chương 3

“Không cần…anh buông tôi ra!” Hạ Nhiêu nhấc chân muốn đã văng Mặc La Á Qua Đế lại bị hắn dùng bàn tay to lớn đánh một phát, tức khắc làm Hạ Nhiêu kêu thành tiếng vì đau đớn.

Mặc La Á Qua Đế không để ý tới, lại một lần nữa xé, trực tiếp đem váy ném qua một bên, trong lúc nhất thời, trên người Hạ Nhiêu chỉ còn lại áo ngực cùng qυầи ɭóŧ, da thịt tuyết trắng hoàn toàn bại lộ trong không khí, bởi vì uống rượu nên da thịt toàn thân lộ ra một tầng hồng nhạt mê người.

Phía trước không có biện pháp thấy rõ, lúc này cởi hết mới biết được ,dưới quần áo cư nhiên lại cất dấu một bộ dáng tinh tế mượt mà, thân thể mềm mại, tứ chi mảnh khảnh, rõ ràng gầy yếu lại có bộ ngực no đủ, tỉ lệ thân hình hoàn mỹ vượt qúa tưởng tưởng.

Đặc biệt là khi đè trên người Hạ Nhiêu, Mặc La Á Qua Đế càng có thể cảm nhận được da thịt cô bóng loáng mềm mại như tơ lụa.

Hạ Nhiêu sợ hãi, tay cô bị trói, chân bị tên đàn ông này áp chế, căn bản không thể động đậy, cô có thể cảm thấy một cách rõ ràng bàn tay ấm áp kia đang vuốt ve tự do trên người cô.

“thả tôi, cầu xin anh…Tôi không cần phục vụ đặc thù, tôi cho anh tiền, anh thả tôi ra…” Hạ Nhiêu sợ hãi khóc cầu xin.

Giờ khắc này, cô biết người đàn ông này thật sự muốn tới, nếu cô không cầu tha, anh tay sẽ thật sự cường bạo cô.

Mặc La Á Qua Đế không nghe thấy, vùi đầu thô lỗ gặm cổ trắng nõn của nàng, mỗi một chút làm Hạ Nhiên kêu lên đau đớn, kia hoàn toàn như dã thú cắn xé, một chút lại một chút, chậm rãi lướt qua điểm tâm của chính mình.

“Đau quá…anh buông tôi ra! Anh tên biếи ŧɦái này!” Hạ Nhiêu thấy anh ta căn bản không đáp lời, rớt cuộc nhịn không được mở miệng mắng to, anh ta chính là tên biếи ŧɦái, cắn cô đau quá.

“A…”Một tiếng hét thảm vang vọng toàn bộ căn phòng. Mặc La Á Qua Đế không đề do dự cắn một ngụm, làm Hạ Nhiêu đau thiếu chút nữa ngất xỉu, cô thậm chí còn thấy được cổ có mùi máu tươi càng có thể cảm nhận một cỗ nhiệt lưu nóng bỏng chậm rải chảy xuống từ cổ.

Mặc La Á Qua Đế ngẩng đầu, bị máu làm ướt môi tựa như ác ma vừa hút máu xong, đặc biệt là con ngươi thần bí lộ ra trào phúng tàn ngược nhìn chằm chằm cô, giống như bị ma quỷ theo dõi, làm linh hồn trong cơ thể cũng phải rùng mình.

Thân thể Hạ Nhiêu không ngừng run rẩy, cô tựa hồ sợ người đàn ông như ma quỷ này, chỉ nghe hắn châm chọc ra tiếng nói:” xem ra cô còn không rõ tình huống của mình, Mạch Tuyết, hàng hoá này không trải qua dạy dỗ sao ?”

Hạ Nhiêu hoàn toàn nghe không hiểu tên đàn ông khủng bố này đang nói cái gì, chỉ thấy anh ta đột nhiên quay đầu nhìn về phía thiên sứ mỹ nhân.

Mà vị thiên sứ mỹ nhân hơi hơi nhướng mày nói:’ đây là lễ vật từ trên trời rơi xuống , chủ nhân không phải là tôi.”

Thanh âm trầm thấp làm Hạ Nhiêu hơi hơi ngạc nhiên, này…anh rõ ràng là giọng nam

Yêu quái đôị lốt người?!

Hạ Nhiêu rốt cuộc để nước mắt tuỳ ý ào ào chảy ra, cô đến tột cùng là gặp bọn người gì a? lại là yêu quái ma quỷ, cô còn đang ở địa cầu sao?

Hạ Nhiêu thật không biết chính mình có phải hay không không bị ngược đủ, cư nhiên còn có tâm tình tự trêu chọc minh.

Thật sâu hít một hơi, Hạ Nhiêu tận lực xem nhẹ từng đợt đau đớn trên cổ, làm cho chính mình bình tĩnh lại, cô càng phải nghĩ cách tự cứu mình.

Áp xuống đáy lòng rùng mình hoảng loạn, Hạ Nhiêu ngữ khí nhẹ nhàng nói:” tôi không biết các anh rốt cuộc là dạng người gì, có lẽ chúng ta chỉ là hiểu lầm, có thể tôi hiểu lầm các anh, tôi có thể đi nhầm phòng, nhưng tôi tuyệt đối không phải người các anh muốn tìm, để tôi rời đi, tôi sẽ coi như chưa phát sinh chuyện gì.”

Cẩn thận nghe còn có thể phát hiện ra, giọng nói nhẹ nhàng Kai còn mang theo một tia rùng mình không thể che giấu.

Mấy ác ma trào phúng nhìn cô tỏ vẻ trấn định trông rất thú vị

Đến lúc này, Hạ Nhiêu men say hoàn toàn bị đau đớn làm cho tỉnh, chỉ cần nghiêm túc suy nghĩ một chút là có thể phát hiện không thích hợp, lễ hội hoá trang? Mấy nam nhân đằng kia tây trang phẳng phiu thì giải thích thế nào?

Vịt?

Ai gặp qua nam nhân tuấn mỹ, khí chất ít người có lại đi làm vịt?

Ai dám nói gặp qua nàng lập tức đi bằng mắt!

Cô nhớ mang máng chính mình ra canh phòng đi tìm phòng vệ sinh, đến nỗi lung lay đi đâu cũng không nhớ rõ, duy nhất minh mạch chính là cô đã vào lộn phòng rồi!

Gương mặt Thẩm Phi tươi cười, liếc cô: “ có ý tứ, nguyên lai là vào nhầm phòng, khó trách lại có tính tình lớn như vậy”

“Phiền toái!” Thẩm Ngoặt cau mày lạnh lùng nhìn Hạ Nhiêu đang cảnh giác nhìn bọn họ :” còn phải tốn thời gian dạy dỗ”. Dạy đỗ, thời gian đủ để anh ta làm vài dự án.

Theo lý thuyết dung mạo Qua Đế cũng đủ làm nữ nhân điên cường, không cần động thủ cũng có một đám nữ nhân tình nguyện trèo lên giường, thế nào lúc này lại không thể thực hiện được? Qua Đế không phải là ngươi quá thô lỗ đi”.

Phong Chi Uyên khoé môi nhàn nhạt ý cười, dung nhan thanh nhã xuất trần

Hạ Nhiêu áp xuống kích động trong lòng, có chút chờ mong nhìn Phong Chi Uyên: ‘tôi chỉ là vào nhầm phòng, tôi đối với anh ta không hứng thú, anh có thể giúp tôi rời đi không?”

Thẩm Phi hài hước nhìn Hạ Nhiêu:” chắc cô không phải cảm thấy anh ta là trích tiên đâu nhỉ? Thấy anh ta tâm địa tốt sao? tiểu bạnh thỏ đáng thương, có lẽ để cho Phong Chi Uyên tới thượng cô mới có thể làm cho cô khác sâu thế nào gọi là mặt người dạ thú.

Hạ Nhiêu nghe vậy thì nhíu mày, không hề mở miệng, chỉ là do nhìn thấy vẻ mặt chứa ý cười ôn nhuận như trích tiên, khí chất sạch sẽ cũng là cô lần đầu tiên thấy cho nên nhất thời đã quên quan sát liền gửi gắm hy vọng.

Trong tiểu thuyết tuy rằng trích tiên không xấu, lại cũng không phải thực sự là người tốt, thậm chí so với người bình thường còn máu lạnh hơn, nghĩ vậy tia sáng trong đáy mắt Hạ Nhiêu hơi nhạt một ít, không hề xem anh ta, trực tiếp quay đầu đối diện với Mặc La Á Qua Đế.

Phong Chi Uyên thấy từ ngơ ngơ ngốc ngốc đến con mèo mít ướt rồi lại đến nữ nhân bình tĩnh cơ trí, ánh mắt hơi giật giật, chưa từng có một nữ nhân chỉ nghe Thẩm Phi nói một câu hài hước lại thật sự từ bỏ.

Nữ nhân này là người đầu tiên, cô tựa hồ khiến anh ta chú ý, đây chính là một món hàng lý trí, tâm tư tỉ mỉ.

Có lẽ nghiên cứu món hàng này càng làm cho người la hưng phấn

“để tôi rời đi, cầu anh”. Hạ Nhiêu gắt gao nhìn chằm chằm người đàn ông với đồng tử yêu dị trước mắt, đáy mắt tràn ngập chân thành cùng cầu xin tha thiết.

Ánh mắt đơn thuần trong suốt làm Mặc La Á Qua Đế trong nháy mắt ngây ngẩn cả người, cô tựa hồ như đối với một người bình thường cầu xin, đáy mắt không có sợ hãi nên có, cô căn bản không e ngại đôi đồng tử yêu di quỷ mị này của anh ta.

Nhưng mà chỉ là trong nháy mắt xuất thần, việc này cũng không đại biểu gì, càng không thể làm Mặc La Á Qua Đế thay đổi chủ ý, nếu anh ta đã bắt đầu rồi liền không có khả năng dừng lại.

Sự đồng tình?

Cô muốn một thiếu chủ Mafia nên có một mặt này sao?

“Cô không đi được, từ khi cô tiến vào nơi này thì đã bắt đầu rồi”

Tiếng Trung Quốc tiêu chuẩn làm Hạ Nhiên sửng sốt. Tuy nhiên ý tứ trong lời nói trong nháy mắt làm cô có cảm giác rơi vào vực sâu vạn trượng.

Nhưng mà, còn không đợi nàng nghĩ ra đối sách, Mặc La Á Qua Đế không hề lãng phí thời gian, lại lần nữa gặm cắn bộ ngực sữa của cô, chỉ là không biết có phải hay không là ảo của Hạ Nhiên, mà tựa hồ lực đạo nhẹ hơn trước, song vẫn làm cô đau đến chảy nước mắt.