Chương 1: Sắc dụ

Học sinh trong trường đang học tiết tự học buổi tối, Đường Di lại cố ý lôi kéo bạn cùng bàn Trương Duyệt đi dạo trong sân trường.

Từ nhà trẻ đến cao nhị, Trương Duyệt vẫn luôn là học sinh ba tốt, cô cảm giác kiếp học sinh của mình vẫn chưa đủ hoàn mỹ, lại bị bạn tốt kiêm bạn cùng bàn dụ dỗ, tay nhỏ vung lên ném bút, hai nữ sinh lập tức lén lút ra khỏi lớp học.

Tháng năm, trời tối chậm, dù đã 7 giờ tối nhưng trời vẫn còn hơi hửng sáng, hai nữ sinh đi lang thang không mục đích ở sân trường.

Trương Duyệt kéo tay bạn cùng bàn, "Đường Đường, chúng ta về lớp học đi."

Dạo một lát thì thôi, nhưng lại còn chịu áp lực sợ hãi khi đi đến những nơi thầy cô bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện, Trương Duyệt cảm thấy trốn học cũng chỉ có thế, không có gì mới mẻ kí©h thí©ɧ.

Cô bạn đương nhiên không biết vì bạn cùng bàn của mình có âm mưu nên mới không đi đến những chỗ vắng vẻ để chơi.

Đường Di là học sinh ngoại trú, dạo gần đây bảo vệ cổng trường đã đổi từ ông lão sang một ca ca trẻ tuổi.

Tiểu ca ca thật sự rất trẻ, chỉ khoảng hai mươi tuổi, mái tóc cắt ngắn, da trắng chân dài, hơn nữa còn đẹp trai, vì thế gọi là soái ca.

Từ sau khi lên sơ trung, Đường Di rất thích ngủ nướng, buổi sáng cài năm cái đồng hồ báo thức cô cũng không dậy nổi, mỗi lần đều là mẹ cô lúc chuẩn bị đi làm vào phòng xốc chăn gọi cô dậy đi học.

Đường Di là người làm việc gì cũng chậm rãi từ từ, dù lửa sém lông mày cô vẫn có thể ung dung đánh răng rửa mặt, làm gì cũng không nóng nảy.

Dù bị mẹ gọi dậy đi học vì sắp muộn giờ nhưng cô đi đường cũng chậm rì rì, vì thế cô đã tạo nên kỷ lục đi học muộn nhiều năm không thể phá vỡ.

Cũng may trường học nể mặt thành tích học tập của cô nên cũng mở một mắt nhắm một mắt cho qua.

Cho đến khi lên cao trung, cô đột nhiên thông suốt, lúc mua trái cây đồ uống sẽ mua nhiều hơn một ít để khi đi qua cổng trường sẽ giả vờ mình mua nhiều rồi tặng cho ông lão bảo vệ ở cổng.

Dưới sự cố gắng trong nửa học kỳ của cô, ông ấy đã thành công bị cô thu mua, Đường Di không cần lo lắng mỗi khi đi học muộn sẽ bị ghi tên vào sổ nữa.

Vì thế mỗi ngày cô càng dương dương tự đắc đến muộn, đôi lúc còn ngẫu nhiên về nhà sớm.

Nhưng tất cả những chuyện này đều thay đổi.

Ông lão không biết đã đi đâu, bảo vệ cổng trường hiện giờ là một tiểu ca ca.

Người ta có lẽ là muốn làm thật tốt nhiệm vụ như người trước nên chỉ cần học sinh đến muộn đều bị anh ghi toàn bộ tên vào sổ, không tha bất kỳ ai.

Cũng vì việc này mà cô đã bị thầy chủ nhiệm gọi lên văn phòng nói chuyện.

Đường Di đã từng dùng thử cách kia, thậm chí còn tặng cả thuốc lá và rượu, nhưng đối phương cứ đẩy cô ra từ chối không nhận.

Cô gái nhỏ đứng ở ngoài cửa hai tay chống nạnh tức giận đến mức mặt cũng hơi đỏ lên.

Đã thế, đừng trách cô dùng tuyệt chiêu.

Sắc dụ!

Chờ anh ăn cô sạch sẽ rồi còn dám ghi tên cô sao?

Hừ, cô sẽ tố cáo anh cưỡng ép nữ sinh vị thành niên quan hệ tìиɧ ɖu͙©!

Trung học Thượng Đức có quy định bảo vệ sẽ đi tuần tra, chỗ ngồi của Đường Di vừa vặn là cửa sổ, từ đó cô có thể nhìn thấy mọi tình huống trong sân trường.

Dưới sự quan sát nhiều ngày, cô đã thăm dò được thời gian và địa điểm mà tiểu ca ca sẽ đi tuần tra, nên cô mới cố ý dụ dỗ bạn cùng bàn đi cùng để có thêm can đảm.

Cô muốn ôm cây đợi thỏ, sau đó chủ động ăn vạ khiến đối phương chú ý.

Chịu đựng cảm giác ngứa ngáy khi bị muỗi đốt, Đường Di và Trương Duyệt ngồi đợi ở dưới gốc cây hai mươi phút.

Tiếng ầm ầm vang lên, bảo vệ đi xe đạp điện tuần tra cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt cô, "Duyệt Duyệt, cậu trốn kỹ, đừng để bị phát hiện."

Nói xong, cô không đợi Trương Duyệt trả lời liền lập tức chạy về phía lớp học.

Trương Duyệt không biết bạn cùng bàn định làm gì, thấy bảo vệ đến càng gần, còn Đường Di lại chạy theo hướng ngược lại, cô bạn gấp đến mức chạy nhanh đến kéo Đường Di lại, "Đường Đường, cậu điên rồi sao! Bị bắt được là phải viết bản kiểm điểm đó!"

Đường Di tránh thoát gông cùm xiềng xích của Trương Duyệt, cô gấp đến mức khuôn mặt cũng hơi nóng lên, "Duyệt Duyệt, cậu mau buông mình ra, để lát nữa mình giải thích với cậu!"

Trương Duyệt sợ bị phát hiện, Đường Di lại không muốn liên lụy bạn cùng bàn, vì thế hai người cứ đứng đó thấp giọng nói qua nói lại.

Trương Duyệt đọc không ít truyện huyền huyễn thần linh, dáng vẻ của Đường Di rõ ràng đã bị quỷ nhập thân, hành động không bị chi phối bởi ý thức, sao Trương Duyệt cô có thể mặc kệ bạn mình tự tìm đường chết?

Vì thế Trương Duyệt càng ôm chặt Đường Di hơn, tay còn lại thì đánh lên trán cô rồi hét lớn, "Ác quỷ nhanh chóng hiện thân! Nếu không đừng trách bổn tiên nữ vô tình!"

Lúc này đột nhiên đèn pin chiếu vào chỗ hai người, giọng nam nghiêm khắc cũng đồng thời vang lên, "Ai ở bên kia lén lén lút lút? Bước ra đây cho tôi!"

Tiên nữ Trương Duyệt: ...

Bị đánh đến đầu váng mắt hoa Đường Di: ...

Xong rồi, cùng nhau xong đời.