Chương 3: Xách quần chạy mất

Sáng hôm sau, Tả Thụy Hành bị ánh nắng mặt trời đánh thức.

Anh cau mày dụi mắt, nhìn chằm chằm căn phòng xa lạ một lúc rồi lại nhìn người phụ nữ đang ngủ say bên cạnh, rồi lại nhớ đến chuyện điên cuồng đêm qua.

“Oh SHIT!”

Anh muốn tự tát mình hai cái, nhưng lại sợ đánh thức người phụ nữ bên cạnh mình. Cuối cùng nhóm chân rón rén rời khỏi giường, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo chỉnh tề rồi chạy biến.

Khi tiếng đóng cửa vang lên, Tân Tình đang giả vờ ngủ mở mắt, cô khẽ thở dài.

Cái đêm điên cuồng đêm qua để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng cô, hai vυ" vẫn còn sưng, núʍ ѵú vẫn trong tình trạng cương cứng như khi bị anh bú, chỉ cần cô nhúc nhích một chút là có thể cảm nhận rõ ràng sự cọ xát với chiếc chăn mềm, vừa tê vừa ngứa, khiến cô không tự chủ siết chặt khe hoa huyệt.

Nhưng mà bên trong hoa huyệt lại không thoải mái một chút nào.

Sau khi Tả Thụy Hành ngủ say lúc nửa đêm, cô lén lút đứng dậy tắm rửa sạch sẽ, trong người cô không còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nhưng cảm giác hoa huyệt bị anh làm cho căng phồng vẫn còn đau, cho dù nằm yên không nhúc nhích cũng có thể cảm thấy loại cảm giác đó. Giống như côn ŧᏂịŧ thao cô sướиɠ đến mê man vẫn còn đang cắm trong người cô, kí©h thí©ɧ cô từng chút từng chút một.

Anh đã thao cô rất mạnh. Cơn kɧoáı ©ảʍ nghẹt thở gần như đã hoàn toàn nhấn chìm cô, khiến bây giờ cô vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Nghĩ đi nghĩ lại khiến cho cả gương mặt đều đỏ bừng, cô vùi mặt vào gối hít một hơi thật sâu, nơi đó vẫn còn hơi ấm của anh, ấm áp, giống như vòng tay của anh vậy.

Cô khẽ thở dài.

Tả Thụy Hành về các mặt khác thì rất tốt, nhưng không ngờ lại nhát gan như vậy, bỏ chạy, không dám nói một lời nào, cũng không biết sau đó anh sẽ làm gì nữa.

Tả Thụy Hành không biết Tân Tình đang nghĩ gì, sau khi trốn khỏi nhà cô, anh vội vàng trở về nhà và tắm rửa sạch sẽ. Khi dòng nước nóng dội vào người, anh ngửi thấy một mùi hương trước đây anh chưa từng ngửi thấy bao giờ. Ngọt ngào, thơm phức, vương vấn nơi chóp mũi.

Là mùi của cô ấy.

Mặc dù thân thể cô không ở bên cạnh, nhưng mùi của cô ấy vẫn khuấy động thần kinh của anh.

Cảnh làʍ t̠ìиɦ cuồng nhiệt đêm qua khiến anh hối hận không thể cố chấp cho đến khi gặp được người mình tìm kiếm, nhưng anh không thể phủ nhận rằng anh đã bị làm cho u mê bởi cơ thể của cô gái đó. Làn da mềm mại và tiếng khóc nỉ non của người phụ nữ đó là ngọn lửa thiêu đốt trái tim anh, mọi lý trí và sự kiên trì đều tan thành tro bụi trước mặt cô.

Nghĩ đến cô, thứ giữa hai chân Tả Thụy Hành lại bắt đầu ngóc lên, anh nghiến răng vặn nước tắm thành nước lạnh, mãi đến khi nó xìu xuống, anh mới bước ra khỏi phòng tắm, ngồi phịch xuống giường.

Tại sao xử lý được ‘thằng em’ nhiều năm như vậy rồi, thế nhưng cuối cùng lại cùng một người phụ nữ xa lạ xảy ra cái gọi là tình một đêm. Sau này không biết còn có thể gặp lại cô nữa hay không.

Anh lấy ra một thứ từ dưới gối, đó là một chiếc vòng tay được làm bằng những viên ngọc trai nhỏ, bởi vì anh đã xoa nó trong tay mấy năm nay nên những viên ngọc trai đã mất đi ánh sáng và trông hơi ảm đạm xỉn màu, giống như tâm trạng của anh bây giờ.

Anh không biết chủ nhân của chiếc vòng này là ai, anh đã tìm kiếm người đó suốt mấy năm nay, nhưng tìm mãi không thấy. Ngày qua ngày, tình cảm lắng đọng trong lòng anh lại dày thêm một phần. Qua mấy năm rồi, anh không biết mình tìm gặp cô là để cảm ơn hay là để thỏa mãn chấp niệm của mình.

Lúc đầu, khi mọi chuyện xảy ra anh không thấy chuyện này có gì sai cả, anh là kiểu thà thiếu một mình chịu đựng chứ không tìm bừa một người phụ nữ nào đó để giải tỏa. Nhưng chuyện tối qua đã thật sự xảy ra, nó khiến anh phải suy nghĩ thật kỹ xem nên làm gì tiếp theo.

Anh nhớ đó cũng là lần đầu tiên của người phụ nữ kia, cô ấy là một cô gái còn trong trắng, lại dâng hiến lần đầu tiên cho anh, vậy mà anh lại bỏ chạy không nói một lời, thật là hèn nhát, nhìn thế nào cũng không thấy giống một thằng đàn ông.

Anh nhớ rằng cô ấy nói cô ấy là Tân Tình, bạn học cấp ba của anh, Tả Thụy Hành lập tức đứng dậy và lấy cuốn album ảnh dày cộp ra, lật lại những bức ảnh thời trung học của mình, nhìn từng tấm một, và cuối cùng nhìn thấy một cô gái.

Sau khi nhìn chằm chằm vào cô gái trong bức ảnh một lúc lâu, anh mới dám chắc chắn rằng người này thực sự là Tân Tình. Chỉ là thời trung học cô ấy rất khác so với bây giờ.

Hôm qua cô để tóc dài xõa vai, nhẹ nhàng và quyến rũ, nhưng cô trong ảnh lại vô cùng bình thường. Đeo một cặp kính gọng tròn, tóc buộc đuôi ngựa và mặc bộ đồng phục học sinh không thể hiện được thân hình của mình, cô không có một chút khác biệt nào so với những người bạn khác, chẳng trách lúc mới nhìn thấy cô anh chỉ thấy người này có chút quen mắt. Hoàn toàn không nhớ ra rằng mình và cô là bạn học cũ.

Hóa ra cô và anh thực sự là bạn học cũ.

Chuyện này không ổn lắm.

Tả Thụy Hành thở dài, anh bình thường sống quy củ, nhưng cuối cùng lại phát sinh tình một đêm, đối tượng làʍ t̠ìиɦ cùng anh lại là bạn học cũ, việc này phải làm thế nào để giải quyết đây!!!