Chương 3

"Em cũng không biết, đêm qua anh ấy nói với em rằng anh ấy sẵn sàng buông tha em. Những năm qua anh ấy đã làm rất nhiều chuyện sai trái, mong em tha thứ. Em cảm thấy có chút kỳ quái, hỏi anh ấy chuyện gì đã xảy ra nhưng anh ấy không nói.”

Khuôn mặt thanh tú của Cẩm Nhi toát lên vẻ mệt mỏi khi nói đến đây.

"Công ty của hắn có vấn đề gì sao?"

“Em không biết.”

Mấy năm nay Cẩm Nhi ở nhà, toàn thời gian đều làm nội trợ. Cô không đi làm và cũng chưa bao giờ quản lý công việc kinh doanh của chồng mình.

Thành Lâm luôn đưa cho cô đủ tiền để lo ăn, lo mặc. Không để cô phải quan tâm đến những việc như vậy.

"Có buồn không? Sao em không ra ngoài chơi, thay đổi tâm trạng đi?"

Hương thấy bạn tốt của mình dù sao cũng đã ly hôn, nên an ủi cô ấy một chút cho hợp lẽ. Dẫu theo cô thấy, ly hôn như này sẽ tốt cho cô ấy hơn.

“Không thể nói là buồn, em chỉ nghĩ cuối cùng bản thân cũng thoát ra khỏi biển đau khổ, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút khó chịu. Em luôn muốn nhớ lại những điều tốt đẹp về ảnh, nhưng điều em nhớ được đều là những điều không hay..."

Cẩm Nhi nhấp một ngụm đồ uống. Lúc này, từ điện thoại của cô có một tin nhắn đến.

“Sáng mai 8 giờ anh sẽ bay về thành phố Y.” Người gửi là Hoắc Vân.

Cẩm Nhi khi nhận được tin nhắn thì cau mày khó chịu.

Hương không chú ý tới vẻ mặt của con bạn mà hỏi: “Vậy bây giờ em sống ở đâu? Có muốn đến nhà chị ở vài hôm trước không?"

"Nhà của chị? Quên đi, không tiện. Hôm qua Thành Lâm cho em hai trăm triệu, nói là bồi thường. Cộng thêm một ít tiền trước đây, em sẽ nhanh chóng tìm một căn nhà. Trước đó, em dự định ở tạm chỗ khách sạn của chồng con Sương."

Cẩm Nhi cúi đầu nhìn góc bàn, ánh mắt có chút mơ hồ. Dường như đối với tương lai mờ mịt, cô ấy không có một định hướng nào thật sự rõ ràng.

"Thành Lâm muốn buông tay. Thế em có cân nhắc qua việc quay lại cùng Hoắc Vân không?"

Bảy năm trước, khi Hương giới thiệu Cẩm Nhi với bạn cùng lớp đại học Hoắc Vân. Ấn tượng đầu tiên của Hoắc Vân với Cẩm Nhi vẫn còn in sâu trong tâm trí anh ta.

Là một người mẫu, Hoắc Vân thường xuyên gặp những người phụ nữ xinh đẹp. Bất quá với vẻ đẹp tự nhiên và tinh tế như Cẩm Nhi, vẫn như lúc đầu làm cho trái tim Hoắc Vân tan chảy.

Có lẽ anh ta đã quen với việc nhìn thấy đủ loại người đẹp trong vòng tròn, nhưng cũng vì thế anh ấy lại càng bị thu hút bởi những người tươi tắn như Cẩm Nhi.

Vì vậy, Hoắc Vân bắt đầu theo đuổi Cẩm Nhi một cách điên cuồng, mua cho cô những chiếc túi xách, đồng hồ nổi tiếng và đủ loại hàng xa xỉ.

Điều tiếc nuối duy nhất là với tư cách một người mẫu, Hoắc Vân không thể ở bên Cẩm Nhi hàng ngày. Hầu hết thời gian trong năm, anh ta phải bay khắp các thành phố khác nhau để đi catwalk hoặc quay phim.

Bởi vậy mà sự xuất hiện của Thành Lâm, đã trao cho Cẩm Nhi một loại cảm giác an toàn mà Hoắc Vân không thể mang lại.

Thành Lâm có thể cho cô bất cứ thứ gì Hoắc Vân có thể mua được. Thành Lâm có thể mỗi ngày ở bên cạnh cô. Nhưng Hoắc Vân thì không.

Bằng cách này, Hoắc Vân đã không bước vào cuộc sống của Cẩm Nhi, thậm chí còn dần đẩy cô vào vòng tay kẻ khác. Người luôn thầm lặng ở bên cô ấy bấy lâu.

Dù cho bây giờ Cẩm Nhi ly hôn, cô vẫn chưa xem xét đến vấn đề Hương hỏi. Ít nhất hiện tại cô sẽ không cân nhắc việc ở bên người tình cũ.

“Anh ấy sẽ trở lại thành phố Y, vào lúc 8 giờ sáng ngày mai.” Cẩm Nhi nói với Hương.

"A? Em định làm gì?"

"Em không muốn nhìn thấy anh ta."