Chương 19

Chỉ một câu như vậy là đủ rồi.

Thích "yêu vợ qua mạng", là vì đối phương là "Tống Gia".

Tất cả đều không liên quan gì đến anh trai, người anh trai ruột Tống Hàng rất rõ điều này.

Thực ra cậu không ghen tị với Tống Gia, chỉ là mỗi lần so sánh, dường như tất cả những gì cậu làm đều vô nghĩa.

Khi em gái về nước, người anh vợ như cậu, dù nói gì cũng phải lợi dụng uy danh của em gái, làm một nam phụ độc ác, hung hăng đánh nam chính hoặc em rể tương lai Lục Trì một trận.

Sau một hồi lâu, Lục Trì cảm nhận được cơ thể Tống Hàng mềm nhũn, cơ thể đang trượt xuống, đầu gối không còn sức lực.

Người say rượu cuối cùng cũng đi ngủ.

Lục Trì ôm người kéo lên, rồi bế ngang đặt lên giường.

Tống Hàng đang ngủ say ngược lại càng thêm phần yên tĩnh.

Ánh đèn cam bên giường chiếu lên khóe mắt, đuôi lông mày cậu, trên mặt ướŧ áŧ khiến người ta khó phân biệt là giọt nước hay giọt lệ.

Thỉnh thoảng cảnh tượng kinh hoàng trong mơ khiến cơ thể cậu giật mình.

Trong cơn mơ màng, Tống Hàng hé mắt một chút, người đàn ông cao to mặc áo sơ mi màu nhạt ngồi im lặng bên giường.

Tống Hàng nghĩ, nếu Lục Trì không biếи ŧɦái thì cũng khá phù hợp làm em rể.

...

Hả?

Tống Hàng lơ mơ nhất thời nảy ra một chủ ý.

A, nếu mình có thể thay đổi cốt truyện, khiến Lục Trì và em gái ở bên nhau thì có phải tất cả mọi người đều vui vẻ không?

Nam chính Mộ Dung Trọng tìm bạch liên hoa của hắn ta, còn em gái ở bên phản diện, rồi bản thân cậu cũng nhờ họ Lục mà sáng.

Tống Hàng chính là gần đây quá xui xẻo, bằng không bộ óc của cậu hoàn toàn nhanh nhạy.

Mỗi giây một chủ ý.

Tống Hàng say rượu nhưng không bao giờ mất trí nhớ.

Vì vậy khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau đầu đau như muốn nứt ra, cậu lập tức hoàn thiện kế hoạch nghĩ ra tối qua.

Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là em gái đã chết, người đã chết không thể sống lại.

Cậu muốn tác hợp cho em gái và Lục Trì, cũng không thể để em gái báo mộng cho Lục Trì được.

Chậc.

Hiện tại cách duy nhất, chính là để cho "em gái" sống lại.

Hãy tưởng tượng một câu chuyện hoàn hảo.

Khiến Lục Trì tin rằng em gái đã giả chết là có lý do.

Ví dụ, em gái vì trốn tránh sự truy tìm của Mộ Dung Trọng, không còn cách nào khác đành dùng kế sách này.

Tống Hàng vội vàng xuống giường, sau đó lấy giấy bút ra, bắt đầu bịa chuyện.

Sau nửa tiếng, anh bổ sung một số chi tiết, sáng tạo ra một câu chuyện ly kỳ.

"Tống Gia bị bệnh cần phải làm một cuộc phẫu thuật lớn, ca phẫu thuật này tỷ lệ thành công rất thấp, để không làm người mình yêu đau lòng, cũng để Mộ Dung Trọng hoàn toàn tuyệt vọng, nên cô ấy đã giấu tất cả mọi người."

"Và cô ấy không muốn anh trai lo lắng vất vả, nên đã liên hệ sẵn với nhà tang lễ, đến lúc đó sẽ tổ chức tang lễ cho cô ấy."

"Ai ngờ sau khi phẫu thuật, cô ấy rơi vào hôn mê, vào phòng chăm sóc đặc biệt."

"Mà trước đó đã liên hệ trước cho nhà tang lễ cho rằng cô ấy đã qua đời, theo hợp đồng ký kết, bắt đầu chuẩn bị lễ tang."

"Anh trai Tống Hàng hiểu lầm, thực sự tưởng rằng em gái đã chết, vội vàng đến nhà tang lễ sau khi nghe được tin tức, rồi lấy tro cốt từ nhà tang lễ."

Tống Hàng nghĩ tới đây, còn tro cốt kia thì nói nhân viên nhà tang lễ hiểu nhầm, tưởng cậu là người nhà của một "khách hàng" nào đó, liền đào cho cậu một hũ tro cốt.

Tất cả đều hợp lý.

Bây giờ sau khi Tống Gia xuất hiện, cảm thấy mọi chuyện đi quá xa.

Cô muốn cứu vãn tình thế, nhưng sợ Mộ Dung Trọng và mọi người biết sẽ càng tức giận hơn, nên ẩn nấp quan sát.

Hiện tại, cô quan sát không được nữa, cuối cùng cũng liên lạc được với Lục Trì, hy vọng anh có thể giải quyết.

Tống Hàng xoay bút, chống má nghiêm túc suy nghĩ.

Tại sao lại là Lục Trì?

Bởi vì não của người si tình đã hết thuốc chữa.

Nói bà xã anh ta từ âm phủ đánh bại Ngưu Lang và Mã Mộc, trở lại dương gian muốn tình nghĩa vợ chồng với anh ta tiếp tục, Lục tổng cũng vui mừng.

Còn cách kết thúc câu chuyện này như thế nào, Tống Hàng đã nghĩ ra rồi.

Sau khi Lục Trì lấy lại hộ chiếu, Tống Hàng sẽ giả vờ em gái cần sang nước ngoài dưỡng bệnh, thực ra là để bản thân cậu trốn ra nước ngoài.

Như vậy, ba năm sau, em gái trở về nước.

Cốt truyện tiếp tục phát triển hoàn hảo.

Tống Hàng viết xong kịch bản, đọc đi đọc lại nhiều lần, rồi khóa trong ngăn kéo tủ đầu giường.

Cậu xuống tầng ăn sáng.

Lục tổng mặc quần áo ở nhà, ngồi ở bàn, vừa đọc tài liệu vừa uống cà phê.

Lục Trì liếc cậu một cái: "Tỉnh rượu rồi à, kể tôi nghe, Mộ Dung Trọng làm khó cậu thế nào?"

Trải qua tối hôm qua ở chung, Tống Hàng ngược lại đối với Lục Trì đã bớt một chút ngăn cách hơn, chống má nói: "Tống Gia quen biết với nhóm nhỏ thế lực xấu trong trường, hai người bí mật nảy sinh tình cảm, nhưng bên cạnh hắn còn có một bạch liên hoa."

Tống Hàng: Nhóm F4 đặc biệt, đó chính là thế lực xấu trong trường.

Lục Trì cười lạnh một tiếng: "Thế lực xấu trong trường học? Cũng thú vị đấy, người trẻ tuổi mà."