Chương 14

"Ừ?" Liễu Tịnh Thanh hỏi lại lần nữa.

"Em cái đó tới...xin hỏi có cái đó không..." Lý Thủ Nhất nói xong, mặt của nàng liền càng đỏ.

" Cái nào?" Trong nhất thời Liễu Tịnh Thanh chưa kịp phản ứng Lý Thủ Nhất đang nói gì.

" Băng vệ sinh... Lý Thủ Nhất cảm thấy mặt mình sắp bị thiêu cháy rồi.

Liễu Tịnh Thanh cảm thấy rất kỳ lạ, chẳng qua là tới kinh nguyệt mà thôi, mượn băng vệ sinh có gì đâu mà mắc cỡ, cô cảm thấy mặt Lý Thủ Nhất đỏ đến độ sắp bốc khói.

"Em chờ một chút, tôi vào lấy." Mặc dù cảm thấy Lý Thủ Nhất đỏ mặt có chút làm quá, nhưng Liễu Tịnh Thanh vẫn không nói gì lập tức vào phòng tìm một bịch băng vệ sinh cho Lý Thủ Nhất.

" Cám ơn." Lý Thủ Nhất nhận lấy băng vệ sinh, nói cám ơn xong liền vội vội vàng vàng trở về phòng của mình.

Liễu Tịnh Thanh chờ Lý Thủ Nhất đi rồi mới phản ứng ra, con bé kia không phải là lần đầu tiên có dì cả đến (tiếng lóng chỉ kinh nguyệt) chứ? Nghĩ đến ngực Lý Thủ Nhất dậy thì chậm như vậy, bây giờ mới đến kinh nguyệt, con bé kia đúng là dậy thì muộn.

Nhờ nàng có dì cả đến muộn hơn người khác, nàng mới biết chuyện kinh nguyệt này, nhưng mà dù sao mặt kiến thức không được hoàn chỉnh lắm, mặc dù nàng cũng biết kinh nguyệt phải dùng băng vệ sinh, chỉ có điều nàng cũng chưa từng thấy tận mắt người khác dùng thứ này như thế nào, làm sao dùng thứ này nàng hoàn toàn không biết. Lý Thủ Nhất về phòng vệ sinh trong phòng mình nghiên cứu băng vệ sinh một chút, sau đó xé giấy trên băng vệ sinh xuống, dán mặt dính kia dính sát với lông mao vừa bắt đầu dài trên em gái của nàng. Sau khi dán lên, cảm thấy lông bị dính có chút không thoải mái, mặc qυầи ɭóŧ vào rồi không dễ chịu đủ kiểu, vừa bước đi, lông liền bị kéo có hút đau, sau đó cảm thấy cái băng kia sắp rớt xuống. Nàng có linh tính hình như mình dùng sai rồi, nhưng lúc này đường về não của nàng làm sao cũng không chuyển tới, chính là không hiểu đổi hướng dính sát trên qυầи ɭóŧ.

Rốt cuộc sau khi Lý Thủ Nhất cảm giác mình dùng sai, lần nữa đỏ mặt tới ngoài cửa phòng Liễu Tịnh Thanh, chần chừ một hồi lâu mới lấy đủ dũng khí gõ cửa lần nữa.

Liễu Tịnh Thanh vừa mới chuẩn bị leo lên giường liền nghe được tiếng gõ cửa, lập tức xoay người đi mở cửa, thấy Lý Thủ Nhất lại đỏ mặt xuất hiện ở cửa phòng mình, cô suy nghĩ không phải là Lý Thủ Nhất đau bụng kinh chứ?

"Cái đó... Cái đó, em không biết dùng..." Lần này mặt Lý Thủ Nhất đều đỏ tới cổ.

Quả nhiên, Lý Thủ Nhất là lần đầu tiên có dì cả đến.

"Em đi theo tôi, tôi chỉ em cách dùng." Bởi vì đều là con gái, Liễu Tịnh Thanh không có kiêng kỵ gì, cảm thấy vẫn cứ trực tiếp làm mẫu cho đơn giản chút.

Sau đó Lý Thủ Nhất đỏ mặt đi theo sau mông Liễu Tịnh Thanh, vào phòng vệ sinh của Liễu Tịnh Thanh.

"Cởϊ qυầи." Liễu Tịnh Thanh ra lệnh cho Lý Thủ Nhất.

Mặc dù nàng và Liễu Tịnh Thanh đều là nữ, nhưng mà Lý Thủ Nhất chưa bao giờ cởϊ qυầи trước mặt người khác, cho nên lúc Liễu Tịnh Thanh bảo nàng cởϊ qυầи, trong lòng nàng vẫn rất mắc cỡ, nhưng từ trước giờ nàng nghe lời, mặc dù cực kỳ mắc cở nàng vẫn nghe lời cởϊ qυầи xuống.

Sau đó Liễu Tịnh Thanh liền thấy giữa hai chân Lý Thủ Nhất treo lủng lẳng băng vệ sinh, miếng băng kia treo dính trên lông mới vừa dài không lâu của Lý Thủ Nhất, một cảnh này khiến Liễu Tịnh Thanh cảm thấy rất buồn cười, không kềm được liền cười rộ lên, lần đầu tiên cô thấy người dùng băng vệ sinh như vậy.

Lý Thủ Nhất thấy Liễu Tịnh Thanh cười thoải mái như vậy, giờ phút này nội tâm Lý Thủ Nhất gần như tan vỡ, không cần đoán nàng liền biết khẳng định mình đã làm một chuyện rất ngu ngốc. Lúc này bị Liễu Tịnh Thanh cười nhạo, trong lòng nàng có chút không vui, dẫu sao người ta là lần đầu tiên, lại không có ai dạy nàng.

Liễu Tịnh Thanh thấy Lý Thủ Nhất im lặng muốn kéo quần lên, dáng vẻ dường như có chút không vui, liền lập tức kềm lại nụ cười, nghĩ thầm da mặt con bé này vẫn thật là rất mỏng. Nhưng mà nghĩ lại một chút, Lý Thủ Nhất là đứa trẻ không có mẹ, ba nàng lại vô trách nhiệm như vậy, hoàn toàn không hiểu cũng là có thể thông cảm.

"Em dán băng vệ sinh trên qυầи ɭóŧ, chứ không phải dán trên người mình." Liễu Tịnh Thanh sửa lại.

Lý Thủ Nhất vội vàng xé băng vệ sinh còn dính trên lông và thịt mình xuống, ném vào thùng rác, sau đó cầm một miếng mới dán trên qυầи ɭóŧ, mới có loại bừng tỉnh hiểu ra, thì ra đơn giản như vậy, tại sao mới vừa rồi mình lại không nghĩ ra, thật là ngu chết rồi. Đột nhiên Lý Thủ Nhất cảm thấy vừa rồi mình bị cười nhạo không phải là không có đạo lý. Điều này làm Lý Thủ Nhất cũng xấu hổ nhìn Liễu Tịnh Thanh, dù sao thật sự có chút mất mặt.

"Sau này đến kỳ kinh nguyệt chú ý không được ăn đá lạnh, không được chạm nước lạnh, không ăn cay, không được vận động kịch liệt, hai tiếng phải thay băng vệ sinh một lần..." Liễu Tịnh Thanh liền bắt đầu dặn dò những việc phải chú ý trong kỳ kinh nguyệt, đột nhiên cô có loại cảm giác thật nuôi một khuê nữ, hơn nữa còn có loại ảo giác nhà mình có con gái mới lớn.

Lý Thủ Nhất nghe Liễu Tịnh Thanh dặn dò, dùng sức gật đầu, giờ phút này cảm thấy Liễu Tịnh Thanh vô cùng tốt, càng ngày nàng càng cảm thấy Liễu Tịnh Thanh thật là một phụ nữ tốt.

"Đúng rồi, bụng em có khó chịu không?" Liễu Tịnh Thanh nhớ tới, hôm nay sau khi leo núi xong, Lý Thủ Nhất uống một ly nước đá chanh lớn, cung không biết bụng có thể khó chịu hay không.

"Có một chút không thoải mái, cứ muốn đi vệ sinh." Lý Thủ Nhất trả lời theo sự thật, bụng nàng quả thật có chút không thoải mái, nhưng nàng cảm thấy có thể chịu đựng cho nên vừa rồi không chủ động nói đến.

"Có thể là do hôm nay nước uống đá chanh, sau này trước ngày tới cũng phải kiêng." Liễu Tịnh Thanh vừa nói liền xoay người đi vào phòng bếp, từ trong tủ chứa đồ lấy một gói bột trà gừng táo đỏ, cô không bị đau bụng kinh, chỉ là lúc cô bị phong hàn cảm mạo uống rất hữu hiệu cho nên có chuẩn bị lâu dài.

Lý Thủ Nhất vẫn đi theo bên cạnh Liễu Tịnh Thanh, lúc này nàng vô cùng mong muốn ở bên cạnh Liễu Tịnh Thanh.

"Sau này kinh nguyệt tới, bụng không thoải mái liền tự mình pha cái này uống, nghe nói hữu hiệu." Liễu Tịnh Thanh xé gói ra, đổ vào trong ly sau đó rót nước nóng vào, một ly trà gừng táo đỏ ấm là tốt rồi, sau đó đưa cho Lý Thủ Nhất.

"Cám ơn." Lý Thủ Nhất hai tay bưng lấy trà gừng táo đỏ, tự đáy lòng nói lời cảm ơn Liễu Tịnh Thanh.

"Sau này, tôi tốt với em, em tiếp nhận là được, không cần nói cám ơn." Liễu Tịnh Thanh thấy Lý Thủ Nhất quá thường xuyên nói cám ơn với mình, cảm thấy có chút cẩn trọng. Cô cảm thấy Lý Thủ Nhất lấy thái độ tự nhiên nhất đáp lại mình là tốt rồi.

"Ồ, dạ." Lý Thủ Nhất có chút tiếc nuối, bởi vì nàng cảm thấy không nói cám ơn dường như nàng không có cách nào biểu đạt lòng cảm kích trong lòng mình, mà mình lại không thể hồi báo Liễu Tịnh Thanh.

"Uống xong trở về phòng nghỉ ngơi sớm một chút, lúc này nằm trên giường chính là việc thoải mái nhất." Liễu Tịnh Thanh dặn dò Lý Thủ Nhất xong chuẩn bị trở về phòng nhưng phát hiện Lý Thủ Nhất còn đi theo cô.

"Em còn có gì không hiểu sao? Liễu Tịnh Thanh hỏi Lý Thủ Nhất chuẩn bị cùng mình trở về phòng.

"Tối nay em ngủ chung với chị được không?" Lý Thủ Nhất thận trọng mở miệng hỏi, nàng biết đề nghị này của mình rất mạo muội, nhưng hôm nay vô cùng không muốn ở trong phòng một mình, nàng không phải thật muốn ngủ chung với Liễu Tịnh Thanh, chỉ là hôm nay nàng đặc biệt hi vọng có người bầu bạn bên cạnh mình.