Chương 14

Trong trang viên, Lục Trì ngồi đầu bàn, Tống Hàng bên trái anh.

Mặc dù Lục Trì và Tống Gia chưa kết hôn, nhưng anh đã nghĩ tới việc mời một vị đạo sĩ giúp anh và Tống Gia làm lễ kết hôn âm dương.

Giờ họ sắp thành một gia đình, nên phải ngồi ăn cùng nhau.

Với tư cách là anh vợ, Tống Hàng nhìn vào chỗ trống đối diện, có một bát cơm được cắm đũa thẳng đứng.

Đúng rồi, đó là chỗ ngồi của "Tống Gia".

Tống Hàng - người "vợ" online thật sự, nhìn Lục Trì gắp thức ăn cho "Tống Gia".

Tống Hàng liếc sang quản gia Lâm, nháy mắt: Quản gia Lâm, cậu chủ của ông chỉ bất thường hơn một chút thôi sao?!

Tống Hàng chờ ăn cơm.

Ông chủ lớn bỏ tiền ra còn chưa động đũa, Tống Hàng cũng không tiện ăn trước.

Lục Trì ngồi đó nhớ thương người yêu.

Anh nói nhỏ: "Em yêu à, nếu em còn sống, chúng ta ngồi ăn cùng nhau, sẽ gắp cho nhau món mình thích."

Nói rồi anh gắp thịt dứa cho "Tống Gia".

Món ngọt thích hợp với khẩu vị của vợ anh.

Khi hẹn hò online, "Tống Gia" là người nói nhiều, "cô ấy" kể hết những sở thích lớn nhỏ cho Lục Trì.

Quê Tống Gia không ở thành phố A, cô và Tống Hàng từ nhỏ sống ở một thành phố thích ăn ngọt.

Lục Trì cúi đầu, giọng trầm thấp: "Nếu em còn sống, em cũng gắp đồ ăn cho anh thì tốt rồi."

Tống Hàng không chịu nổi nữa.

Đủ rồi, anh đúng là thê nô.

Ăn cơm đi chứ, còn không ăn thì nguội mất.

Tống Hàng cầm đũa lên, nhìn xung quanh, trên bàn toàn là món ngọt: thịt dứa, sườn xào chua ngọt, khoai lang xào sợi... chỉ có gà luộc và địa tam tiên là không phải món ngọt, nhưng Lục Trì không ăn cà tím.

Tống Hàng gắp miếng gà luộc bỏ vào bát Lục Trì, khuyên anh: "Lục tổng, tôi thay em gái gắp món anh thích, anh không ăn cà tím nên tôi mời anh ăn gà nhé."

Lục Trì nhìn miếng gà trong bát, rồi quét mắt khắp bàn ăn, nhận ra điều gì đó, ánh mắt chậm rãi chuyển sang Tống Hàng, từ tốn hỏi: "Làm sao cậu biết tôi không ăn cà tím?"

Tống Hàng có thể bị chuyện nhỏ này dọa được không?

Dĩ nhiên là không thể.

Cậu nói thẳng: "À, em gái tôi trước khi chết lo lắng cho anh, nên đã nói với tôi vài sở thích của anh."

Tay cầm đũa của Lục Trì run lên, coi như chấp nhận lời nói của Tống Hàng.

Tống Hàng chỉ cần nhắc đến em gái là phản diện tin ngay.

Tống Hàng nhìn bàn đầy món mình thích, lần đầu tiên cảm thấy Lục Trì cũng không phải không thể ở chung.

Anh thật sự rất chiều chuộng người mình yêu.

Sau khi ăn xong, Tống Hàng nghĩ đến một chuyện: Nếu mình may mắn sống sót qua nửa tháng tới, không phải ngồi tù, thì 3 năm sau khi em gái về nước...

Em gái sẽ giải thích thế nào việc mình chết đi sống lại, đồng thời Lục Trì rất có thể sẽ phát hiện ra cô không phải vợ của anh trên mạng?

Suy nghĩ nửa tiếng đồng hồ, Tống Hàng cảm thấy chết sớm hay chết muộn, thì vẫn là chết muộn tốt hơn.

Buổi chiều, Lục Trì không vào phòng làm việc, mà ngắm công nhân làm việc trên bãi cỏ trong trang viên.

Lục Trì định cải tạo bãi cỏ bên trái cổng thành dòng suối nhỏ, dẫn nước chảy vào, đồng thời tạo cảnh quan, trồng nhiều loại hoa.

Lúc đó xuân đi thu đến, muôn hoa nở rộ, oanh ca yến hót, bốn mùa đều có cảnh đẹp khác nhau.

Lục Trì là người khá cứng nhắc, không lãng mạn cho lắm.

Tất cả những gì anh làm chỉ vì "vợ Tống Gia" khi còn sống muốn có một vườn hoa riêng.

Sau này khi hoa nở, đầy tường đều là từng đóa thược dược đẹp mĩ miều.

Khi hoa rụng, nước chảy róc rách, lúc đó chủ nhân vườn hoa sẽ bước từng bước chân trần trên dòng suối trong vắt, đó là sự cưng chiều của người yêu dành riêng cho cô ấy.

Tống Hàng dựa ở cửa, hai tay ôm ngực, ngơ ngẩn nhìn thoáng qua, nghiêng đầu nhìn nhóm công nhân bận rộn trên bãi cỏ.

Trong khi Lục tổng cầm bản thiết kế chỉ đạo.

Tống Hàng sờ sờ mũi.

Thật sự chột dạ, cậu chỉ thuận miệng nói một câu trong game, không ngờ Lục Trì nhớ kĩ đến thế.

Tống Hàng cúi mặt, nhìn bên ngoài như đang thờ ơ ngắm nghía ngón tay, nhưng thực chất trong lòng lại rất rối.

Thật ra, cuộc sống của cậu và nhân vật pháo hôi không khác nhau lắm.

Cha mẹ ly hôn, tự lập.

Ở trong truyện em gái là nữ chính, trước khi cậu tỉnh táo, là người thân duy nhất của cậu.

Mặc dù em gái hơi đào hoa, nhưng chỉ cần cô ấy còn sống, Tống Hàng không cô độc.

Tống Gia sang nước ngoài chữa bệnh, gia đình nghèo không trợ cấp được, cô ấy ở nước ngoài cũng phải đi làm kiếm sống.

Dù anh trai ở trong nước đã trở thành tên lừa đảo, cậu cũng không nói cho cô ấy biết.

Tống Hàng tựa má nhìn Lục Trì đang hăng hái ở xa, nếu Lục Trì không bị ảnh hưởng bởi cốt truyện, chỉ say mê Tống Gia, thì ai làm vợ anh ta đều rất hạnh phúc.

Nhưng luật trời như vậy.

Lục Trì thích Tống Gia, tình yêu của anh chỉ dành cho Tống Gia.

Tống Hàng thở dài.

Thực ra, Tống Gia chẳng thích hoa chút nào, cô ấy không muốn liên quan gì đến tiệm hoa nhà mình, nói là cứ nhìn thấy hoa lại nhớ đến cha mẹ khi còn sống có mở tiệm hoa.

Người thích hoa là Tống Hàng.

Tống Hàng nghĩ vậy, chắp tay sau lưng đi đến bên Lục Trì, ngước đầu gọi anh: "Lục tổng ~"