Chương 7: Mời cô ăn một bữa cơm

Buổi tự học buổi tối thứ sáu chỉ đến 5 giờ chiều, Đường Trì nóng lòng muốn về, tối nay anime cô thích cập nhập, trong túi của cô còn để đồ ăn vặt mua ở siêu thị của trường, chuẩn bị về nhà vừa xem vừa ăn.

Đếm ngược 10 phút sau giờ học, Đường Trì bắt đầu lén lút thu dọn sách vở.

Sau khi đóng sách học thêm và ngẩng đầu lên, có một tờ giấy nhớ ở túi bút của cô.

Cô liếc mắt nhìn Phó Hiểu Hàm một cái, "Khụ khụ ——" tỏ vẻ cô đã nhận được tờ giấy của cô ấy.

Người kia gãi đầu tiếp tục làm bài tập về nhà, không chú ý đến tiếng ho của cô.

Đường Trì mở tờ giấy ra, chữ viết khá mạnh mẽ.

"Ngày mai ra ngoài chơi không?"

Đường Trì không chút do dự trả lời sau lưng tờ giấy: "OK!" sau đó viên tờ giấy lại, ném xuống chân Phó Hiểu Hàm.

Động tác của cô hơi mạnh, khuỷu tay vô tình đυ.ng phải cốc giữ nhiệt ở góc bàn, "Cạch——"

Lớp học yên tĩnh bị tiếng vật nặng rơi xuống đất đánh thức, tất cả mọi người đều giật mình, bất giác nhìn về phía nguồn gốc của âm thanh.

Tay Đường Trì dừng lại giữa không trung, tờ giấy chưa ném ra ngoài đã rơi xuống lối đi.

Thầy Phùng nhìn sang bên này, nghĩ đi tới bên này nhìn một cái, Đường Trì thấy thế vội vàng nháy mắt với Phó Hiểu Hàm, đáng tiếc đối phương căn bản nhìn không hiểu, còn mang vẻ mặt cười xấu xa nhìn cô, ha! Lén lút thu dọn túi xách mà lại làm rơi cốc nước để giáo viên chú ý.

Nhìn tờ giấy trắng rơi ở lối đi, Đường Trì đơn độc chịu trận mặc niệm, căng thẳng đến nỗi trái tim nhanh chóng bay ra khỏi cổ họng.

Ngay khi giáo viên muốn rẽ đến đây, Trình Lăng nhanh chóng khom lưng xuống, nhặt tờ giấy lên.

Phù –

Đường Trì thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn Trình Lăng, cậu ấy thật sự là một người tốt!

Sau khi tan học, Đường Trì đòi Trình Lăng tờ giấy nhớ, Trình Lăng Trình Tụng đeo cặp đứng tại chỗ, Trình Tụng mấy lần nhíu nhíu mày, nghi hoặc nhìn về phía Trình Lăng, Trình Lăng mở lòng bàn tay ra, quả thật có một tờ giấy nhăn nhúm.

"Đúng vậy! Chính là nó! Cảm ơn cậu đã giúp tôi nhặt nó lên!"

"Không khách khí, bởi vì tôi đã truyền nó cho cậu." Trình Lăng khép tay lại, trong nụ cười mang theo vài phần không đứng đắn.

Đường Trì không biết Trình Lăng dùng phương pháp gì đã thêm được wechat của cô, cũng không biết hắn tìm được số điện thoại của cô từ đâu.

Mới xem hai tập truyện xong, Đường Trì nhận được tin nhắn mà Trình Lăng gửi tới, thời gian địa điểm thế nhưng đều đã định đoạt xong, thoạt nhìn cũng không có gì, chỉ là mời cô ăn một bữa cơm.

Đường Trì đầu tiên là khách khí cự tuyệt, nhưng không chịu nổi đối phương vừa cứng vừa mềm thuyết phục, vẫn là đồng ý.

Cuối cùng Trình Lăng gửi WeChat của Trình Tụng tới, ảnh hai người bọn họ thật sự là giống nhau, nhưng lại một mèo một chó.

Đường Trì mở avatar của mình - em trai chuột tinh linh, bật cười, họ đặt tên như vậy để mở một sở thú à.