Cuối cùng, Đường Thiên mua được một cái Tu Di Giới loại nhỏ từ trên tay Tần Hải.
Giá trị ba mươi vạn Linh Ngọc.
Không gian không lớn, nhưng mà đem tất cả mọi thứ đặt vào vẫn là không có vấn đề.
Để Đường Thiên cảm thấy ngoài ý muốn chính là, việc tiến hành giao dịch cá nhân với Tần Hải thế mà cũng được hai cái hệ thống thừa nhận.
Ví tiền lại thêm ba mươi vạn, đồng thời còn thu được ba mươi điểm tiêu phí.
Giao dịch riêng tư cũng được sao?
Nghĩ tới đây, Đường Thiên nhìn về chén trà giá trị khoảng chừng mười Linh Ngọc trước mặt, trực tiếp ra giá một trăm vạn.
Thế mà, hệ thống lập tức đưa ra cảnh cáo, nói là khoản tiêu phí này không nằm trong phạm vi giao dịch bình thường, cho nên sẽ không thể thu hoạch được điểm tiêu phí, cũng không thể phát động tiêu phí trả về.
Đáng tiếc, không có cách nào chui lỗ hổng của hệ thống.
Xem ra, tiêu phí nhất định phải nằm trong pham vi giao dịch bình thường mới được.
Sau khi hoàn thành tất cả giao dịch, vẻ mặt Tần Hải tràn đầy hớn hở, trà thơm là một ly tiếp lấy một ly, hai tay cung kính dâng đến trước mặt Đường Thiên, kém chút là trực tiếp đút cho hắn uống.
Số tiền giao dịch tiếp cận ngàn vạn, nhất định có thể để cho hắn thu hoạch được một khoản thu nhập không ít.
"Nói thật, hôm nay ta tiêu tiền cũng không có tiêu đến tận hứng."
Đường Thiên có chút không vui nói:
"Cửa hàng nhà ngươi cũng quá nhỏ, không có bảo bối gì đáng để mắt."
"Ta rất thất vọng."
Tần Hải sững sờ, sau đó lúng túng nói:
"Đường thiếu có chỗ không biết a."
"Thời gian Thanh Nhạc Môn thành lập cũng không dài, toà chi nhánh Kim Ngọc Đường này của chúng ta cũng là mười mấy năm trước mới thành lập."
"Mà những cường giả tu vi cao thâm kia đều có đường dây giao dịch của riêng mình, hoàn toàn không để ý đến chỗ của chúng ta."
"Cho nên chúng ta hiện tại chỉ có thể hướng tới tu luyện giả bình thường nhất, các loại vật phẩm buôn bán cũng đều tương đối bình thường."
Đường Thiên gật đầu, sau đó nét mặt mang theo vẻ nghiền ngẫm nhìn về Tần Hải, chầm rãi hỏi:
"Vậy ý của ngươi là, nếu như ta muốn mua bảo bối đẳng cấp cao thì cần phải tìm một cái đường dây giao dịch khác mới được?"
Hắn cố ý nhấn mạnh mấy từ “đường dây giao dịch khác”.
Tần Hải là người thông minh, tất nhiên thoáng cái là nghe rõ ý của Đường Thiên, vội vàng cười nịnh nói:
"Tìm là có thể tìm."
"Nhưng nếu như Đường thiếu không chê, ta đây vô cùng vui lòng trở thành đường dây giao dịch chuyên chúc của riêng ngài."
Đường Thiên nhếch miệng:
"Ngươi có thể tìm được hàng tốt không?"
Tần Hải nói:
"Trước kia là tương đối khó khăn."
"Nhưng mà nhờ phúc của Đường thiếu, số tiền ngài tiêu phí hôm nay đã đủ cho quyền lên tiếng trong Kim Ngọc Đường của ta tăng lên một tầng."
"Chỉ cần ngài mở miệng, ta nhất định sẽ tận hết toàn lực thỏa mãn!"
Đường Thiên lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Vừa rồi nhấn mạnh những từ kia kỳ thật chính là vì chuyện này.
Theo số lượng Linh Ngọc trong ví càng ngày càng nhiều, sau này du͙© vọиɠ tiêu phí của hắn cũng sẽ càng lúc càng tăng vọt, vậy nên rất cần một con đường có thể tiến hành tiêu phí.
Mà hắn mới đến, người nào cũng không nhận ra, đi đâu tìm con đường giao dịch?
Tần Hải rất không tệ, mà lại quan hệ giữa hai người là thuộc về cùng nhau có lợi, trong ngắn hạn hẳn là sẽ không xuất hiện vấn đề gì quá lớn.
Tối thiểu nhất, có thể thỏa mãn nhu cầu tiền kỳ.
"Vậy cứ thử trước một chút xem sao."
Đường Thiên nói ra:
"Ta cũng không có yêu cầu đặc biệt gì, thứ gì cũng được."
"Nhưng chỉ có một điểm, càng quý càng tốt."
"Mặt khác, ta còn không muốn để cho quá nhiều người biết thân phận của ta, ngươi hẳn là hiểu rõ ý của ta."
Tần Hải vội vàng gật đầu, hành động che giấu tung tích, tại giới tu luyện vô cùng phổ biến, hắn biết nên làm như thế nào.
Sau khi bình ổn lại nội tâm kích động, Tần Hải lại nhịn không được âm thầm suy đoán.
Đại thiếu gia này đến cùng là có lai lịch gì?
Không mua cần chỉ mua quý, loại chỉ tồn tại trong truyền thuyết này, vậy mà lại để cho hắn gặp được trong hiện thực.
Hắn đến cùng có bao nhiêu tiền?
Tần Hải dù nghĩ như thế nào cũng không thể rõ được, nhưng mà hắn vẫn vui vẻ vô cùng, nếu như có thể ôm chặt bắp đùi Đường Thiên, vậy thì về sau địa vị của hắn trong Kim Ngọc Đường sẽ liên tục tăng lên không ngừng!
Đạt thành hiệp nghị, hai người lập tức trao đổi ngọc phù truyền tin.
Chờ đến khi Tần Hải tìm được hàng hóa về sau, lại do Đường Thiên đi quyết định địa điểm giao dịch.
Cẩn thận một chút luôn luôn không sai. Sau khi hàn huyên trao đổi vài câu, Đường Thiên tỏ ý muốn rời đi.
Hơn chín trăm điểm tiêu phí, đã đầy đủ đổi lấy một số đồ tốt.
Nhưng mà trước khi rời đi, Đường Thiên chợt nhớ tới một việc.
Lúc còn ở sảnh chính, sau khi hắn tiêu phí hơn hai vạn Linh Ngọc, rõ ràng đã có mấy đạo ánh mắt không có ý tốt rơi vào trên người mình.
Đây là giới tu luyện.
Gϊếŧ người cướp của, đều là chuyện cực kỳ bình thường.
Đường Thiên cũng không sợ những tài nguyên kia bị người đoạt đi, hắn chỉ lo lắng đối phương vì đêm dài lắm mộng mà cũng đào hố chôn luôn chính mình.
Nghĩ nghĩ, Đường Thiên hướng Tần Hải hỏi:
"Ngươi có biết có nơi nào có loại kia. . ."
"Kiểu như giống với vệ sĩ vậy, đáng tin một chút?"
"Ngươi hẳn là hiểu được một tên Luyện Khí kỳ lại ôm trong người khoản tiền lớn đi ở bên ngoài như ta đối với những thế hệ vô cùng hung ác kia có được sức hấp dẫn lớn như thế nào."
Tần Hải hơi sững sờ, nói:
"Nhưng sau lưng ngài. . ."
Hắn cũng không cho rằng loại đại thiếu gia tiêu tiền như nước giống Đường Thiên này sẽ không có trưởng bối hoặc người hộ đạo ẩn giấu ở sau lưng.
Cho nên hắn theo bản năng thốt lên câu hỏi này.
Nhưng Đường Thiên cũng không trả lời, mà chính là thu liễm nụ cười, mặt không thay đổi nhìn lấy hắn.
Thẳng đến hắn mồ hôi lạnh chảy ròng, Đường Thiên mới hừ một tiếng nói:
"Người như ngươi, hẳn phải biết loại chuyện gì nên hỏi, loại chuyện gì không nên hỏi."
Tần Hải vội vàng nói:
"Là ta có chút đường đột, mong rằng Đường thiếu không nên trách tội."
Kỳ thật loại người như hắn này cực kỳ rõ ràng, giới tu luyện có một số việc, tuyệt đối không nên tùy tiện hỏi thăm. Nếu không, rước vào họa sát thân đều là nhẹ. Trông thấy Đường Thiên không có ý trách tội, mới thở phào nhẹ nhõm.
Thế mà Tần Hải không biết là, lúc này Đường Thiên cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. May mắn là dọa được hắn.
"Người hộ đạo đáng tin, không dễ tìm cho lắm."
"Nhưng mà ta có thể để người hộ tống ngài an toàn trở lại chỗ ở, đây là cách làm nhất quán của Kim Ngọc Đường chúng ta."
Tần Hải nói ra.
Đường Thiên hơi hơi nhíu mày, chỉ là trở lại chỗ ở thôi sao?
Ở trong Thanh Nhạc Môn cũng không nhất định sẽ được an toàn a.
"Không thể thuê riêng sao?"
"Giá cả không thành vấn đề."
Đường Thiên nói ra. Tần Hải cười khổ hai tiếng, nói:
"Ngài là đệ tử Thanh Nhạc Môn, chúng ta không thể tùy tiện sắp xếp người hộ đạo cho ngài."
"Nhưng mà. . . dựa vào tài lực của mình, chính bản thân ngài có thể giải quyết được vấn đề này."
Đường Thiên hơi hơi sững sờ:
"Lời này có ý gì?"
Tần Hải nói:
"Ngài không biết sao, trong Thanh Nhạc Môn có một cái thân phận đặc thù, gọi là đệ tử Danh dự. Chỉ cần chi ra lượng Linh Ngọc tương ứng là có thể thu được."
"Đệ tử Danh dự Sơ cấp, thân phận và địa vị tương đương với đệ tử Ngoại môn, còn có thể thuê mướn đệ tử Ngoại môn làm người hầu, chỉ cần năm vạn Linh Ngọc."
"Đệ tử Danh dự Trung cấp, tương đương với đệ tử Nội môn, có thể thuê mướn đệ tử Nội môn trở xuống làm người hầu, cần năm mươi vạn Linh Ngọc."
"Đệ tử Danh dự Cao cấp, tương đương với đệ tử Hạch tâm, có thể thuê mướn đệ tử Hạch tâm trở xuống làm người hầu, cần năm trăm vạn Linh Ngọc."
"Mà lại tất cả đệ tử Danh dự đều sẽ được tông môn che chở, cấp bậc càng cao sẽ nhận được sự che chở càng lớn."
"Quy định của Thanh Nhạc Môn cũng vô cùng sâm nghiêm, cho dù ngài có hiện ra tài phú ở trong tông môn cũng không ai dám ôm lòng mơ ước, nếu không nhất định sẽ rước vào tai họa ngập đầu!"
"Cho nên, nếu như ngài có thể trở thành đệ tử Danh dự Cao cấp, chỉ cần ngài không ra khỏi tông môn, trên cơ bản là không cần phải lo lắng đến phương diện an toàn."
Đường Thiên nghe xong, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cái này không phải chính là tiêu tiền mua quan sao?
Lại còn có quy tắc như này?
Công khai ghi giá như vậy không sợ thế lực khác thẩm thấu lực lượng vào nội bộ của mình sao?
Hắn có chút không hiểu rõ cái thao tác này của Thanh Nhạc Môn, có lẽ là có nguyên nhân mà mình không biết đi.
Nhưng mà xác thực Tần Hải nói không sai, dựa vào tài lực hiện tại của hắn là quả thật có thể giải quyết vấn đề an toàn của bản thân.
Cùng lắm thì đến trước khi có được đầy đủ thực lực hắn sẽ không bước ra khỏi Thanh Nhạc Môn mà thôi!
"Hoàn toàn chính xác rất vừa ý ta."
Đường Thiên cười nói