Chương 4: Phá thân hoa huyệt

Edit: @Narianh

Lúc nghỉ trưa cậu nhận được một cuộc điện thoại, nghe xong cậu liền đóng cửa rồi đi ra ngoài.

Liễu Niệm đi gặp một người. Hồi trước khi mà cậu chưa chuyển nhà, tuổi còn nhỏ, cha mẹ lại bận rộn, nhà hàng xóm đã chiếu cố cậu rất nhiều.

Nhà hàng xóm là một bà lão tóc đã điểm nhiều sợi bạc mang theo cháu trai hai người cùng nhau chung sống. Cháu trai Tưởng Lân Phàm lớn hơn cậu ba tuổi, tiểu Liễu Niệm rất thích đi theo sau mông gọi Phàm Phàm ca.

Lần này Tưởng Lân Phàm biết cậu trở về nhà liền gọi mời cậu ra ngoài gặp mặt nói chuyện. Tưởng Lân Phàm đã tốt nghiệp ra ngoài làm việc, hắn vì chiếu cố bà nội mà không làm việc xa nhà, công tác ngay tại tỉnh H.

Hai người trong lòng đều nhớ tới người ở nhà nên nói chuyện không bao lâu đã tạm biệt nhau rồi rời đi. Sau khi Liễu Niệm nhận danh thϊếp của Tưởng Lân Phàm đã vội vàng trở về nhà.

Về đến nhà thấy cửa phòng Cố Chiêu Nhiên vẫn đóng, cậu có chút khó chịu, cậu không biết Cố Chiêu Nhiên vì sao lại sinh khí. Mối quan hệ của hai người vừa gần gũi một chút đã trở nên xa lạ như lúc mới lần đầu gặp mặt.

Sau khi ăn xong bữa tối, Liễu Niệm sắp xếp cho Liễu Nam đi ngủ xong liền ngăn lại trước mặt Cố Chiêu Nhiên.

"Chúng ta nói chuyện đi"

Cố Chiêu Nhiên chỉ nhìn cậu, không nói cũng không có động tác gì. Cậu lại nói: "Ân... Cậu vì sao lại sinh khí? Không có gì giải thích cho tôi sao?"

"Học trưởng không nhớ rõ tôi học lớp nào sao?" Liễu Niệm ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn, "Không nhớ đúng không? Học trưởng thật làm tôi sinh khí mà, không chỉ không nhớ rõ tôi, còn sau lưng tôi câu tam đáp tứ"

Liễu Niệm muốn phản bác, còn chưa kịp nói miệng đã bị ngăn chặn.

Đầu lưỡi nóng ấm liếʍ nhẹ lên bờ môi, sau đó tách ra hàm răng luồn lách thâm nhập vào sâu bên trong, vừa liếʍ hút vừa cuốn lấy đầu lưỡi đang lúng túng giao triền vào nhau không ngừng liếʍ mυ"ŧ. Cố Chiêu Nhiên ôm lấy Liễu Niệm đi vào trong phòng, trực tiếp đem người ném lên giường.

Hắn cúi đầu nhìn người trong lòng hai má cùng lỗ tai đỏ hồng, lại dán môi lên tiếp tục hôn sâu, lần này đầu lưỡi kia đã thông minh cố gắng trốn tránh truy đuổi, lại không ngờ được hắn khí lực quá lớn, mạnh mẽ công thành chiếm đoạt. Cậu chỉ có thể thở hổn hển cố gắng hít từng ngụm khí.

"A Niệm, miệng anh vẫn thích hợp để hôn môi nhất. Không ngờ rằng cái miệng nhỏ chỉ biết nói những điều làm tôi sinh khí như thế nào lại ngọt như vậy đâu." Hắn nhìn người mà mình luôn tâm tâm niệm niệm, vài phần ôn nhu cùng săn sóc dần rút đi, chỉ để lại du͙© vọиɠ đang kêu gào chiếm giữ lấy cậu.

"Cố Chiêu Nhiên cậu muốn làm gì, mau buông tôi ra". Liễu Niệm đẩy người trên thân ra, chỉ thấy người nọ bất động, đẩy hai tay cậu lên lấy ra chiếc còng tay giấu trong túi quần khóa tay cậu lại trên đỉnh đầu.

Tay còn lại của Cố Chiêu Nhiên cởi bỏ áo ngủ của cậu, đầu v* cảm nhận được hơi lạnh run rẩy đứng thẳng lên. Hắn cười lạnh một tiếng cúi đầu đem đầu v* ngậm vào miệng, đầu lưỡi đảo quanh liếʍ láp, răng nanh nhẹ nhàng day cắn. Động tác khiêu gợi khiến Liễu Niệm phải kêu ra tiếng "A,...đừng, đừng cắn... " Cố Chiêu Nhiên nhả ra đầu v*, chuyển hướng ngậm vào đầu v* đáng thương đang bị vắng vẻ bên cạnh. Một hồi sau, hai bánh bao trắng nõn bị bao phủ bởi một lớp nước bọt sáng bóng, hai đầu v* hồng hồng dựng thẳng sung huyết đang không ngừng run rẩy.

Động tác trên tay hắn không hề dừng lại, một tay nắm lấy chim nhỏ tuốt động, tay còn lại lần mò đến hoa huy*t đang chảy nước bên dưới "A... Cố Chiêu Nhiên, dừng lại, van cầu ngươi dừng lại". Liệu Niệm thân thủ muốn ngăn cản hắn lại không có biện pháp, chỉ có thể kẹp chặt chân không cho hắn đi vào.

Cố Chiêu Nhiên không hề để ý tới, cường ngạnh banh hai đùi cậu ra, ngón tay xoa nắn âm đế đang ló đầu ra, đầu cúi xuống ngậm lấy hoa huy*t, đầu lưỡi liếʍ lên d*m thủy đã tràn ra bắt chước động tác giao hợp mà đưa đẩy ra vào.

hoa huy*t dần dần cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ, d*m thủy ra lênh láng tưới ướt đầu lưỡi. Âm thần bị người xoa nắn đã cứng rắn như đá nhẹ nhàng đảo lộng liền muốn cao triều. Liễu Niệm nghe tiếng nước dưới hạ thân, quẫn bách chỉ hận không che được lỗ tai.

Hết đợt này đến đợt khác chịu kɧoáı ©ảʍ kí©h thí©ɧ, dương v*t dù không có nhận được xoa nắn cũng rỉ ra chất lỏng trắng.

Cố Chiêu Nhiên đứng dậy cởi bỏ áo, thoát quần giải phóng đại điểu to béo đang hừng hực dựng đứng. Đại điểu trướng đỏ tím ước chừng dài khoảng 20 cm, qυყ đầυ mượt mà, trên thân uốn lượn những đường gân xanh nhìn qua vừa dữ tợn lại đáng sợ.

Cố Chiêu Nhiên đem hai chân Liễu Niệm gập lên trước ngực, cúi đầu ghé sát lỗ tai cậu thì thầm nhỏ nhẹ " Học trưởng, mở mắt nhìn kỹ xem ai đang thao anh."

hoa huy*t thật sự quá nhỏ, đại điểu chỉ tiến vào được một chút đã bị mắc kẹt lại, "Cố Chiêu Nhiên, A Nhiên.. cậu thả tôi ra..van xin cậu...không vào được đâu, nó quá lớn, không thể vào được.. " Hạ thể bị xé rách làm cậu đau đến sắc mặt trắng bệch, miệng không ngừng cầu xin, cậu co rút lại hoa huy*t muốn đẩy ra con đại điểu kia ra.

Cậu không biết rằng làm vậy chị khiến cho Cố Chiêu Nhiên thỏa mãn, hắn kêu lên một tiếng "Học trưởng, đây là anh tự tìm". Nói rồi hắn cường ngạnh đem qυყ đầυ to béo chen vào trong, bên trong vì khúc dạo đầu mà đã chảy đầy nước. Cố Chiêu Nhiên không để ý Liễu Niệm kêu khóc, đâm mạnh đại điểu tiến vào hơn một nửa, hắn nhìn chỗ hai người kết hợp rỉ ra tia máu cúi đầu hôn hôn Liễu Niệm "Học trưởng, anh là của tôi."

Cố Chiêu Nhiên xoa nắn âm thần Liễu Niệm, chờ đến khi thấy khuôn mặt cậu ửng hồng vì du͙© vọиɠ không còn khó chịu mới chậm rãi di chuyển.

"A... Chậm..chậm một chút.... Aa... Ưm,đỉnh đến rồi.. " hoa huy*t mềm mại gắt gao bao bọc lấy đại điểu, níu giữ thứ tạo ra kɧoáı ©ảʍ cực đại.

Từ bắt đầu thong thả đâm rút, lúc sau mỗi lần rút ra tận gốc rồi lại đâm mạnh vào, Liễu Niệm bị kɧoáı ©ảʍ bao vậy ngoại trừ rêи ɾỉ kêu khóc đã không thể làm gì được nữa.

"A... Ư...ư sướиɠ quá hu...hu...ưmm~.."

Khi đại điểu đỉnh sâu vào vào trong, Liễu Niệm run rẩy mở mắt, cậu đang đắm chìm trong du͙© vọиɠ, hai mắt đều hàm chứa hơi nước, cậu muốn xin tha, muốn kêu lên, cuối cùng lại chỉ phát ra tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào.

Tựa hồ biết đằng trước càng là thiên đường ướŧ áŧ nóng cháy, qυყ đầυ to béo mỗi lần đều cắm sâu vào bên trong, tại vài lần đâm thọc qυყ đầυ bị nhấn chìm vào một tiểu động vừa mở ra. hoa huy*t càng ra sức gắt gao bao chặt lấy chim lớn mυ"ŧ vào, d*m thủy nóng ướt tưới lên đầu khấc, Cố Chiêu Nhiên khẽ giật mình thiếu chút nữa không nhịn được bắn vào trong.

Mặc kệ Liễu Niệm vừa triều thôi, Cố Chiêu Nhiên cường ngạnh phá vỡ từng tầng mị thịt ra sức đâm rút vào động nhỏ.

Qυყ đầυ vọt vào tử ©υиɠ, lại đâm chọc mấy chục lần, miệng tử ©υиɠ bị sáp đến đỏ hồng, lúc này mầm mống của hắn mới trào ra đi khắp ngóc ngách trong tử ©υиɠ. Liễu Niệm bị dòng chất lỏng nóng ấm làm cho một lần nữa cao trào, d*m thủy trào ra hòa cùng với tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị đại điểu ngăn chặn trong hoa huy*t. Bụng Liễu Niệm chứa chất lỏng phồng lên giống như đang mang bầu. dương v*t nhỏ cũng không chịu nổi kí©h thí©ɧ mà bắn ra, chất lỏng trắng đυ.c phun ra dính trên ngực và mặt của cậu. Trông thập phần da^ʍ mỹ. Liễu Niệm vẫn đang đắm chìm trong hai lần lêи đỉиɦ chưa tỉnh táo lại.

Cố Chiêu Nhiên đem còng tay trên tay cậu tháo xuống, hôn lên dấu vết bị ma sát trầy da đỏ ửng lên. Đại điểu ngâm trong hoa huy*t dần mềm xuống, hắn đang chờ đợi đại điểu cứng lên lầm nữa.

Hết chương 4 ❤

Cảm ơn mọi người đã đọc ('з')♡.Cmt góp ý cho mình với nhé ♥. Nếu thích hãy bấm bình chọn động viên tinh thần mình nhé. Nếu đọc được ở web truyenwiki1 thì hãy sang truyenhdt.com đọc ủng hộ mình nhé.