Chương 99: Nam chính bảo vệ tốt đồng đội đi!

Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông cùng các vị Phong Hào Đấu La toàn bộ đúng lên, sắc mặt Bỉ Bỉ Đông bình tĩnh tuyển bố: “Toàn bộ đại lục cao cấp Hồn Sư học viện tinh anh đại tái, quán quân cuối cùng của năm nay là, Sử Lai Khắc học viện. Chúc mừng các ngươi, nhóm Hồn Sư thiên tài trẻ tuổi.”

Sử Lai Khắc Bát Quái tụ tập lại đứng thành một khối, phía sau bọn họ là Đại Sư, Phất Lan Đức, Liễu Nhị Long cùng với Độc Đấu La Độc Cô Bác.

Đối mặt với ba khối Hồn Cốt vốn vì thế hệ hoàng kim của Võ Hồn điện mà tỉ mỉ lựa chọn, Giáo Hoàng biểu hiện ra có chút thong dong, từ trong tay thành viên Võ Hồn điện tiếp nhận cái khay, ánh mắt có chút lưu luyến xẹt qua ba khối Hồn Cố kia.

Hồng y giáo chủ làm trọng tài cao giọng nói: “Mời đại biểu của Sử Lai Khắc học viện, tiến lên lĩnh lấy phần thưởng dành cho quán quân.”

Tám người nhìn lẫn nhau một cái, ánh mắt đều tập trung trên người Đường Tam, hắn hít sâu một hơi cũng không có thoái thác. Cảm thụ được hơi thở cường đại của ba khôi Hồn Cốt trong tay, Đường Tam nhận khay lụa, trong nội tâm không thể ngăn được run rẩy kịch liệt.

Chung quanh phóng ra những ánh mắt tham lam, Đường Tam nắm tay thật chặt, sắc mặt bình tĩnh trở về đội ngũ.

“Ta không cần, trong ba khối Hồn Cốt này không có khối nào thích hợp với ta.” Người thứ nhất mở miệng chính là Tiểu Vũ, nàng cười lắc tay.

Đái Mộc Bạch đứng một bên gật đầu: “Ta cũng không cần, cũng không có khối nào thích hợp với ta.”

“Ta có sư phụ sẽ giúp ta tìm Hồn Cốt thích hợp nhất, ta từ bỏ.” Thẩm Tu thản nhiên cười.

Áo Tư Tạp nói: “Ta là Hồn Sư hệ Thực Phẩm, ba khối Hồn Cốt này hiển nhiên đối với thực lực của ta không có hiệu quả tăng phúc gì.”

Bốn người trong Sử Lai Khắc Bát Quái đã không cần, vẫn còn lại bốn người, nhưng hồn cốt lại chỉ có ba khối.

Đại Sư nói: “Cấp Tốc Tiền Hành Chi Truy Phong Tả Thoái thích hợp nhất với mẫn công hệ hồn sư, không hề nghi ngờ, nó hẳn phải thuộc về Trúc Thanh.Về phần Bạo Liệt Phần Thiêu Chi Hỏa Diễm Hữu Thủ, thích hợp nhất đối với hỏa thuộc tính cường công hệ hồn sư, Mã Hồng Tuấn, nó là của ngươi. Về phần Tinh Thần Ngưng Tụ Chi Trí Tuệ Đầu Cốt…”

Nói tới đây, đại sư dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Đường Tam cùng Trữ Vinh Vinh. Tinh thần ngưng tụ bất luận là chính Đường Tam hay đối với Trữ Vinh Vinh mà nói, đều có tác dụng. Đường Tam thân mình mặc dù không phải là Hồn Sư lấy tinh thần lực là chính, nhưng hắn đã có năng lực từ Tử Cực Ma Đồng, thân mình vừa là khống chế hệ, Trí Tuệ Đầu Cốt đối với tương lai của hắn có thể thấy thật là một hỗ trợ thật tốt. Hơn nữa trong ba khối Hồn Cốt, khối này hiển nhiên là quý trọng nhất. Có điều như vậy, Trữ Vinh Vinh…

“Ta…” Đường Tam trong lòng thở dài, mở miệng muốn từ bỏ, Trữ Vinh Vinh lại đánh gãy lời hắn: “Tam ca, nó hẳn là phải thuộc về ngươi. Vì ngôi vị quán quân cuối cùng này, ngươi đã nỗ lực rất nhiều. Thất Bảo Lưu Ly tông chúng ta cũng không thiếu Hồn Cốt, ngươi hãy thu lấy đi. Có nó, cái tên linh hồn trong đoàn đội của ngươi mới trở nên danh phó kỳ thật (Sự thực đúng như cái tên)!”

Thẩm Tu đột nhiên cười: “Các ngươi sao lại rối rắm như vậy? Tam ca, ngươi không phải vẫn còn một khối Hồn Cốt sao? Ta nhớ không lầm, đó cũng là một khối đầu lâu.”

Đúng vậy! Đại Sư và Đường Tam hai mắt sáng ngời, Đường Tam giờ tay vuốt lên từ Nhị Thập Tứ Kiểu Minh Nguyệt Dạ, quang mang lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Tức khác, toàn trường ồ lên. Ai có thể ngờ, trong tay Đường Tam lại có một khối Hồn Cốt.

Có Hồn Sư nào sau khi có được Hồn Cốt lại không tự dung nhập liền chứ? Thật không thể tưởng tượng.

Đại sư mỉm cười, hướng tới Trữ Vinh Vinh nói: “Vinh Vinh, khối hồn cốt này chủ yếu là huyễn cảnh, cũng là một khối trí tuệ đầu cốt, nó so với Tinh Thần Ngưng Tụ Chi Trí Tuệ Đầu Cốt càng thích hợp hơn với ngươi.”

Trữ Vinh Vinh nhất thời mừng rỡ. Lập tức tiến lên từng bước, không chút khách khí tiếp nhận khối đầu cốt thất thải mê ly kia từ trong tay Đường Tam, cực kỳ vui mừng hướng về phía phụ thân nhìn lại. Nhưng trông thấy thần sắc trên mặt phụ thân, Trữ Vinh Vinh lại ngây ngẩn cả người. Sắc mặt Trữ Phong Trí lúc này cực kì nghiêm trọng, giống như sắp sảy ra chuyện gì.

“Các ngươi đã phân phối tốt rồi?” Giáo Hoàng cũng không có đơn giản bởi vì nghi thức ban thưởng chấm dứt mà rời đi, mấy vị Phong Hào Đấu La cũng đều đứng ở nơi đó.

Mọi người không rõ nguyên nhân nhìn lại, trong lòng Thẩm Tu rớt bộp một tiếng, nhinh không được nắm chặt tay. Tiểu Vũ hiển nhiên cũng cảm thấy có chút không tốt, khẩn trương rõ ràng.

Giáo Hoàng không có nhìn hắn, lạnh nhạt nói: “Nếu phần thưởng cho đã phân phối tốt lắm, vậy lần này đại tái đã thành công tốt đẹp. Quỷ Đấu La, Cúc Đấu La nhị vị trưởng lão, đem nữ hài nhi kia bắt lại.”

Vừa nói, Bỉ Bỉ Đông nâng tay lên trực tiếp chỉ về phía Tiểu Vũ.

Trong phút chốc mọi người tất cả đều kinh hãi, Thẩm Tu sớm đã có dụ cảm không tốt, lúc này phản ứng nhanh chóng che trước người Tiểu Vũ, những người khác trong Sử Lai Khắc Bát Quái cũng đều tiến lên. Đại Sư trên mặt đầy kinh ngạc, tức giận nói: “Giáo Hoàng bệ hạ, ngươi có ý tứ gì đây?”

Trữ Phong Trí ngăn cản Cúc Đấu La và Quỷ Đấu La muốn động thủ nhưng lại bị Bỉ Bỉ Đông dùng Võ Hồn Điện Địch Nhân uy hϊếp, đành phải cắn răng lui.

Đại Sư cầm lệnh bài trưởng lão trong tay phẫn nộ quát: “Ta cũng là một trong những trưởng lão của Vũ Hồn điện, có quyền biết chân tướng sự việc! Giáo Hoàng bệ hạ, ngươi bắt người thì có thể, nhưng trước hết phải nói cho rõ. Ngươi dựa vào cái gì mà bắt đệ tử của Sử Lai Khắc học viện chúng ta?”

Giáo Hoàng nhíu mày, nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của Đại Sư, hơi thở của nàng không khỏi chậm lại vài phần, trầm giọng nói: “Ngươi muốn biết tại sao không? Vậy ngươi tại sao không đi hỏi vị đệ tử kia của ngươi một chút. Nếu như nàng chỉ là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện, ta tại sao muốn bắt nàng? Nhưng nếu như nàng là một đầu hồn thú hóa hình người, thì ta có nguyên vẹn lý do đem nàng bắt chứ.”

“Ngươi nói cái gì?” Đại sư thất thanh kinh hô, xoay người lại nhìn về phía Tiểu Vũ, trong Sử Lai Khắc Bát Quái trừ Thẩm Tu và Đường Tam, cũng đều toát ra thần sắc cực kì kinh hãi.

Hồn thú muốn biến thành hình người, như vậy đại biểu cho một loại tình huống, đó chính là, con hồn thú này tu vi vượt qua mười vạn năm. Chỉ có mười vạn năm hồn thú, mới có được khả năng biến ảo thành hình người.

Tiểu Vũ có vẻ rất bình tĩnh, cũng không có bởi vì sự ngưng tụ của đông đảo ánh mắt mà hiển lộ chút thái độ bối rối nào, ngay lúc này, trên khuôn mặt hay cười của nàng, chỉ có thản nhiên đến băng lãnh. Lạnh lùng nhìn một cách chăm chú vào Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông.

Giáo Hoàng ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú vào Tiểu Vũ: “Nếu như ta đoán được không sai, ngươi chính là đầu con cá lúc trước đã lọt lưới.”

Thật sâu địa oán độc từ hai tròng mắt lạnh như băng của Tiểu Vũ nọ chợt phát ra ra, “Đúng vậy, ngươi nói không sai, ta chính đầu hồn thú lúc trước đã lọt lưới.”

Giáo Hoàng cười lạnh một tiếng: “Không nghĩ tới, ngươi dĩ nhiên đem chính mình đưa lên cửa.”

Đái Mộc Bạch không nhịn được hỏi: “Tiểu Vũ, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?”

“Lão đại, đừng hỏi. Tiểu Vũ, nàng không phải nhân loại.” Thẩm Tu lắc đầu, đôi mắt ôn nhuận, tay y đặt lên vai Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ tỷ, cho dù ngươi là nhân loại hay hồn thú cũng chẳng ảnh hưởng tới ta. Bởi vì ngươi là Tiểu Vũ, bới vì chúng ta là Sử Lai Khắc Bát Quái.”

“Nha đầu ngốc, ta với tiểu Tu sớm đã biết ngươi không phải người. Tiểu Tu nói không sai, nhân loại thì sao, hồn thú thì thế nào. Chúng ta chỉ biết ngươi là đồng đội của mình, vậy là đủ rồi.” Đường Tam vỗ đầu Tiểu Vũ.

“Tiểu Tam, tiểu Tu…” Hốc mắt Tiểu Vũ đỏ lên, nước mắt tích nhiều lăn xuống.

“Bát Quái nhất thể, thân là đại ca, ta nào có thể chứng kiến đệ muội bị bắt đây.” Đái Mộc Bạch bước tới từng bước, kiên định đứng ở bên cạnh Đường Tam. Ngay sau đó là Chu Trúc Thanh, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp cùng với Trữ Vinh Vinh.

Sáu cá thể, trên mặt đồng dạng đều biểu lộ kiên định cùng cố chấp. Ở một khắc này, Sử Lai Khắc Bát Quái giống như là cùng một thể.

“Cảm ơn mọi người…” Ngăn không được nước mắt chảy xuống, đầu Tiểu Vũ dựa bả vai Thẩm Tu nghẹn ngào, lại có một nụ cười hạnh phúc.

Phất Lan Đức đột nhiên cười, cùng hai người Liễu Nhị Long, Đại Sư liếc nhau, hoàng Kim Thiết Tam Giác đồng thời giơ lên tay phải của mình. Trong phút chốc, kim quang xán lạn đột nhiên sáng lên, quang mang mênh mông trong nháy mắt buộc vòng quanh một cái Hoàng Kim tam giác vô cùng huyễn lệ trên không.

“Mấy lão già chúng ta còn chưa có chết, cũng không tới phiên đám nhỏ các ngươi che ở phía trước. Nếu như các ngươi có thể còn sống trở về, nhớ đem tất cả tiền kiếm được của đều để tại trong mật thất ở thư phòng hiệu trưởng, giao cho Triệu Vô Cực, bảo hắn xây dựng cho tốt Sử Lai Khắc học viện của chúng ta.”

Bỉ Bỉ Đông từ trong mê hoặc tỉnh táo lại, trong mắt lộ ra quang mang phức tạp khó tả, hít sâu một hơi, ánh mắt của nàng chợt trở nên sắc bén, nhìn chăm chú đại sư, chợt hạ lệnh: “Bắt, kẻ ngăn cản, gϊếŧ không tha.”

Độc Đấu La động đầu tiên, ông ta bay nhanh đến chỗ ba người Đường Tam. Ông biết, chỉ cần đem ba người này rời khỏi nơi này, như vậy, những người khác trong Sử Lai Khắc học viện đều không còn nguy hiểm gì.

Ngay trong nháy mắt Độc Cô Bác động thân, một tiếng hừ lạnh tựa như tạc lôi bình thường vang lên bên tai hắn. Độc Cô Bác kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể xoay nửa vòng trên không, Bích Lân Xà hoàng trong nháy mắt phụ thể.

Phát ra tiếng hừ lạnh, chính là Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông, một cái kim sắc quang ảnh khổng lồ từ nàng sau lưng lặng yên xuất hiện, chín cái hồn hoàn sáng chói trong nháy mắt bốc lên. Uy áp thật lớn áp chỉ là trong nháy mắt áp chế được Độc Cô Bác đến không thể nhúc nhích.

Khuôn mặt Độc Cô Bác biến sắc, đồng dạng đều là Phong Hào Đấu La, nhưng một bên lại bằng vào uy áp tự thân sinh ra hoàn toàn áp chế một bên còn lại. Việc này tại thế giới Phong Hào Đấu La cơ hồ là khó có khả năng tồn tại, nhưng trước mắt Giáo Hoàng lại làm được. Trên người nàng dâng lên chín hồn hoàn hai vàng, hai tím, bốn đen, một đỏ.

Hồn Hoàn vạn năm trong suốt đỏ như máu vừa xuất hiện lập tức khϊếp sợ toàn trường.

Tiểu Vũ khẩn trương nắm chặt tay, Thẩm Tu cảm nhận được nàng bất an, an ủi nói: “Tiểu Vũ tỷ, chúng ta sẽ không sao, tin tưởng ta.”

Nhìn ánh mắt Thẩm Tu kiên định, Tiểu Vũ cắn môi đáp nhẹ một tiếng, Thẩm Tu lại cau mày đối diện với Đường Tam: “Không được, lúc trước Tam ca ngươi đã nói Huyễn Ảnh Liên có tác dụng ẩn nấp hơi thở, có thể che giấu hơi thở hồn thú mười vạn năm trên người Tiểu Vũ.”

Sắc mặt Đường Tam ngưng trọng gật đầu: “Không sai, nếu đã dung hợp Huyễn Ảnh Liên đáng lý sẽ không bị bại lộ.”

“Ta lo, chuyện này thật ra là một bẫy rập.” Thẩm Tu dừng lại một chút, hơi khẩn trương.

“Bẫy rập?” Sắc mặt Đường Tam đại biến: “Chỉ sợ là thật, Võ Hồn điện đúng là tính thật hay! Không chừng còn có binh mai phục rất đông. Nếu hắn thực sự tới ngược lại đúng ý Võ Hồn điện.”

“Không phải nếu, là khẳng định…”