Chương 4: Bắt được một con chuột nhỏ

Đường Trì lẻn vào từ cửa sau, chỉ có thư thì dễ rồi nhưng đây còn có một hộp quà nữa, nếu đi phía trước thì quá phô trương, cô cũng không muốn trở thành chủ đề nói chuyện trong miệng người khác.

Nhìn trái nhìn phải, không ai chú ý đến cô, cô ngồi xổm xuống, từ chỗ ngồi của mình nhích qua chỗ Trình Lăng, giống như ngồi bên phải...

Ngăn bàn của hắn chỉ có một vài cuốn sách, sạch sẽ,ngăn nắp đặt trong hộp đầu tiên.

Sau khi ngẩng đầu lên ra hiệu cho nữ sinh ngoài cửa, nữ sinh kia gật gật đầu, hai tay nắm trước ngực, vẻ mặt chờ mong.

Trình Lăng xa xa liền nhìn thấy một cái đầu lén lén lút lút ở chỗ ngồi của hắn, thò đầu dò xét.

Anh thoải mái bước vào từ cửa trước, đi đến phía sau Đường Trì.

Cúi đầu nhìn phong thư màu hồng nhạt trên bàn, thiếu niên nhướng mày nhìn về phía Đường Trì, đáy mắt hiểu rõ.

Đường Trì chột dạ, khẩn trương đến mức căn bản không chú ý phía sau có người, sau khi cất đồ xong, đang nhớ tới thân báo tin cho người ta, lại trực tiếp đυ.ng phải Trình Lăng.

"Ưm~" Đường Trì bịt mũi, đau quá, đây là con người hay là bức tường.

"Nhìn người đi!" Cô phàn nàn, đi bộ mà còn không nhìn người xung quanh, người ta mới đứng dậy thì lại đứng ở chỗ này đứng dậy.

Giây tiếp theo cô nói không ra lời.

"Trình...Bạn học Trình Lăng... "

Xong luôn.

Bị bắt ngay tại chỗ.

Ánh mắt Trình Lăng ý vị sâu xa phác họa người cô một phen, đảo qua cái mũi đỏ rực cùng đôi mắt ướŧ áŧ của cô.

"À, thì ra là bắt được một con chuột nhỏ."

"Không phải!" Theo bản năng giọng của Đường Trì lớn hơn một chút, có mấy bạn học nghe thấy quay đầu nhìn cô.

Đường Trì lại thấp giọng, đến gần hắn một chút, "Trình Lăng...Cậu đừng hiểu lầm."

Trình Lăng vừa rồi mặt không chút thay đổi lại đột nhiên nở nụ cười, nói: "Cậu cho tôi?"

"Không... không phải, bạn học kia nhờ tôi đưa cho cậu." Đường Trì chỉ vào cửa, bà chủ thuê vừa cô đã trốn từ lâu.

Trình Lăng nhìn về phía cô, không nhìn thấy người, trong mắt cười mang theo nghi vấn lại có chút chế nhạo.

" Thật mà..." Đường Trì khóc không ra nước mắt, vẻ mặt cầu xin, cảnh cô sợ nhất xuất hiện.

Bởi vì ngoại hình cô không quá đẹp, luôn luôn có một vài cô gái đến để nhờ gửi thư tình giúp các cô ấy, từ trường trung học cơ sở đến trung học phổ thông, cô khá giống một người đưa thư.

Sẽ có lúc bị bạn học nam hiểu lầm là cô tỏ tình, trước mặt những người khác trực tiếp trả lại lá thư, còn nói: "Cậu rất dễ thương, nhưng gầy hơn một chút sẽ ổn hơn."