Hắn chưa gửi hồi âm cho ta.
2 tháng sau, ta nói cho mẫu hậu chuyện ta mang thai.
Trước nay luôn đoan trang ung dung hoàng hậu nương nương vui đến phát khóc.
Nàng vì tiểu nhi tử lo lắng quá nhiều, nay nghe hắn sắp trở thành phụ thân, cảm xúc mất khống chế cũng có thể hiểu được.
Mẫu hậu lôi kéo tay của ta và thái tử phi, nói thái tử và Yến Vương là thân huynh đệ, tương lai Yến Vương sẽ là phụ tá trung thành nhất của thái tử, vì vậy giao phó thái tử phi trong quãng thời gian này nhất định phải chăm sóc tốt cho ta.
Thái tử phi mỉm cười đồng ý.
Thái tử phi xuất thân từ Thái Nguyên Vương thị, là thế gia quý nữ, thân phận cao quý. Nghe nói năm đó thái tử vì cầu thú vị cao môn quý nữ này mà dây dưa gia chủ của Vương gia gần 3 năm.
Làm một quý nữ trong mắt không chứa nổi một hạt cát chăm sóc một nữ tử nhà nghèo như ta, hoàng hậu d.á.m giao phó, ta lại không d.á.m đồng ý.
Không bao lâu sau khi ta hồi phủ, thái tử phi mang theo hai vị ma ma đến Yến Vương phủ.
Nàng đang nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ mẫu hậu giao cho.
Chiến sự ở t.i.ề.n tuyến đang khí thế hừng hực.
Trong kinh vốn tưởng rằng đây là một trận đánh nhỏ, Tây Nhung mỗi khi đến mùa đông đều đến xâm phạm, đoạt được chút lương thực và tài vật sẽ thu binh.
Ai cũng không nghĩ đến Yến Vương N.g.u Tranh lại tàn nhẫn như vậy.
Ngày tân hôn, hắn suốt đêm chạy đến biên cảnh, một tiếng trống dâng lên sĩ khí của toàn quân, đánh thẳng vào vương đình Tây Nhung.
Mồng một Tết hôm đó, Mạc Bắc truyền tin đến, Yến Vương lãnh binh làm Tây Nhung bị thương nặng, đem diện tích rộng lớn và đất đai màu mỡ của Tây Nhung sáp nhập vào bản đồ Đại Tề. Yến Vương thỉnh cầu hoàng đế phái quan viên đến chỉnh đốn vùng đất mới.
Trong lúc nhất thời, triều đình trên dưới đều hô to vạn tuế.
Nguyên Đức Đế khí phách hăng hái cười ba tiếng, cảm thán Yến Vương tựa ta.
Trong đông đảo tiếng khen tặng và hâm mộ của nữ quyến xung quanh, ta cảm giác có một ánh mắt ngoan độc nhìn chằm chằm ta. Chờ ta quay lại tìm lại không thấy gì cả.
Sáp nhập bản đồ là công lao to lớn, quá trình thực hành cũng vô cùng gian nan.
Trong triều đình, những quan viên đã nhận được mệnh lệnh xây dựng chế độ đều chạy đến vùng đất mới ở Tây Nhung. Hiện giờ, trật tự của vùng này chỉ có thể dựa vào quân uy của Yến Vương để duy trì.
Những gian khổ đó, ta thân ở kinh thành không thể hoàn toàn trải nghiệm, chỉ có thể thông qua từng phong thư nhà nhắc nhở phu quân của ta chú ý thân thể, nhưng hắn chưa từng hồi âm dù chỉ một lần.
Trong triều, người của đảng thái tử đang cực lực khuyên bảo hoàng thượng triệu Yến Vương về kinh, làm thấp đi công lao khai thác quốc thổ của hắn, xem đó như chuyện không đáng nhắc tới.
Vùng đất mới ở Tây Nhung cỏ cây mọc um tùm, qua miệng bọn họ lại thành vùng đất khô cằn đầy sỏi đá. Bọn họ nói, người Tây Nhung sẽ không cam tâm tình n.g.u.y.ệ.n quy phục, sớm hay muộn sẽ có một ngày khởi binh làm phản, triều đình nhận lấy vùng đất này hoàn toàn vô ích, thậm chí còn có khả năng ‘nuôi ong tay áo’.
Trên thực tế, đất Tây Nhung là nơi lý tưởng để nuôi ngựa chăn dê, sáp nhập Tây Nhung sẽ giải quyết tình trạng khuyết thiếu ngựa cho kỵ binh triều đình, đồng thời sẽ mang lại cho bá tánh lượng đồ ăn phong phú vì có thêm thịt. Đặc biệt là N.g.u Tranh lãnh binh đánh thẳng vào vương đình Tây Nhung, hoàng thân quốc thích đều đã chạy tán loạn, còn lại đều là bình dân bá tánh, quy phục và chịu đồng hoá chỉ là chuyện sớm muộn.
Nhưng trong triều càng ngày càng có nhiều âm thanh phụ hoạ thái tử, thậm chí có vị bụng dạ khó lường thượng thư tố Yến Vương thủ đoạn tàn nhẫn, Tây Nhung chưa phạm phải sai lầm gì lớn đã đem bọn họ diệt quốc, đây là việc làm của kẻ bất nhân bất nghĩa.
Ta lòng như lửa đốt, từng phong thư nhà dồn dập gửi đi Mạc Bắc, chỉ hy vọng hắn hồi âm ta vài lời, để ta ít nhất còn biết nên ứng phó như thế nào.
Yến Vương vẫn như cũ không có tin tức.
Thái tử phi vô cùng quan tâm chuyện mang thai của ta, cứ cách 2 ngày lại đến Yến Vương phủ cùng ta nói chuyện.
Mẫu hậu thấy ta và thái tử phi chị em dâu hòa thuận như vậy vô cùng vui mừng, nhiều lần khen ngợi thái tử phi có phong thái của trưởng tẩu, khoan dung thân thiện.
Nhưng ta lại không thích loại thoạt nhìn như thân thiết quan tâm của thái tử phi.
Sự quan tâm của nàng đối với ta mà nói, giống như trong cơm có sỏi cát, trong cá có xương gai, thường xuyên lơ đãng làm ta không đau không ngứa nhưng khó có thể quên được thương tổn.
Sau khi nàng thân thiết hỏi hai vị ma ma tình trạng cơ thể của ta sẽ lơ đãng thở dài, cảm khái ngày đó Yến Vương ở đêm tân hôn bỏ ta mà đi. Sau đó lại vờ như lỡ lời, vội vàng xin lỗi, khen ngợi ta may mắn, tuy rằng trượng phu đi xa nhưng bên người vẫn có hài tử làm bạn.
Nàng cũng sẽ vờ như vô tình mà hỏi ta Yến Vương ở kinh thành có thị t.h.i.ế.p hay không, trong thư nhà gửi về có nhắc đến những gì.
Đủ loại lời nói, đều là chút việc lông gà vỏ tỏi, ta không thể so đo. Nhưng mỗi lần cùng nàng nói chuyện, trong lòng ta luôn cảm thấy buồn bực khó chịu.
Yến Vương và ta tuy không có tình cảm phu thê thâm hậu, nhưng ta cũng biết, từ thời khắc ta gả cho hắn, vận mệnh của hai người chúng ta đã gắn chặt vào nhau, vinh nhục cùng nhau.
Huống chi ta hiện tại còn có mang con của chúng ta. Cho dù chỉ là vì đứa nhỏ này, ta cũng không thể để mặc thanh danh của Yến Vương ở kinh thành càng ngày càng bất kham, càng không thể trơ mắt nhìn người của đảng thái tử bôi nhọ công huân mà phu quân của ta lấy mệnh ra đánh đổi thành bất nhân bất nghĩa.
Hiện giờ trong triều, những chức vị cao đều thuộc về thế gia. Tuy sau khi đương kim thánh thượng đăng cơ đã mạnh mẽ nâng đỡ bình dân, nhưng thế lực của thế gia đã ăn sâu bén rễ, cả triều trọng thần từ đầu đến đuôi đa số đều là người của thế gia, xuất thân bình dân lại ít ỏi không được mấy người.
Ta tuy là Yến Vương phi nhưng lại xuất thân bình dân, khó có thể bắt chuyện cùng nữ quyến nhà quan lớn trong triều. Thế nhưng Yến Vương lần này lập đại công, làm phu nhân của hắn, mỗi một lời nói cử chỉ của ta đều chịu sự chú ý. Nếu lúc này ta thường xuyên đến bái phỏng trọng thần trong triều, nhất định không thể tránh khỏi lời ra tiếng vào.
Trong lúc nhất thời, ta cũng không biết nên phá ván cờ này như thế nào.
Đang lúc ta ưu tư không thôi, hài tử nhà tam ca và tam tẩu mở tiệc trăng tròn.
Ta cùng mẫu thân và tam tẩu thương nghị, mượn cớ làm tiệc trăng tròn cho hài tử để liên hệ những đại thần có thể tin được trên triều đình, vì Yến Vương xoay chuyển ván cờ.
Nếu để mặc người của đảng thái tử tiếp tục bôi nhọ, Yến Vương sẽ phải lưng đeo tội danh bất nhân bất nghĩa. Ta tuy không biết Yến Vương có ý với vị trí kia hay không, nhưng thanh danh này một khi bị huỷ, ngày sau cho dù hắn làm bất cứ chuyện gì cũng sẽ bị ngăn trở.
Hài tử đã 5 tháng. Tiểu gia hỏa này một chút cũng không khiến người bớt lo, cả ngày ở trong bụng ta lăn qua lộn lại. 3 vị tẩu tẩu nhìn dáng vẻ mang thai của ta thì vô cùng lo lắng, nói chưa từng thấy qua thai phụ nào mảnh khảnh như vậy.
Nhưng nữ y lại an ủi ta. Nàng nói thân thể của ta không có vấn đề, hài tử trong bụng cũng rất khoẻ mạnh.
Từ lúc thái tử bắt đầu bôi nhọ Yến Vương trên triều đình đến nay, ta mời nữ y ở Tế Thế Đường xem bệnh cho ta lúc đầu về phủ làm phủ y. Ngại với tình cảm của mẫu hậu, hơn nữa thái tử phi mặt ngoài vẫn duy trì dáng vẻ thân thiện, ta vẫn lưu lại hai vị ma ma hầu hạ bên người. Nhưng đồ ăn, quần áo linh tinh bên người, nhất là những thứ ăn vào dạ dày, ta tuyệt đối không để cho các nàng nhúng tay.
Mới đầu hai vị ma ma còn thừa dịp thái tử phi đến Yến Vương phủ để tố khổ, nói mình cô phụ sự tín nhiệm của thái tử phi, không có cách nào chăm sóc tốt cho ta.
Thái tử phi rũ mắt, hỏi ta đang đề phòng nàng hay sao, thậm chí còn chỉ tay lên trời thề, muốn ta chịu cái danh ‘đa nghi thích gây sự’, còn muốn ta ủy quyền cho hai vị ma ma.
Một hồi diễn tuồng làm ta suýt nữa bất cười. Vị thế gia quý nữ này một khi giở trò vô lại, thế nhưng giống cực kỳ người đàn bà đanh đá mà ta gặp được ngày nhỏ khi theo phụ thân đi thị sát ở đồng ruộng.
Thái tử phi ở chỗ của ta không chiếm được thế thượng phong, vừa ra Yến Vương phủ đã chạy vào cung cáo trạng. Trong phủ, hai vị ma ma thấp thỏm không yên, lòng ta lại bình tĩnh như nước lặng. Nếu trống trận đã gõ vang, vậy ta cũng không cần giống như trước kia ngậm bồ hòn làm ngọt.
Ta thậm chí không nhận được ý chỉ tuyên ta tiến cung. Có lẽ hoàng hậu cũng hiểu rõ tình huống giương cung bạt kiếm giữa hai vị nhi tử.