Chương 47: Nhân Loại Đáng Sợ

Một mãnh hổ đứng thẳng người lên, hổ trảo thế đại lực trầm, không ngừng vung vẩy, giữa móng vuốt rét lạnh xẹt qua một đạo lại một đạo hàn mang.

Trước mặt mãnh hổ đứng thẳng hành tẩu này, Hàng Ma Côn trong tay Giang Lưu cũng đang vung vẩy như rồng, hổ trảo cùng Hàng Ma Côn đυ.ng nhau, có thể nhìn thấy khí kình đυ.ng nhau, một người một ma chiến đấu ngươi tới ta đi, phi thường kịch liệt.

Phanh phanh phanh!

Quơ Hàng Ma Côn trong tay, dưới chân Giang Lưu không lui lại, từ trên lực lượng mà nói, cho dù không có kỹ năng, cũng không có trang bị, thế nhưng lực lượng Hổ Ma cũng vẫn như cũ cao hơn chính mình, không hổ là Yêu Tốt lực lượng phi phàm đã có thể đứng thẳng hành tẩu.

Nếu không phải một thân trang bị tăng phúc, để phòng ngự cùng công kích của mình đều tăng cường rất nhiều, mình tuyệt đối ngăn không được lực lượng Hổ Ma này.

Bất quá, cho dù lực lượng Hổ Ma cường hãn, nhưng muốn đánh bại Giang Lưu thực sự không thể nào dễ dàng được, Đạo Tế bên cạnh mặc dù thụ thương ngã dưới đất, nhưng cũng không phải không có sức phản kháng, giơ ngón tay lên, xa xa một đạo hoa sen chỉ lực bắn tới, để cho Hổ Ma này không thể không phân ra một bộ phận tâm tư phòng bị hắn tập kích.

Chiến đấu ngươi tới ta đi, trên thân Giang Lưu cũng bị hổ trảo quẹt làm bị thương mấy nơi, bất quá, ở trong mắt Giang Lưu có thể nhìn thấy thanh máu HP Hổ Ma này cũng đã hạ xuống đến trình độ rất thấp.

- Sư huynh!

Vào thời khắc này, đột nhiên Đạo Tế trọng thương ngã dưới đất bên kia hô một câu.

Giang Lưu ngầm hiểu, nhìn hổ trảo nặng nề đang vỗ xuống trước mặt mình, lần này lại cũng không dùng Hàng Ma Côn ngăn cản, mà nâng tay chính mình lên, nghênh đón hổ trảo.

Đồng thời, trong lòng quát khẽ một tiếng:

- Kim Cương Chú!

Lực lượng Kim Cương vô hình gia trì trên người Giang Lưu, thủ chưởng cùng hổ trảo chạm nhau, cảm thấy lòng bàn tay truyền đến một trận đau nhức, tựa như bị kim đâm.

Thế nhưng, cố nén cảm giác đau nhói, Giang Lưu nắm thật chặt móng vuốt Hổ Ma, không cho nó tránh thoát.

Gần như đồng thời, một chuỗi tràng hạt đón gió bay ra, phảng phất như Giao Long từ phía sau bay tới, trói chặt trên người Hổ Ma, chính là tràng hạt phật bảo của Đạo Tế.

Hổ Ma bị trói, Hàng Ma Côn trong tay Giang Lưu hung hăng đập xuống đầu Hổ Ma, đánh nó bay ra ngoài.

Đồng thời, thủ chưởng vừa nhấc, một đám lửa phóng xuất, nổ tung trên người Hổ Ma, đánh rớt một mớ máu cuối cùng trên thanh máu HP của Hổ Ma.

“Nhắc nhở: Thu được điểm kinh nghiệm 1760, thu được tiền tài 300.”

“Nhắc nhở: Thu được « Quan Âm Chú », mời tự hành mở ra Bao Khỏa Không Gian xem xét.”

“Nhắc nhở: Đẳng cấp đề thăng 1, đẳng cấp trước mắt 13.”



Sau khi Hổ Ma bị gϊếŧ, nhắc nhở liên tục xuất hiện.

Trải qua một phen kịch chiến, thương thế trên người Giang Lưu cũng không nhẹ, thế nhưng đẳng cấp được đề thăng, một trận khí tức lạnh lẽo xẹt qua thể nội, tất cả toàn bộ mệt nhọc không còn sót lại chút gì, thương thế cũng hoàn toàn khỏi hẳn.

Những địa phương bị móng vuốt Hổ Ma trảo thương, nguyên bản da tróc thịt bong, nhưng bây giờ lại không nhìn thấy ngay cả một vết sẹo nào.

Ba ngày thời gian, cuối cùng lại thăng cấp?

Nhận được hệ thống nhắc nhở, đẳng cấp chính mình lần thứ hai được tăng lên, trong lòng Giang Lưu mừng thầm.

Thô sơ giản lược tính toán một chút, thời gian ba ngày này đánh quái, chính mình thu ước chừng 2 vạn điểm kinh nghiệm, cuối cùng thăng cấp, cũng không dễ dàng gì.

Cũng may đang ở trong Trấn Ma Điện, nếu không, nếu như ở bên ngoài muốn thu được 2 vạn điểm kinh nghiệm, cũng không biết kiếm ở đâu ra.

Đương nhiên, thăng cấp cố nhiên đáng mừng, thế nhưng, Giang Lưu càng cao hứng hơn vẫn là thấy được tốc độ thực lực bản thân đang tăng lên.

Ban đầu thời điểm ở Kim Sơn Tự, gặp được một Lang Yêu bị thương, đồng dạng là Yêu Tốt có thể đứng thẳng hành tẩu, mình cùng Cao Dương có thể nói cửu tử nhất sinh.

Mà bây giờ, trong Trấn Ma Điện một Hổ Ma đứng thẳng hành tẩu, mình lại có thể cùng Đạo Tế đường đường chính chính tru sát.

So sánh hai bên, Giang Lưu có thể cảm giác được rõ ràng thực lực mình đề thăng.

Mở ra Bao Khỏa Không Gian, quả nhiên, sau khi Hổ Ma bị gϊếŧ, bên trong Bao Khỏa Không Gian chính mình xuất hiện một bản sách kỹ năng, đây chính là sách kỹ năng chức nghiệp của hòa thượng.

Đưa lưng về phía Đạo Tế, Giang Lưu lấy sách kỹ năng Quan Âm Chú ra ngoài, sách kỹ năng cấp 10, hiện tại tự nhiên Giang Lưu có thể học tập.

Tiêu hao một điểm kỹ năng, sách kỹ năng Quan Âm Chú, hóa thành ánh sao lấp lánh, dung nhập trong cơ thể Giang Lưu.

“Quan Âm Chú (sơ cấp 1): Khôi phục HP 10%, thời gian hồi chiêu 600 giây.”

Học tập kỹ năng này, Giang Lưu đi đến trước mặt Đạo Tế, nhìn thanh máu HP hắn chỉ còn lại khoảng một phần ba, nghĩ nghĩ, bắt đầu kỹ năng Quan Âm Chú.

Thủ chưởng vung lên, một luồng hào quang yếu ớt màu xanh biếc, chậm rãi dung nhập trong cơ thể Đạo Tế, sau đó, có thể nhìn thấy thanh máu HP Đạo Tế đã khôi phục được một đoạn nhỏ.

- Năng lực thật thần kỳ, ta cảm giác được thương thế giảm bớt rất nhiều

Cảm giác được thương thế biến hóa trong cơ thể, Đạo Tế kinh ngạc nhìn Giang Lưu, hắn còn có loại thủ đoạn này? Trước kia vì sao không thấy hắn dùng qua?

- Thế nào? Tình huống tốt chứ?



Dùng một cái Quan Âm Chú cho Đạo Tế xong, Giang Lưu đỡ hắn từ dưới đất lên.

Vừa rồi năng lực như thế, lại dùng mấy lần trên cơ thể ta, ta hẳn sẽ không sao, ánh mắt Đạo Tế mang theo vẻ chờ mong đáp.

- Dùng một lần rồi, phải chờ một hồi mới có thể lại dùng

Giang Lưu lắc đầu nói, 600 giây tải chiêu, xác thực rất dài.

Nghe được cần chờ một hồi mới có thể lại dùng, Đạo Tế hiểu rõ gật đầu, hơi hơi trầm mặc một lát, đề nghị:

- Sư huynh, chúng ta đã vào ba ngày, ta cảm giác chính mình sắp đột phá đến Thối Thể cảnh, một phần thức ăn nước uống chúng ta mang theo cũng sắp dùng hết. . ..

Ý tứ Đạo Tế, là muốn rời khỏi Trấn Ma Điện, Giang Lưu đương nhiên minh bạch, bất quá, hiếm thấy một chỗ thánh địa luyện cấp như thế, tự nhiên hắn không nguyện ý rời đi.

Chẳng qua, còn không đợi Giang Lưu mở miệng trả lời, đột nhiên, một tiếng bước chân bối rối vang lên, đồng thời có thể nhìn thấy một rùa đen đứng thẳng hành tẩu, vậy mà chạy nhanh chóng xông lại.

- Lại là một Yêu tộc cấp bậc ma vật! ?

Thấy rùa đen chạy nhanh chóng này, trong lòng Đạo Tế căng thẳng, con Hổ Ma kia đã để cho mình bị trọng thương, hiện tại lại gặp gỡ một quái vật thực lực tương đương như thế nữa, mình có thể dữ nhiều lành ít.

Oanh!

Bất quá, gần như đồng thời, một ngọn lửa màu đen tốc độ càng nhanh, trong nháy mắt rơi trên thân rùa đen này, trong thanh âm thê lương thảm thiết, trong chớp mắt rùa đen đã hóa thành tro tàn, Yêu tộc cảnh giới ma vật bị một chiêu miểu sát.

Một màn này, làm cho Giang Lưu cùng Đạo Tế hai người ngạc nhiên, phía sau yêu vật còn có đại ma đầu xuất hiện sao?

Từ phương hướng ngọn lửa màu đen bắn tới vừa rồi, một tiếng bước chân vang lên, chợt, một tiểu nữ hài phấn điêu ngọc trác, ước chừng bốn năm tuổi, lanh lợi bước đến.

Bất quá, nhìn thấy hai người Giang Lưu cùng Đạo Tế, tiểu nữ hài này ngừng lại.

Giang Lưu cùng tiểu nữ hài song phương giằng co, bầu không khí hiện ra quỷ dị tĩnh mịch.

- Sư. . . Sư huynh. . . tồn tại có thể ngự sử pháp thuật dị năng, ít nhất là cấp bậc Yêu Tướng.

Nhìn tiểu nữ hài lanh lợi tới này, sắc mặt Đạo Tế một mảnh trắng bệch, thấp giọng nói ra.

Bất quá, Giang Lưu cùng Đạo Tế hai người hoảng sợ nhìn tiểu nữ hài, thời điểm suy tư nên đào mệnh như thế nào, cô bé này lại hoảng sợ kêu to lên, hốt hoảng chuyển thân đào mệnh trốn đi.

- A! Nhân loại! Là nhân loại, thật đáng sợ a! Nơi này lại có thể có nhân loại! còn là đại nhân loại đầu trọc, thật đáng sợ quá đi a! .