Chương 11

Ngày hôm sau.

Quản gia Lâm theo chỉ thị của Lục Trì mang một ít quần áo đến, vừa bước vào phòng khách, ông thấy Lục Trì - người bình thường vẫn luôn theo chủ nghĩa duy vật, đang thiết lập một bàn thờ, hương khói vờn quanh nơi đó.

Thành kính cúng bái một mặt dây chuyền???

Tống Hàng ngồi trên ghế sô pha, cắn một quả táo rồi nhai.

Cậu tựa má nhìn người đàn ông gọi mặt dây chuyền là "vợ yêu" giữa ban ngày.

May mà chạy kịp, nếu Lục Trì biết người yêu qua mạng là do cậu giả dạng, chắc Lục Trì còn có thể phát điên hơn thế này.

Còn về phần bàn thờ.

Biệt thự được xây dựng vào thế kỷ trước, do ông cố của Lục Trì chủ trì xây dựng, ông cụ là người miền Nam, theo tập tục quê hương phải thờ cúng tổ tiên trong nhà, nên làm một bàn thờ.

Đêm qua, sau khi Lục Trì biết được mặt dây chuyền kia được làm từ tro cốt của vợ, sau 2 tiếng tưởng niệm, sáng nay anh đã bắt đầu dâng hương.

Quản gia Lâm thấy Tống Hàng, ông ngạc nhiên sao cậu không bị Lục Trì đánh gãy chân rồi ném ra ngoài nhỉ.

Ông bắt đầu nghĩ lại, quần áo mà Lục Trì bảo ông mang tới, kích cỡ vừa hay na ná Tống Hàng.

Quản gia Lâm thầm nghĩ: Không nên hỏi thì đừng hỏi nhiều.

Nhưng rất nhanh ông liền hiểu tình huống.

Sau đó, quản gia Lâm bắt đầu công việc của mình, nơi này trước đây vẫn luôn để trống.

Giờ Lục Trì chuyển tới để tĩnh dưỡng, phải thuê thêm người dọn dẹp tốt.

"Đầu bếp 2 người, lương 1 vạn 5, mua dụng cụ bếp... 4 dì giúp việc, bao ăn bao ở, bảo hiểm năm là hai nghìn, nghỉ thì luân phiên, làm 4 ngày nghỉ 3 ngày, người làm vườn..."

Tống Hàng kinh ngạc khi thấy quản gia Lâm tuyển người.

Cậu tính toán.

Giả sử Lục Trì ở biệt thự 3 tháng, phí nhân công và các khoản chi phí khác đã vượt 30 vạn.

30 vạn, mà ông Lục nuôi tình nhân bên ngoài còn sợ lỗ, thậm chí ông ta còn cho vay nặng lãi.

Chứng tỏ Lục Trì vì nước quên tình thân, ra tay rất độc ác, còn cha anh ta lúc trẻ nɠɵạı ŧìиɧ, lúc già cũng nɠɵạı ŧìиɧ, đến cuối cùng thành công tay trắng ra khỏi nhà.

Trong khi đó, Tống Hàng vì 130 vạn mà phải bán xe bán nhà.

Không lạ khi "Tống Gia" vay Lục Trì 100 vạn, mà anh còn không đòi trả.

Tống Hàng đau khổ nửa ngày, Lục Trì có tiền thì có thật, nhưng tất cả đều cho vợ của anh.

Còn với người khác thì rất tàn nhẫn.

Tống Hàng chỉ mong sao, Lục Trì sớm quên đi tình cảm với nữ chính và yêu người khác, đừng cố chấp theo đuổi nữ chính nữa.

Khi thua bởi chính tay nữ chính, trước khi rút lui, Lục Trì không chỉ làm tổn thương nữ chính mà còn làm tất cả các nhân vật khác ngoài nữ chính cũng bị tổn thương về tinh thần lẫn thể xác.

Tống Hàng rất không ngại Lục Trì quên đi tình cảm với nữ chính và yêu người khác, thậm chí cậu còn sẵn sàng làm mai cho Lục Trì. Nếu có thể bám vào đùi vàng của Lục Trì thì tốt biết mấy.

Cậu rất sẵn lòng làm anh em với Lục Trì.

Ở trong dinh thự này, Tống Hàng cũng cảm thấy rất thoải mái. Ban ngày cậu bận rộn với cửa hàng hoa, mở dịch vụ giao hoa trực tuyến ở thành phố, bên cạnh đó còn làm dịch vụ chăm sóc khách hàng và thiết kế hoa. Còn Tiểu Vương thì ở lại cửa hàng để trông nom.

Ngày hôm sau, Tống Hàng thấy Lục Trì cứng đầu cứng cổ đứng trước bàn thờ nói chuyện với "vợ" mình.

Càng lúc càng si ngốc.

Cho đến một lần, Tống Hàng nghe Lục Trì định "minh hôn" với Tống Gia, hẹn gặp lại kiếp sau.

Tống Hàng do dự giơ tay lên: "Lục tổng, em gái tôi có đồng ý không?"

Lục Trì lạnh lùng cười: "Cậu và em ấy đã xa cách bao nhiêu năm rồi, còn tôi và em ấy đã nói chuyện được một tháng."

Tống Hàng muốn nói gì đó nhưng lại thôi, nghĩ thầm, cùng anh yêu đương trên mạng là tôi mà.

Tống Hàng đưa kế hoạch tìm "bạn gái" cho Lục Trì lên hàng đầu.

Cậu nghĩ ra một người.

Đó chính là bạch liên hoa đã chen ngang tình cảm giữa nam chính và nữ chính.

Theo cốt truyện ban đầu, nam phụ yêu nữ chính, nữ chính yêu nam chính, nam chính yêu nữ phụ, nữ phụ làm bạch liên hoa, cố ý treo người.

Tống Hàng nghĩ, nếu nữ phụ Dương Luyến Luyến và Lục Trì đến với nhau thì mọi chuyện sẽ êm đẹp.

Tống Hàng cầm điện thoại, bắt đầu nhờ bạn bè, điên cuồng tìm mọi cách liên lạc với nữ phụ, để mai mối cho cô ấy và Lục Trì.

May mà tìm được cơ hội.

Dương Luyến Luyến hiện là một ngôi sao đang lên, ký hợp đồng với công ty quản lý của Mộ Dung Trọng.

Để có thể tìm được cách thức liên lạc với cô, một là tìm cách gặp cô ở sân bay, hoặc mua album và xin chữ ký trực tiếp tại hiện trường.

Như vậy hoàn toàn không có cơ hội nói chuyện riêng.

Nhưng Tống Hàng có một người bạn làm công việc trang trí tiệc cưới, tiệc tối, yến tiệc, lễ chọn đồ vật đoán tương lai...

Hơn nữa là chuyên môn phục vụ cho giới thượng lưu.

Người bạn nói với Tống Hàng rằng, gần đây Dương Luyến Luyến sẽ tham gia một bữa tiệc nhỏ, là tiệc đóng máy của mỗi bộ phim trong giới giải trí.

Mặc dù buổi tiệc đó có hoạt động quyên góp từ thiện, sẽ có khá nhiều phóng viên tới đưa tin, nhưng vì có rất nhiều ngôi sao tham dự nên sự chú ý của các phóng viên sẽ phân tán ra, nên Tống Hàng vẫn có cơ hội nói vài câu với Dương Luyến Luyến.