Chương 4: Ở nhà ngày chủ nhật (1)

Sau khi đón con về nhà, cô về phòng tắm rửa rồi mới vào bếp phụ dì Trương chuẩn bị đồ ăn.

“Mami, con đói” – Đông Đông chạy vào bếp ôm chân cô nói.

Trong lúc đó thì chồng cô Hứa Giang Bắc cũng từ công ty về, vừa bước vào cửa anh cởϊ áσ khoác đưa cho dì Trương.

“Chồng, anh về rồi, nhanh lại đây ăn cơm nào”.

Dung Nguyệt chạy ra ôm anh rồi kéo tay anh ngồi vào bàn ăn.

“Ba ba” – Đông Đông vừa ngồi trên ghế trẻ em vừa kêu, tay còn đang cầm đồ ăn.

Chồng cô hôn nhẹ vào môi cô, thơm má con rồi kéo ghế ngồi xuống, cả nhà bắt đầu buổi ăn tối vui vẻ.

Sau khi ăn xong, chồng cô lên lầu tắm, cô nhờ dì Trương trông Đông Đông đang xem hoạt hình trong phòng khách, rồi lên lầu với chồng.

Vừa vào phòng cô đã nói chuyện sáng nay đi đến võ quán của Lam Nhan để học võ, lúc đầu chồng Dung Nguyệt sợ cô vợ yếu ớt này lại kêu mệt nên không cho cô học. Sau cùng với sự làm nũng và cắt đất bồi thường thì chồng cô cũng đồng ý cho cô học thử.

“Sáng nay em học thế nào?” - Vừa nói chồng cô vừa ôm lấy eo cô từ phía sau.

“Khá tốt” – Dung Nguyệt xoay người lại ôm cổ chồng.

“Vậy thì tốt, đừng than mệt với anh là được”.

“Sẽ không, học võ rất vui lại còn có nhiều học viên đẹp trai để ngắm nữa”.

Dung Nguyệt không sợ chết, vuốt râu trên miệng hổ đáp.

“Hửm…” – Nghe cô vợ của mình nói vậy, Hứa Giang Bắc nheo hai mắt lại, giọng trầm xuống.

“Trêu anh thôi, em học riêng với Lam Nhan thì làm sao thấy được người khác” – Vừa nói cô vừa hôn lên môi anh.

Hứa Giang Bắc làm sao bỏ qua cơ hội khó có được này, thế là bị động hóa chủ động, suýt nữa là súng cướp cò. Do lúc nãy vừa làm nên Dung Nguyệt cũng không có ham muốn lắm, thế là bè đẩy chồng vào nhà tắm, còn ra tối hậu thư:

“Không tắm xong không cho làm”.

Thế là Hứa Giang Bắc đành phải nghe lời, xem anh sau khi tắm sẽ trừng phạt cô vợ nhỏ này như thế nào.

Sau khi tắm xong bước ra, Hứa Giang Bắc đã thấy cô vợ nhỏ của mình đang ôm điện thoại cười ngã trước ngã sau.

“Đang xem gì mà vui vậy?”.

Anh vừa lau tóc vừa hỏi cô, Dung Nguyệt quay đầu lại thấy vậy thì từ giường đứng lên, vươn tay lấy khăn lau tóc cho anh.

“Hội chị em của em đang nói chuyện với nhau thôi”.

Anh đưa tay ôm eo cô, sợ cô té ngã.

Đột nhiên có điện thoại về công việc nên Hứa Giang Bắc vào thư phòng nói chuyện, không có chuyện gì làm nên Dung Nguyệt bèn chạy xuống lầu xem hoạt hình với Đông Đông, hai mẹ con chơi thêm chút nữa rồi cô dỗ con ngủ.

Dung Nguyệt trở lại phòng thì thấy chồng vẫn chưa về nên định nằm trên giường vừa xem điện thoài vừa đợi anh, ai biết chưa được bao lâu cô liền ngủ mất.

Khi Hứa Giang Bắc quay về thì thấy cảnh tượng như thế này, cô vợ nhỏ của anh mặc bộ đầm ngủ khá truyền thống, nhưng do ngủ say nên vạt áo đã vén lên, tiểu huyệt non mềm đang được bao bọc bởi chiếc qυầи ɭóŧ bằng ren, làm nổi bật lên làn da trắng nõn cùng tiểu bức ngon ngọt mọng nước.

Bảo bối trước mắt như có lực hấp dẫn, Hứa Giang Bắc bước đến đó như bị thôi miên, hiện giờ anh chỉ muốn cởi thứ vướng bận tầm mắt của anh ra, để anh có thể nhìn rõ hơn, nhắm nháp nơi tuyệt vời đó thôi.

Thế là anh bèn mở hai chân cô ra, đưa mặt đến gần, hương thơm từ tiểu huyệt của cô làm anh mê muội, anh đưa lưỡi từ từ lướt lên lướt xuống ngoài hoa huyệt, cho đến khi chiếc qυầи ɭóŧ từ từ thấm nước.

Đang ngủ say Dung Nguyệt như có cảm giác, cô phát ra từng tiếng rêи ɾỉ trong miệng.

“Uhm…ha…ha…”

Tay Hứa Giang Bắc đưa lên cởi chiếc qυầи ɭóŧ của cô ra, Dung Nguyệt không có lôиɠ ʍυ nên nhìn rất đẹp và sạch sẽ, hai mép thịt khép chặt, lỗ nhỏ chảy rất nhiều nước, nhiều lúc anh cũng tự hỏi đây là chỗ sinh con của anh sao, sao lại nhìn nhỏ như vậy.

Hứa Giang Bắc đưa chân cô lên vai mình, còn bản thân thì ngồi xuống trước lỗ nhỏ đang rỉ nước này, vừa đưa lưỡi vào thăm dò, vừa hút những giọt nước chảy ra.

“Uhm…sướиɠ quá….uhmm…”

Dung Nguyệt đang trong cơn mơ, vừa cảm nhận cơn kɧoáı ©ảʍ từ cơ thể, cô đưa tay ghì đầu của chồng vào sát hơn như muốn anh làm nhiều hơn.

Chưa bao lâu cô đã cao trào, cơ thể run rẩy, bên dưới lại càng nhiều nước hơn, chảy ra ướt cả ga giường.