Chương 24

"Ở ghế sau tôi có để hộp bánh ngọt, em lấy ăn đi." Hộp bánh này do Liễu Tịnh Thanh tiện tay gói về từ tiệm cà phê sau khi gặp khách xong, cô nghĩ Lý Thủ Nhất mới vừa tan học hẳn đã rất đói.

"Dạ" Lý Thủ Nhất lên xe vui vẻ xoay người qua ghế sau, nàng tay chân dài nên không tốn chút sức đã lấy hộp bánh lên ghế trước. Nàng cảm thấy Liễu Tịnh Thanh thật là vừa chu đáo lại quan tâm. Dù sao thì Liễu Tịnh Thanh là người nàng thích nhất, không ai sánh bằng. Nàng cẩn thận từng chút một mở ra hộp đóng gói, bên trong có hai miếng bánh kem nhỏ.

"Thật là ngon." Lý Thủ Nhất cắn một miếng bánh kem xong, hạnh phúc nói. Chưa được mấy miếng đã giải quyết xong một miếng bánh kem.

Liễu Tịnh Thanh nhìn dáng vẻ Lý Thủ Nhất ăn ngon lành, bất giác khẽ giương khoé miệng, thật có loại cảm giác nuôi con gái.

"Chờ lát nữa chúng ta cùng đi ăn cơm, đi ăn món Nhật được không?" Sức ăn của Lý Thủ Nhất rất lớn, Liễu Tịnh Thanh không hề lo lắng lát nữa Lý Thủ Nhất ăn không nổi.

"Dạ được" Dĩ nhiên là Lý Thủ Nhất không có ý kiến.

"Tối nay em ngủ chung với tôi." Buổi tối sau khi Lý Thủ Nhất làm xong bài tập, Liễu Tịnh bỗng nhiên Thanh nói với Lý Thủ Nhất. Liễu Tịnh Thanh vẫn luôn rất có tính nhẫn nại, đến khi Lý Thủ Nhất hoàn thành hết lượng nhiệm vụ học tập của hôm nay, cô mới định mở lời. Cô cảm thấy việc này đối với Lý Thủ Nhất có lẽ là một chuyện mắc cỡ, vậy thì nói trong phòng ngủ là nơi riêng tư nhất sẽ dễ nói hơn. Sau khi Liễu Tịnh Thanh đã ngủ chung với Lý Thủ Nhất vài lần, tựa hồ cũng quen việc mỗi lần Lý Thủ Nhất viện cớ là kinh nguyệt tới bụng không thoải mái để ngủ ké.

Lý Thủ Nhất rất bất ngờ mặc dù nàng và Liễu Tịnh Thanh ngủ chung không chỉ hai lần. Lần thứ hai có kinh nguyệt là bốn tháng sau, nàng lại mặt dầy mượn cớ là bụng có chút không thoải mái, chạy đến ngủ ké. Đến bây giờ, tổng cộng nàng đã ngủ chung với Liễu Tịnh Thanh năm, sáu lần. Lần của tháng này đã ngủ vào mấy ngày trước rồi. Vốn dĩ nàng rất phiền cái chuyện 'dì cả' (kinh nguyệt) phiền phức này, nhưng từ khi có thể lấy làm cớ ngủ ké rồi, nàng luôn đặc biệt mong đợi ngày đầu tiên dì cả tới mỗi tháng. Thật ra thì lúc tới lần thứ hai, bụng nàng cũng chỉ khó chịu một chút, sau đó Liễu Tịnh Thanh mua viên cao ích mẫu cho nàng thì không còn khó chịu nữa. Nhưng nàng vẫn cố ý nói dối là bụng có một chút xíu khó chịu, bởi vì nàng nhận ra mỗi lần nàng đòi Liễu Tịnh Thanh ngủ chung trong thời kỳ đặc biệt, Liễu Tịnh Thanh đều sẽ không từ chối. Cho nên, không cần nói dối viện cớ như cũ, Liễu Tịnh Thanh chủ động bảo mình ngủ chung với chị ấy, khỏi phải nói trong lòng Lý Thủ Nhất vui vẻ biết bao nhiêu.

"Dạ được, vậy bây giờ em lập tức về phòng tắm." Lý Thủ Nhất vô cùng vui vẻ nói xong, liền vội vàng về phòng của mình, hận không thể lập tức đến phòng Liễu Tịnh Thanh ngay và luôn.

Nhìn dáng vẻ em ấy vui mừng ra mặt, ngủ cùng với mình có vui vẻ như vậy sao? Liễu Tịnh Thanh không biết có gì mà đáng vui như vậy.

Lý Thủ Nhất tắm xong trước liền đến phòng ngủ của Liễu Tịnh Thanh. Khi nàng gõ cửa thấy không người đáp lại liền biết Liễu Tịnh Thanh còn chưa tắm xong. Bởi vì quen biết gần một năm, hai người đã coi như rất quen thuộc đối phương, cho nên Lý Thủ Nhất thấy cửa không khóa liền mở cửa tiến vào. Nàng vừa vào phòng thì thấy Liễu Tịnh Thanh đang quấn khăn tắm từ phòng tắm bước ra. Lý Thủ Nhất cảm thấy mình nên chờ một lát nữa tới gõ cửa mới đúng, nàng có chút không dám nhìn thẳng Liễu Tịnh Thanh loã trần vai và xương quai xanh.

Liễu Tịnh Thanh thấy Lý Thủ Nhất đã ở trong phòng, cũng không để ý lắm; trong lòng cô, Lý Thủ Nhất chỉ là nữ sinh cùng giới tính với mình mà thôi, quan trọng hơn là cô với Lý Thủ Nhất đã quen thuộc đến mức không có quá nhiều phòng bị, huống chi lát nữa cô còn phải giúp Lý Thủ Nhất giải quyết phiền não của thiếu nữ ở tuổi dậy thì.

Cho nên Liễu Tịnh Thanh cỡi khăn tắm ra. Kỳ thực lúc đang cởi Liễu Tịnh Thanh không cảm thấy xấu hổ, nhưng sau khi cởi ra, loại cảm giác xấu hổ vì lộ trần trong nháy mắt bùng nổ, khiến cô thấy vô cùng hối hận. Dù sao vẫn là lần đầu tiên cô bại lộ thân thể trước mặt người khác, cho dù Lý Thủ Nhất cái người khác này đã được coi như là người cô không phòng bị nhất, vẫn khiến người ta cực kỳ xấu hổ. Nhưng động tác của cô vẫn rất bình tĩnh, nhanh chóng mặc quần áo ngủ vào.

Lý Thủ Nhất nhìn choáng cả mắt. Mặc dù nàng cảm thấy nàng và Liễu Tịnh Thanh đều là nữ, cho dù Liễu Tịnh Thanh cởi ra khăn tắm mặc đồ ngủ ngay trước mặt mình cũng không có gì to tát, nhưng trong lòng nàng Liễu Tịnh Thanh vẫn là một phụ nữ vô cùng kín đáo, hoàn toàn không giống như người có thể tự nhiên loã lộ thân thể trước mặt người khác. Giờ phút này Liễu Tịnh Thanh gây cho nàng cú shock rất lớn, khiến Lý Thủ Nhất lúc này có hơi chút thẹn thùng, nhưng lại có du͙© vọиɠ muốn nhìn kỹ thân thể thành thục xinh đẹp này của Liễu Tịnh Thanh, đặc biệt là khi nhìn thấy bộ ngực đầy đặn thẳng đứng của Liễu Tịnh Thanh lại có loại cảm giác xấu hổ. Lần này đối với Lý Thủ Nhất chính là trong một màn hồn nhiên bất giác, được thức tỉnh và khai sáng về tìиɧ ɖu͙©. Đối với Lý Thủ Nhất đơn thuần mà nói, tất cả đều còn trong hỗn độn, khiến Lý Thủ Nhất không cách nào biết được bí mật.

Sau khi Liễu Tịnh Thanh cố giả bộ mặc xong quần áo, loại cảm giác xấu hổ vì lộ trần đó liền biến mất. Cô nhìn xem Lý Thủ Nhất, trên khuôn mặt trắng nõn kia của Lý Thủ Nhất có chút ửng hồng, hình như còn muốn xấu hổ hơn mình, cô nghĩ Lý Thủ Nhất đúng là người dễ mắc cỡ.

Liễu Tịnh Thanh ngồi ở cạnh giường, vẫy tay bảo Lý Thủ Nhất đến gần mình.

Lý Thủ Nhất liền dịch chuyển thân thể hướng đến Liễu Tịnh Thanh, lúc này cũng đã hồi phục lại như thường khỏi cảm giác xấu hổ vừa rồi .

"Em ngẩng đầu ưỡn ngực, dựng thẳng lưng." Liễu Tịnh Thanh thấy Lý Thủ Nhất đến gần rồi, nói ra lệnh cho Lý Thủ Nhất.

Mặc dù Lý Thủ Nhất không hiểu vì sao đột nhiên Liễu Tịnh Thanh nói chuyện này, nhưng vẫn nghe lời làm theo, ưỡn thẳng ngực lên, lưng đứng thẳng tắp.

"Bộ ngực quả nhiên bắt đầu dậy thì rồi, so với trước kia lớn hơn rất nhiều." Liễu Tịnh Thanh nhìn bộ ngực Lý Thủ Nhất kết luận.

Lý Thủ Nhất nghe vậy, mắc cỡ đến mặt cũng sắp thiêu cháy, lập tức lại khom lưng xuống. Nàng không biết tại sao đột nhiên Liễu Tịnh Thanh nói chuyện này, lại nghĩ tới dáng vẻ Liễu Tịnh Thanh vừa rồi thay quần áo, cảm thấy tối nay Liễu Tịnh Thanh có chút không giống bình thường.

"Không cho phép che giấu ngực đi." Giọng Liễu Tịnh Thanh có phần nghiêm khắc nói.

Lý Thủ Nhất không thể không dựng thẳng lưng lần nữa, thái độ Liễu Tịnh Thanh khiến nàng có chút luống cuống.

"Với mỗi một cô gái, bộ ngực dậy thì là chuyện hết sức bình thường, có gì mà mắc cỡ?" Liễu Tịnh Thanh hỏi.

"Nhưng mà có rất nhiều người sẽ nhìn chằm chằm, cảm giác rất không được tự nhiên..." Lý Thủ Nhất yếu ớt giải thích.

"Em cảm thấy ngực trở nên lớn không đẹp à?" Liễu Tịnh Thanh nhướn mi hỏi.

"Không phải, chỉ là cảm thấy rất mắc cỡ..." Lý Thủ Nhất nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy ngực Liễu Tịnh Thanh, nàng cảm thấy còn rất đẹp mắt, mặc dù ngực của mình lớn lên khiến mình cảm thấy có chút phiền não.

"Đây là giai đoạn mỗi một cô gái lớn thành phụ nữ phải trải qua, em không phải là người duy nhất ngoại lệ." Liễu Tịnh Thanh lại có loại ảo giác nhà mình có con gái mới lớn.

"Nhưng mà..." Lý Thủ Nhất muốn nói lại thôi.

"Mọi người đều như vậy, ngực các bạn học nữ của em khẳng định đều dậy thì còn lớn hơn em, không phải là em nên gắng sức đuổi kịp mới coi như bình thường sao? Ngực em vẫn nhỏ như vậy, cũng không biết là có cái gì để giấu. Chờ lúc em dậy thì hoàn toàn rồi, em sẽ hy vọng ngực mình lại lớn thêm một chút, bởi vì như vậy mới hiển lộ ra dáng người càng đẹp mắt." Liễu Tịnh Thanh thật cảm thấy Lý Thủ Nhất dậy thì muộn đã chậm hơn người khác mấy nhịp, cho dù sau này ngực Lý Thủ Nhất dậy thì hoàn toàn, Liễu Tịnh Thanh cảm thấy vẫn không lớn được đến đâu. Hiện giờ ngực lớn thì cảm thấy phiền não, sau này không lớn, ngực nhỏ có lẽ càng phiền não hơn. Trợ lý của mình chính là một ngực phẳng muội, dáng vẻ cô ấy hình như rất phiền não. Nghĩ nghĩ, Liễu Tịnh Thanh cảm thấy Lý Thủ Nhất vẫn còn ở giai đoạn dậy thì, bồi bổ ngực vẫn chưa quá trễ. Cho nên sáng tối Lý Thủ Nhất đều bị Liễu Tịnh Thanh bắt uống một ly sữa bò, còn thường xuyên cho ăn thịt. Dĩ nhiên, hiện tại Liễu Tịnh Thanh hoàn toàn không nghĩ tới, bồi bổ ngựccho Lý Thủ Nhất sẽ biến thành phúc lợi của mình.

Nghĩ đến thân thể vừa rồi nhìn thấy, Lý Thủ Nhất lại không lời đối đáp. Đột nhiên nàng cảm thấy vóc dáng lớn lên giống như Liễu Tịnh Thanh, quả thật mới xem là xinh đẹp.