Chương 26: Người thứ 100

Đôi lúc anh chỉ muốn lợi dụng sự ngây thơ của Lan Chi để đạt mục đích nhưng khi gặp Lan Chi mỗi lần nhìn cô buồn phiền hay tức giận thậm chí vui vẻ hạnh phúc thì anh lại chỉ muốn yêu thương, chỉ muốn lo lắng cho cô vô điều kiện, còn vô cùng lo lắng đến nỗi không thể giữ được bình tĩnh khi cô có chuyện không hay, như vậy là yêu hay không yêu.

Bách Lâm cứ tiếp tục giả dối với người ngoài và giả dối với chính mình.

Chỉ có như vậy anh mới thấy bản thân mình không có mâu thuẫn.

Anh yêu cô gái ấy ư? không trăm vạn lần không thể yêu.

Yêu chỉ làm tổn thương nhau mà thôi. Tình yêu không phải là thứ mà mình quan tâm.

Thời gian trôi qua thêm một đoạn,........

Một buổi sáng trời trong, nhưng trời Sài Gòn thì đầy nắng sớm chiếu rọi qua các tán cây Trúc Ngọc thong thả đi vào sở ngoại vụ thành phố với dáng vẻ rất tự tin, hôm nay cô mặc áo blazer màu hồng pastel bên trong là sơ mi đen và quần tây màu trắng, trong cô thanh lịch và xinh đẹp sắc sảo, vừa bước vào thì gặp một bác giám đốc sở, Trúc Ngọc trình diện:

Cháu chào bác ạ.

Chào cháu, cháu là Trúc Ngọc thông dịch viên mới và kiêm thư ký cho bác phải không?

Dạ đúng rồi ạ. Trúc Ngọc gật đầu vẻ tươi tắn.

Vị giám đốc lạnh lùng bảo cô:

Chiều nay sẽ tiếp một đoàn đại biểu từ Nhật Bản, cháu chuẩn bị đi.

Trúc Ngọc gật đầu và hỏi :

Vậy nội dung cần chuẩn bị của Bác và một số thứ cháu cần lấy ở đâu ạ?

Vị giám đốc nói nhẹ nhàng:

Cháu đi theo bác, bác sẽ cho người hướng dẫn cháu.

Hai người đi vào một phòng họp, thì đang gặp một nhóm người xì xào:

Cô ta là ai vậy?

Sao được đi cùng với bác giám đốc,

Nghe nói cô ta sẽ là thư ký mới.

Cô ta thuộc loại con ông cháu cha gì nữa rồi á.

….

Trúc Ngọc nhíu mày và định đôi co qua lại thì Bác Giám Đốc gọi :

Trúc Ngọc cháu lại đây.

Dạ!

Giới thiệu với cháu đây là Lucia Võ, cô ấy là chủ nhiệm lớn cấp hơn cháu, cháu đi theo Lucia học hỏi nhé.

Trúc Ngọc đưa tay ra chào nhưng Lucia Võ lờ đi đút tay vào túi quần và nói với bác

Thôi được thưa bác, tôi sẽ hỗ trợ.

Trúc Ngọc nói thầm trong lòng:

Rồi sẽ có một ngày chị sẽ phải phục tùng mệnh lệnh của tôi.

Trúc Ngọc là cô gái có tính cách mạnh mẽ, cao ngạo nhưng lại vô cùng trẻ con háo thắng, cũng là một cô gái dễ tổn thương, đây cũng là điều mà ông Hoàng Tùng luôn lo lắng, sau này nếu như cô biết được sự thật về ba cô thì sẽ như thế nào?

Với tính cách ấy e rằng sẽ không chấp nhận được sự thật thảm thương và nhiều bi kịch như thế.

Rồi trong cuộc sống của cô cũng sẽ có một lúc cô sẽ phải từ bỏ những thứ không thuộc về mình, từ bỏ người không yêu mình vì càng chạy đuổi theo người không yêu mình chỉ làm cho mình đau đớn và tuyệt vọng hơn mà thôi.

Đến lúc đó cô sẽ hiểu được đạo lý tình yêu không thể miễn cưỡng, càng cưỡng cầu càng thêm đau khổ mà thôi. Đến lúc đó cô sẽ hiểu cho ba mẹ cô tại sao họ lại có một cuộc hôn nhân không hạnh phúc có một cái kết vô cùng tàn khốc.

Nhưng đó là chuyện của sau này, còn bây giờ cô gái ấy tâm cao khí ngạo, chẳng hề cả nể khiến cho những người xung quanh cô vô cùng khó chịu, vô cùng xem thường.

Tại một tòa nhà sang trọng trong phòng làm việc của Jack Nguyễn anh là tổng giám đốc của công ty Growth up một công ty đến từ London, lĩnh vực công ty chuyên về nghiên cứu thị trường, quản lý và hoạch định tài chính doanh nghiệp cho các quỹ đầu tư quốc tế khác, anh đang tìm kiếm một người có thể hoạch định tài chính và quản lý dự án, nhưng qua các cuộc tuyển chọn vẫn chưa chọn được ai, hôm nay là người phỏng vấn thứ 100.

Phòng nhân sự của công ty càm ràm:

Sếp bị sao á, 99 người kia là xuất sắc lắm rồi, tại sao vẫn không vừa ý với ai hết 99 người chứ có ít đâu. Mệt mỏi với sếp. Mệt chết đi được. Sếp nói nếu không tuyển được tôi phải nghỉ việc.

Ừ tiêu chí của sếp khó như quỷ, ai mà đáp ứng nổi.

Jack Nguyễn ngồi gọi qua phòng nhân sự,:

Cho anh gặp người phỏng vấn cuối cùng trong hôm nay đi em.

Dạ anh. Mà anh ơi người này là người thứ 100 rồi đó. Anh phỏng vấn cho chắc nha, chứ em …

Anh biết rồi. Vậy thôi em test người thứ một trăm này với bài test anh gửi qua mail nha. Nói ứng viên có thời gian một tuần để làm, khi nào vượt qua bài test này thì gặp.

Dạ anh.

Mỹ Phúc nhăn mặt, sếp lại bày trò nữa, phải gọi điện cho ứng viên:

Alo em là Lan Chi phải không?

Lan Chi đang ngồi tự tình ở ngoài công viên, mở máy lên nghe, giọng vui mừng:

Vâng em đây ạ.

Chào em, chị gọi từ phòng nhân sự Growth Up.

Dạ em chào chị.

Chị gọi cho em để thông báo em đã vượt qua được vòng CV nhưng mà để được gặp và phỏng vấn với sếp chị em cần làm một bài kiểm tra năng lực nếu vượt qua em sẽ được gặp sếp chị.

Ah vậy chị gửi qua email cho em nhé. Em sẽ làm.

Em sẽ có một tuần để làm.

Dạ vâng ạ. Em cảm ơn.

Bên phòng nhân sự tắt máy, Lan Chi suy nghĩ, :

Thú vị nhỉ, công ty này lại có thể có hình thức phỏng vấn rất đặc biệt, để mình thử sức mình xem sao

Bên phía Mỹ Phúc thở dài:

Cô gái này có học vấn và mọi thứ điều tốt, hy vọng lần này sếp mình chấp nhận được.

Trong phòng bàn tán:

Con gái hả, xinh không.

Xinh lắm, nè nhìn đi.

Chà, xinh vậy chắc sếp cho pass.

Chưa chắc.

Hahaha

Tiếng cười vang khắp phòng.