Chương 1: Ưu điểm là uống rượu liền say

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

“A Thành, hiện tại lập tức về nhà!”

“……”

“Ba đi đón con.”

“Đừng! Ba đừng tới, chờ chút con liền trở về.”

“…… Không cần uống rượu.”

Thành Thành hôm nay đi tụ hội sinh nhật bạn học, từ quán ăn vẫn luôn theo tới KTV, chuẩn bị suốt đêm —— dù ba ba không cho phép sau 11 giờ tối về nhà, nhưng chơi đến vui vẻ, ai quản này đó, cậu đã sớm tính toán tiền trảm hậu tấu.

Cậu không phải trẻ con.

Mười sáu tuổi, đã có năng lực chịu trách nhiệm, cùng bạn bè ca hát thì có cái gì.

Nhưng mà cậu vẫn đúng 11 giờ nhận được điện thoại phụ thân.

Cũng không biết Thành Dục là như thế nào biết cậu ở đâu, nói muốn tới đón cậu.

Cậu nghĩ nghĩ vẫn là tự mình về nhà đi, ca đủ rồi, rượu cũng uống đủ rồi, ra cửa trực tiếp trở về nhà.

Thành Dục là ba ba trên danh nghĩa của cậu. Hai người kém mười lăm tuổi, trên thực tế Thành Thành là con của anh trai Thành Dục. Anh hắn mất trong một tai nạn máy bay, hài tử duy nhất để lại cho hắn. Hắn nuôi Thành Thành nuôi mười ba năm, Thành Thành kêu hắn ba ba cũng kêu mười ba năm.

Tuy Thành Thành gần đây càng ngày càng không muốn kêu Thành Dục là ba ba, càng ngày càng lười nghe hắn nói.

Lúc về nhà nam nhân an vị trên sô pha, xem cái gì thi đấu bóng rổ phát lại, cũng không nghiêm túc.

“Đã trở lại.”

“Ân.”

“Lại đây bồi ba ba tâm sự.”

“… Con mệt mỏi, muốn đi tắm rửa một cái.”

“……”

Thành Dục quay đầu nhìn cậu, Thành Thành theo bản năng cúi đầu, cậu uống rượu, lúc này khẳng định mặt thực hồng.

“Uống rượu?”

Thành Dục đứng dậy, đi đến trước người Thành Thành, thân hình cường tráng mang theo một loại cảm giác áp bách, cậu hoàn toàn không dám ngẩng đầu.

“A Thành, con càng lớn càng không nghe lời.”

Thành Dục bóp cằm Thành Thành làm cậu ngẩng đầu lên, hai người dựa thực gần, hô hấp giao hòa bên nhau.

Thành Thành phát hiện Thành Dục cũng uống rượu.

“Ba ba, buông con ra, con muốn đi tắm rửa.”

Hai người dán quá gần làm cậu cảm thấy có chút xấu hổ, hơn nữa tim đập gia tốc, cậu như hiểu nguyên nhân, lại không dám nghĩ.

“Không buông.”

Thành Dục lại bắt đầu chơi xấu, ôm chặt con trai thân cao vừa qua khỏi vai hắn, cằm đè trên cổ cậu.

“Con trước phải bồi ba ba nói chuyện phiếm, nói xong ba cho đi tắm rửa.”

“……”

Thành Thành cuối cùng vẫn là bị ba ba ép ngồi trên sô pha, bị cường thế kéo vào trong ngực vuốt đầu.

“…Con như thế nào nháy mắt đã lớn như vậy đâu, như thổi khí cầu… Còn nhớ rõ lúc con nho nhỏ, có thể toàn bộ oa trong lòng ngực ta, đâu giống hiện tại, chỉ có cái đầu… Ha ha ha…”

Thành Thành chỉ muốn cầm lấy chai rượu trên bàn đập vào đầu hắn.

Cậu tắm rửa xong, trước khi về phòng mình lại đến phòng Thành Dục —— tốt xấu kêu ba ba mười ba năm, không nói vì hắn tắm rửa cái gì, ít nhất đến cởi giày đắp chăn lên cho hắn…

Thành Thành mới vừa điều chỉnh dáng người Thành Dục vặn vẹo, thay hắn dịch dịch chăn, đã bị một phen giữ chặt, té ngã trên người bắn.

“Nhi tử —— con vẫn đáng yêu như khi còn nhỏ.”

Thành Dục mở to mắt mê mang say lờ đờ, banh mặt Thành Thành ở ngoài miệng hôn một cái thực mạnh.

“Miệng cũng mềm như khi còn nhỏ!”

Thành Dục hôn xong miệng, còn ở trên mặt cắn mấy cái, “Khuôn mặt cũng ăn ngon như khi còn nhỏ!”

“…Ba ba thật muốn ăn con luôn.”

…… Sở thích luyến đồng!

Nhân tra! Vô nhân tính!

Thành Thành ở trong lòng chửi ầm lên, nỗ lực giãy giụa trốn ra cánh tay thiết của Thành Dục, dùng sức lau sạch nước bọt trên mặt, khuôn mặt chà sát đến đỏ bừng.

Thành Dục hôn xong nhắm mắt lại, còn bẹp miệng, ngủ.

Thành Dục khi say như một tên si hán. Thành Thành đứng ở mép giường, nhìn vài lần nam nhân nuôi lớn chính mình, vẫn nhịn không được duỗi tay vuốt tóc dán trên trán Thành Dục.