng tượng mình lại không chút lý trí làm ra chuyện như vậy. Đại khái Lý Thủ Nhất lâm vào thời gian làm người đức hạnh, giờ phút này sinh ra cảm xúc tự chán ghét tự vứt bỏ bản thân, còn có cảm giác hổ thẹn và tội lỗi không gì sánh nổi. Giờ phút này trong lòng nàng có chút muốn khóc, cảm giác dường như mình tiến vào một thế giới đen tối, mà còn trầm mê ở trong đó, dù biết rõ hết thảy những điều này đều là không đúng, nhưng nàng lại không thể thoát khỏi hết thảy những điều này, nàng cảm thấy nội tâm của mình đã bị ma quỷ khống chế. Nằm ở trên giường, cảm giác qυầи ɭóŧ ẩm ướt khiến Lý Thủ Nhất rất không thoải mái, nàng không thể không ngồi dậy, âm thầm lén lút lấy một cái qυầи ɭóŧ sạch sẽ, đi phòng tắm thay qυầи ɭóŧ. Nhìn qυầи ɭóŧ ướt hơn phân nửa, loại cảm giác xấu hổ đó lại lần nữa vọt tới, khiến nàng cũng không dám nhìn mình trong gương.

Sau khi Lý Thủ Nhất thay xong trở về giường, lần này không dám dựa quá gần vào Liễu Tịnh Thanh nữa, nàng cảm thấy Liễu Tịnh Thanh là hết thảy ngọn nguồn của tâm ma của mình, nhưng mà không bao lâu, nàng vẫn nhịn không được đem thân thể dựa gần Liễu Tịnh Thanh, bất quá lúc này có lẽ cả người nàng cũng giày vò mệt mỏi, trái lại không có ý nghĩ kỳ quái gì nữa, rất nhanh đã ngủ.

Lý Thủ Nhất ngủ rồi, Liễu Tịnh Thanh lại không ngủ được, rất hiển nhiên trong quá trình mới vừa rồi, cô cũng bị Lý Thủ Nhất khơi lên du͙© vọиɠ thân thể, giờ phút này cả người đều có chút xao động. Nhưng mà cuối cùng thì cô nhiều lý trí hơn Lý Thủ Nhất một chút, tuyệt đối không muốn lặp lại lần nữa những chuyện Lý Thủ Nhất đã làm kia, nghĩ một chút đều cảm thấy xấu hổ bùng nổ, bất quá nghĩ đến bất quá nghĩ đến hành động của Lý Thủ Nhất, cô lại bất giác khẽ nhếch khóe miệng, Lý Thủ Nhất khẳng định không biết, bí mật thầm kín nhất của nàng đã bị phơi ra ánh sáng.

Liễu Tịnh Thanh ôm Lý Thủ Nhất vào ngực mình, cô ngửi hương thơm thiếu nữ trên người Lý Thủ Nhất, mùi thơm mùi thơm thoang thoảng, so với bất kỳ lúc nào đều thơm hơn, không khỏi ôm càng chặt một chút. Rõ ràng hy vọng tự thân Lý Thủ Nhất xác nhận tim của mình, nhưng lại nhịn không được muốn trêu chọc dẫn dụ em ấy, có lẽ là bởi vì mình quá hy vọng cô gái này thuộc về mình, một chút khả năng em ấy muốn rời đi đều không cách nào dung nhượng.

Qua hồi lâu, Liễu Tịnh Thanh mới bình phục lại du͙© vọиɠ thân thể của mình, sau đó từ từ lần nữa ngủ say.