Chương 15: Sinh hoạt cá nhân của Úc Tưởng.

Edit: Lam

Beta: Phương Anh+Đắng.

-------

Úc Tưởng nhỏ bé đáng thương lại bất lực mà ôm chặt túi Hermes trong lòng ngực.

Trữ Lễ Hàn đem bộ dáng của cô thu vào trong mắt, bộ dáng này lại làm anh cảm thấy có chút buồn cười.

Không phải bị tức đến cười.

Là bị chọc cười.

Cô há mồm nói đến hung dữ, trong xương cốt thì vẫn chỉ con cừu nhỏ non nớt.

Sau đó anh liền nghe thấy Úc Tưởng nhẹ nhàng lên tiếng: “Đừng có bóp nát túi của tôi được không……”

Ngữ khí nhu nhược đáng thương.

Ý trong lời nói làm máu trong người nóng lên.

Úc Tưởng: “Nó rất đắt.”

Trữ Lễ Hàn rũ mắt nhìn lướt qua cái túi trong tay cô.

“Tôi bảo thư ký Vương chọn quà, anh liền chọn cái này?”

Úc Tưởng: “Vẫn còn một chiếc túi.”

“Cũng không thể để nó bị biến dạng như vậy được.” Cô bổ sung.

Trữ Lễ Hàn giơ tay chỉ về một hướng: “Thấy bên kia không? Mấy cửa hàng xa xỉ của khu này đều tập trung ở bên đó.…… Hỏng rồi lại mua mới, cô có thể chọn tùy thích.”

Úc Tưởng:……

Úc Tưởng: "Anh ta thật sự muốn làm vậy?"

Hệ thống bày ra vẻ mặt lãnh khốc: 【 Tôi không hiểu, tôi cái gì cũng không biết 】

Suy nghĩ của Úc Tưởng trong nháy mắt thay đổi một cách nhanh chóng.

Nếu không thể cự tuyệt, vậy thì nhào vào thôi ! Nếu không thể phản kháng, ok nằm yên đó là được!

Úc Tưởng liền đặt tay lên đùi Trữ Lễ Hàn .

Trữ Lễ Hàn nheo mắt.

Thật ra anh không thích mấy hành động tiếp xúc này cho mấy, dù cả hai đã cùng ở khách sạn một đêm.

Cơ đùi anh căng lên ngay lập tức.

Úc Tưởng cân nhắc, trong chốc lát là xé luôn nút thắt áo sơm mi của Trữ Lễ Hàn, hoặc là khóa kéo quần tây, trong chốc lát lại nghĩ quần áo định chế cao cấp của hắn liệu có tốt đến mức không thể xé nổi không….

“Anh làm gì vậy?” Ngoài xe truyền đến tiếng gầm lên của một vệ sĩ.

Úc Tưởng nháy mắt như kẻ trộm, nhanh như bay mà rút tay về.

Cô cuộn chân mình lại.

Trữ Lễ Hàn liếc mắt nhìn qua một cái, liền thấy từ bên tai đến cổ của cô đều hồng lên.

Lúc này theo sát bên ngoài xe, một giọng nói kiều nhu vang lên: “Anh gì ơi, tôi có thể chụp cái ảnh không ? Không có ý gì cả, chính là đăng lên mạng khoe một cái…… Tôi còn chưa bao giờ nhìn thấy một cái xe trâu bò như vậy?”

Bóng đèn trong lòng Úc Tưởng sáng lên rồi!

Úc Tưởng lấy ra di động: “Tôi cũng muốn chụp!”

Xem anh có sợ không! Vạn nhất tôi tuyên truyền các thể loại tin vịt ra ngoài? Thanh danh của anh chẳng phải liền thúi hoắc luôn à?

Trữ Lễ Hàn liếc xéo cô một cái, đôi mắt vốn đạm bạc lộ ra một chút ý cười như có như không.

Hắn quay đầu, dời ngón tay đang đặt trên khóa cửa đến chỗ cửa sổ.

Toàn thân Úc Tưởng trong nháy mắt cứng ngắt.

Cô căn bản không muốn bị người khác phát hiện.

Miễn cho streamer này chụp cho cô một kiểu ảnh sau đó up lên mạng, thế thì phiền to rồi.

Cô không chút do dự ngồi xổm xuống liền phát hiện mình bị một lực lượng thần bí nào đó giữ lại. Vừa ngó một cái liền phát hiện mình vẫn còn cài đai an toàn, thế này thì cmn ngồi xuống kiểu gì?

Cô đành phải nghiêng qua một bên, khi mà nữ streamer bên ngoài xe nhìn vào liền nhanh chóng vùi vào trong ngực Trữ Lễ Hàn.

Sắc mặt Trữ Lễ Hàn thay đôi hơi vi diệu.

Cơ đùi thịt trong nháy mắt căng chặt hơn.

“Xin…. Xin chào ngài.” Vị streamer ngoài xe vừa tháy Trữ Lễ Hàn, không tự chủ được mà nói lắp một chút.

Cô chỉ có thể thấy nửa khuôn mặt Trữ Lễ Hàn , đi xuống nữa thì cái gì cũng chẳng nhìn được.

Đương nhiên cũng không nhìn thấy Úc Tưởng.

Trữ Lễ Hàn nhìn cũng không nhìn cô một cái, lãnh đạm nói: “Đem người mời đi.”

Bảo tiêu lập tức nhận lệnh, đối với nữ streamer làm một cái động tác “Mời”.

“Vương Lịch.” Trữ Lễ Hàn thấp giọng lên tiếng.

Thư kí Vương bên ngoài lập tức trả lời.

“Lái xe.”

“Vâng.”

Thư kí Vương trở lại bên trong xe, ngồi trên ghế điều khiển, nhịn không được quay đầu lại lặng lẽ liếc mắt đánh giá Úc Tưởng một chút.

Anh ta không hiểu được.

Trữ đại thiếu vì cái gì còn muốn tới gặp riêng vị Úc tiểu thư này? Đây là chuẩn bị mang Úc tiểu thư đi đâu?

Bên kia streamer bị mời đi vẫn còn nhỏ giọng oán giận: “Haizz, tôi chỉ muốn chụp cái ảnh thôi mà, có cần hung dữ như vậy không? Có tiền ghê gớm lắm chắc!”

Giọng nói của cô xa dần.

Rất nhanh liền có người đi lên kéo cô lại.

“Đừng nói nữa, vừa rồi người phụ trách hoạt động hình như nhận ra đó là xe của ai.” Người bên cạnh khuyên nhủ.

“Xe của ai cơ?”

“Trữ Lễ Hàn.”

“Trữ…… Trữ đại thiếu?!” Streamer nhất thời trừng lớn mắt.

“Vậy cô gái trong xe của anh ta là ai?” Người bên cạnh gấp không chờ nổi mà cắm một câu.

Streamer lắc đầu nói: “Tôi có nhìn thấy cô gái nào đâu?”

“Hả? Thật không đấy? Khi mới tới đây, một đám vệ sĩ vây quanh, tôi cảm giác tôi hình như nhìn thấy một cô gái a……”

Trong hội trường.

Thẩm tổng cùng người đại diện Triệu Sướиɠ của Tưởng Hi còn ở một đầu khác của thang thoát hiểm đơn độc nói chuyện phiếm.

“…… Ý tứ đại khái chính là như vậy, ngài nghe hiểu chưa?” Triệu Sướиɠ sau một hơi nói xong hỏi.

Hắn lúc này mới cảm thấy khát nước, thầm mắng một tiếng thật cmn không được việc! Cái tên Ngư Ngư kia liên hệ sớm hơn một chút, hắn cũng không cần lãng phí nhiều sức lực như vậy.

“Tôi đi lấy ít nước a.” Triệu Sướиɠ nói xong, vừa ngẩng đầu lên lại thấy Thẩm tổng biểu tình lạnh băng, thậm chí là hung ác mà nhìn chằm chằm hắn.

Y như là thấy một kẻ cướp đoạt con đường làm ăn của người khác, đạp đổ bát cơm của người khác, là kẻ thù gϊếŧ cha không đội trời chung.

Triệu Sướиɠ:?

Thẩm tổng nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Anh muốn Úc Tưởng phối hợp với các anh diễn tuồng? Chuyện lúc trước fans trên mạng công kích cô ấy liền tính như vậy ?……F*ck! Cút cho lão tử ! Các anh là công ty gì ? Được, cũng không cần nói cho tôi, tôi trực tiếp liên hệ phía trên phát công văn luật sư cho các người!”

Triệu Sướиɠ hơi hơi há hốc mồm.

Tên này tại sao lại kích động như vậy?

Úc Tưởng chính là Ngư Ngư đúng không?

Cô ta là mẹ của anh à?

Bất quá nghĩ đến diện mạo của Úc Tưởng, Triệu Sướиɠ lập tức liền suy nghĩ bay cao.

Hắn sửa sang lại sắc mặt nói: “Ai phát công văn luật sư cơ? Anh cho rằng sẽ dọa được bọn tôi?”

Mấy năm nay minh tinh đều đem công văn phát như giấy vệ sinh, thật đúng là không ai đem thứ này để vào mắt.

Thẩm tổng chỉ vào mũi hắn mà mắng: “Anh liền chờ xem chúng tôi có làm thật hay không?”

Nói đùa!

Giờ khắc này giữ gìn Úc Tưởng tốt hay không, liền quyết định hắn ở trong mắt Trữ đại thiếu, Lăng Sâm Viễn, ách, hoặc là Vân Trác gì đó có một cái cái hình tượng như thế nào.

Thẩm tổng mắng xong, tiêu sái xoay người.

Triệu Sướиɠ tức khắc nghẹn một bụng lửa giận, hắn trầm khuôn mặt đi ra ngoài, trong miệng hùng hùng hổ hổ: “Mấy công ty này ngốc hết sao ? Hợp tác làm việc không tốt sao? Phi …..mẹ nó muốn làm cái cá chết lưới rách?”

Vừa đi ra, hắn mới phát hiện tất cả người trong hội trường đều đang xem ngoài cửa lớn.

“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Triệu Sướиɠ tùy tiện giữ chặt một người hỏi.

“Hình như vừa vặn nhìn thấy Trữ Lễ Hàn.” Có người nói.

Triệu Sướиɠ sửng sốt.

Hắn đương nhiên nghe qua đại danh của Trữ Lễ Hàn, tuy nhiên điều này không đại biểu hắn có thể tiếp xúc đến nhân vật như vậy.

Hắn nhanh chóng quay đầu đi tìm Tưởng Hi.

Cuối cùng lại thành ra cô đem Úc Tưởng cùng ông chủ của Úc Tưởng hảo hảo mắng một lúc ! Mẹ nó!

Chỉ có Thẩm tổng đang hoang mang.

Bởi vì anh ta phát hiện…… Úc Tưởng biến mất.

Anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Úc Tưởng .

Tiếng chuông điện thoại vang lên, nháy mắt đánh vỡ sự yên lặng bên trong xe .

Úc Tưởng còn đang ngồi trên đùi Trữ lễ Hàn.

Cô muốn ngồi thẳng lên nhận điện thoại…… Trữ Lễ Hàn liền đem cô đè lại. Bàn tay to rộng của đàn ông đặt trên gáy của cô, cứ thế đem cô ghì chặt ở trên đùi anh.

Lực đạo không nhẹ không nặng, nhưng đủ để cô không thể ngồi thẳng, cũng chẳng thể cúi xuống được.

Úc Tưởng:?

Úc Tưởng:???

Úc Tưởng: "Anh ta thật sự cũng chẳng phải kẻ tốt đẹp gì."

Hệ thống: 【 ha! Cái này không phải là chuyện một trăm vạn người đọc đều biết đến sao? 】

Úc Tưởng:....

Bất quá Úc Tưởng nằm yên từ trước đến nay đều nhanh hơn so với bất cứ ai.

Úc Tưởng: “Tôi không sờ tới di động, Trữ đại thiếu nếu không định buông tôi ra, vậy cũng chỉ có thể giúp tôi nhận điện thoại thôi.”

Nội tâm của thư kí Vương trên ghế điều khiển gào thét không phải nhận cái điện thoại sao?

Không được thì để tôi tới giúp……

Thư kí Vương dẫm phanh xe, vừa quay đầu lại liền thấy tư thế của Úc Tưởng cùng Trữ Lễ Hàn vừa biệt lại vừa kỳ quái lại dễ khiến người khác liên tưởng lung tung.

Thư kí Vương yên lặng mà đem đầu vặn trở về, lại một chân dẫm mạnh chân ga.

Bên này Trữ Lễ Hàn thong thả ung dung mà cúi người, nhặt điện thoại bị rơi lên. Thông báo lập lòe trên màn hình.

“Máy rút tiền tàn nhẫn.”

Trữ Lễ Hàn:?

Trữ Lễ Hàn: “Máy rút tiền tàn nhẫn là ai?”

“Ông chủ của tôi.” Úc Tưởng nói.

Trữ Lễ Hàn lúc này mới ấn xuống nhận.

“Này! Này! Cô làm tôi sợ chết khϊếp, cô cuối cùng cũng nghe điện thoại rồi! Cô đang ở đâu vậy? Hi Hi Tử lại có ý xấu với cô hả?” Giọng nói của Thẩm tổng từ đầu bên kia truyền ra tới.

Sau đó Thẩm tổng ở đầu bên kia liền nghe thấy một giọng nam hỏi: “Hi Hi Tử là ai?”

Thẩm tổng hoảng sợ, trong lòng gào thét đmn đây là ai?!

Úc Tưởng: “Giống tôi.”

Thẩm tổng chỉ có thể nghe thấy giọng Úc Tưởng, rất nhỏ, rất xa.

Rất rõ ràng, điện thoại không ở tay cô.

Thế thì người nhận điện thoại…… Thẩm tổng cảm thấy giọng nói kia có chút quen tai, nhưng lại có chút không muốn thừa nhận.

“Cô ấy hiện tại ở trong xe của tôi.” Trữ Lễ Hàn nói với Thẩm tổng ở đầu kia.

Xe?

Thẩm tổng nhanh chóng phản ứng lại.

Vừa rồi mọi người đều đang nói về chiếc Maybach trước cửa!

Đừng nói nó chính là chiếc xe kia nhá?

“Nếu tìm cô ấy có việc gấp thì hiện tại cô ấy không thể quay về.”

“Ồ, được, được……” Thẩm tổng cũng không dám nói không được a. May mắn hôm nay hoạt động trao giải vốn dĩ cũng không có phần của Úc Tưởng, anh ta cũng liền không cần lo lắng gì.

Trữ Lễ Hàn bên này liền cúp điện thoại.

Xe cũng dừng lại.

Trữ Lễ Hàn ngay lập tức buông lỏng lực đạo.

Úc Tưởng nhanh chóng ngồi dậy, lại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xe ngừng ở trước một tòa nhà lớn.

Úc Tưởng:?

Úc Tưởng: "Tên này thật là một người tốt a, chơi lớn như vậy. Anh ta muốn đem tôi nhốt lại trong phòng tối ngày đêm cùng làm việc đó với anh ta?"

Hệ thống nghẹn nghẹn.

Hệ thống: 【 Có bản lĩnh cô đem lời này nói với Trữ Lễ Hàn thử xem】

Úc Tưởng đúng lý hợp tình: "Tôi không dám."

Vệ sĩ từ bên ngoài kéo ra cửa xe.

Trữ Lễ Hàn: “Ở trong xe đợi.”

Úc Tưởng: “Chờ đã, tôi phải đợi bao lâu?”

Thư kí Vương cười cười nói: “Vậy thì phải xem Trữ đại thiếu họp bao lâu nữa.”

Vậy mà lại tới đây để cuộc họp thôi sao?

Úc Tưởng nhếch môi: "Tổng tài bá đạo nghiêm túc công tác như vậy, lại còn chưa cùng tôi làm chuyện người lớn này nọ, thật là hiếm thấy."

Hệ thống: 【 dù sao cũng là vai ác, anh ta chỉ phụ làm việc gây dựng sự nghiệp. Nam chính mới phụ trách yêu đương. 】

Mắt thấy thư kí Vương cũng xuống xe.

Úc Tưởng: “Đừng, anh vẫn là mang tôi đi cùng đi. Anh không nhìn thấy tin tức bé gái bảy tuổi bị mắc kẹt trong xe, ngạt thở mà chết sao?”

Thư kí Vương không nhịn được cười một cái.

Vị Úc tiểu thư này thật sự là rất giỏi tưởng tượng nhỉ.

Trữ Lễ Hàn rũ mắt nhìn cô: “Tôi mang bí thư, mang vệ sĩ, mang thêm cô để làm gì?”

“Làm cô vợ nhỏ ngọt ngào?”

Thư kí Vương: “Khụ khụ khụ……”

Trữ Lễ Hàn: “……”

Anh hiện tại đã biết, hoặc là đem miệng của Úc Tưởng khâu lại, hoặc là đem cô thu thập đến mức phục tùng thật sự, không thì cô có thể coi trời bằng vung.

Đừng có dại mà đe dọa cô, chắc chắn không có tí tác dụng nào hết.

Trữ Lễ Hàn: “Đi thôi.”

Úc Tưởng bay nhanh xuống xe.

Thành thật mà nói, đối với một người như Trữ Lễ Hàn, chiếc xe này của anh ta không an toàn chút nào.

Tương tự như nam chính.

Trong nguyên tác, xe của bọn họ cứ cách hai, ba ngày sẽ bị đâm, đôi khi còn bị cài cả bom nữa.

Dù sao trong thế giới của bọn họ liền tràn ngập gió tanh mưa máu.

Hệ thống không nhịn được đi chọc ngoáy: 【 hiện tại lại sợ chết? 】

Úc Tưởng: "Chủ yếu tôi muốn chết một cách tử tế mà có lợi một chút. Nếu tôi tự mình tìm chết không phải là lỗ to à. Nếu bị ngạt chết trong xe, hoặc là vì ngồi trên xe của Trữ Lễ Hàn mà bị nổ chết, thế thì còn thiệt hơn."

Hệ thống:?

Cô muốn nói gì thì nói đi, nó không quản được nữa.

Úc Tưởng: "Lần trước cùng ngươi thương lượng, suy nghĩ đến đâu rồi?"

Hệ thống: 【…… Chẳng ra gì. 】

Úc Tưởng: "Tôi hôm nay đột nhiên có một cái ý tưởng mới .

Hệ thống: 【 cái gì? 】

Cảm giác có điềm chẳng lành sắp đến.

Úc Tưởng: "Ngươi thấy đó, Trữ Lễ Hàn là đại vai ác, có được địa vị quyền thế tài phú cùng năng lực tuyệt đối. Mà tôi biết tất cả cốt truyện nguyên tác. Ngươi nói xem chúng ta dứt khoát lập nhóm, đem nam chính nữ chính, nam phụ nữ phụ gϊếŧ hết thì sẽ thế nào?"

Hệ thống:!

Hệ thống: 【 cô điên rồi? 】

Làm như vậy không chỉ là vấn đề cốt truyện lệch khỏi quỹ đạo.

Thế giới này liền trực tiếp bay màu.

Đến lúc đó nó sẽ phải chịu trừng phạt như thế nào…… Nó không dám nghĩ tới.

Hệ thống: 【 cô đừng làm liều a, nếu không đừng cùng Trữ Lễ Hàn kết hôn, dù sao chỉ cần cốt truyện chính đi đúng hướng là được. Kỳ thật Trữ Lễ Hàn khó đối phó cô cũng đã thấy rồi, hơn nữa anh ta trời sinh tính đa nghi. Xử lý cô đều đơn giản như ăn cơm uống nước…… Nói như vậy, không chờ cốt truyện đi được một nửa, cô cũng đã đi chầu ông bà rồi! 】

Úc Tưởng: "Không cần, tôi liền cùng anh ta làm. Tôi phải xem anh ta mười năm sau có vì tôi mà thương tâm không."

Hệ thống: 【……? 】

Cô rốt cuộc là có chấp niệm gì với cái loại cốt truyện này vậy?

Hệ thống ngừng lại, đột nhiên ngữ khí rùng mình: 【 kiểm tra đo lường phát hiện nhân vật của cốt truyện chính】

Lần này nó không dám giấu giếm, miễn cho đến cuối cùng tự hố chính mình.

Hệ thống: 【 Là Lăng Sâm Viễn cùng nữ chính Ninh Ninh 】

Lúc này, Úc Tưởng đang theo Trữ Lễ Hàn ra thang máy.

Thư kí Vương muốn đi chuẩn bị phòng trà trước, sau đó mới đem Úc Tưởng an bài.

Phòng trà có đồ uống có ăn vặt.

Úc Tưởng cảm thấy thực không tồi.

Hệ thống: 【 Cô không đi gặp Lăng Sâm Viễn? 】

Úc Tưởng: "Không cần, mệt mỏi quá, nghỉ ngơi một chút."

Đối mặt Trữ Lễ Hàn, xác thật là tiêu hao cực nhiều tinh thần.

Hệ thống: 【 Tôi sẽ nói cho cô bên kia đã xảy ra chuyện gì 】

Úc Tưởng không phản ứng nó.

Hệ thống cũng chỉ có thể tự nói tự nghe, ai bảo nó vừa rồi lúc ở trong xe cười lớn tiếng như vậy, đúng là tự tìm ngược mà.

Hệ thống: 【 Trữ Lễ Hàn đang không vui, cô lát nữa đừng trêu chọc anh ta. Anh ta ở trong phòng hội nghị gặp Trữ tổng mang theo Lăng Sâm Viễn, trường hợp thực xấu hổ. Trữ tổng có thể là muốn mang theo Lăng Sâm Viễn chính thức tiến vào thương giới……】

Nói xong hệ thống đột nhiên im bặt.

Cửa bị người từ bên ngoài đẩy ra.

Người tới "Hả” một tiếng, sau đó kinh ngạc mà hô lên: “Học tỷ?!”

Úc Tưởng lười biếng mà nhìn qua .

Người tới chính là một cô gái trẻ tuổi, mắt hơi hơi, khóe môi hơi hơi vểnh lên, cho dù là không có biểu tình gì , cũng đều cho người ta cảm giác rằng cô đang mỉm cười.

Bộ váy cô đang mặc có vẻ hơi không vừa người, mặt mày thanh thuần.

…… Là nữ chính Ninh Ninh.

Nguyên chủ cùng Ninh Ninh đúng là tốt nghiệp từ cùng một trường học.

Cho nên sau khi Ninh Ninh phát hiện pháo hôi cũng thích Lăng Sâm Viễn, Ninh Ninh tự ti, phải rời khỏi Lăng Sâm Viễn.

Lăng Sâm Viễn đương nhiên liền đem điều này tính lên người pháo hôi - Úc Tưởng .

Úc Tưởng trong lòng không ngừng tự nhủ mấy người nói chuyện yêu đương, thật là hại chết không ít người mà.

“Học tỷ sao lại ở chỗ này?” Ninh Ninh đi đến trước mặt cô hỏi.

Úc Tưởng: “Đi theo người tới.”

Ninh Ninh một bên mở ra máy cà phê, một bên nói: “Là bạn trai sao?”

Úc Tưởng: “Không.”

“Bạn giường.”

Mặt của Ninh Ninh liền bừng đỏ lên: “A, này, như vậy a.”

“Cà phê xong rồi .” Ninh Ninh nói xong, liền bưng mấy cốc cà phê chạy mất dạng.

Tức khắc không dám lại cùng cô nói nhiều hơn một câu.

Hệ thống phục rồi.

Bất quá Úc Tưởng lúc này nhưng thật ra nhớ tới một sự kiện khác.

Nếu cô gặp được nữ chính, nếu không phải đang cõng nồi, thì chính là đang bước trên con đường cõng nồi*……

(*)Cõng nồi ý ở đây là Úc Tưởng thay nữ chính chịu trận thay, giống như bia đỡ đạn hứng chịu hậu quả thay nữ chính.

Úc Tưởng: Cô ta đưa cà phê theo hướng nào ?

Hệ thống: 【 phòng họp, làm sao vậy? 】

Đoạn văn này được viết trong nguyên tác.

Chẳng qua cốt truyện là, nữ chính Ninh Ninh mang cà phê đi vào, không cẩn thận vấp ngã, đổ cho tên cấp cao nào đó một người cà phê.

Tên cấp cao kia biến sắc ngay tại chỗ.

Lăng Sâm Viễn không tiện bảo vệ cô, chỉ đành để tên cấp cao kia mắng nhiếc cô một trận. Xong việc tên kia vào một buổi sáng nọ đã nhảy lầu tự sát.

Nhưng hiện tại pháo hôi Úc Tưởng đã tham gia vào đoạn truyện này.

Không biết có xảy ra hiệu ra hiệu ứng cánh bướm không ?

Nếu lúc này muốn cho cô thay nữ chính cõng nồi.

Vậy chỉ có thể là…… Cà phê.

Cô lại không phải nhân viên của nơi này, cô cũng sẽ không làm đổ cà phê.

Vậy chỉ có thể là……

Úc Tưởng: Cà phê có độc.

Hệ thống:?

Hệ thống: 【Cô đang nói cái gì vậy? Sao đột nhiên cà phê lại có độc? 】

Nó còn có chút không theo kịp mạch não của Úc Tưởng.

Úc Tưởng mở máy cà phê, đem ly cà phê đẩy đẩy về phía trước.

Cà phê chảy vào cái cốc.

Hệ thống: 【 cô muốn làm gì? 】

Úc Tưởng hỏi: "Ninh Ninh đã vào phòng họp chưa?"

Hệ thống: 【 vào 】

Úc Tưởng lại hỏi: "Cà phê làm đổ sao?"

Hệ thống: 【 còn không có, nàng để ly đầu tiên cho Lăng Sâm Viễn , Lăng Sâm Viễn chuẩn bị uống 】

Úc Tưởng: "Anh ta uống lên sao?"

Hệ thống: 【 uống lên 】

Úc Tưởng: "Được."

Úc Tưởng “Bang” hất văng ly cà phê, sau đó ấn chuông báo cháy .

Nguyên một tòa nhà lớn nháy mắt đều ầm lên.

Hệ thống choáng váng.

Úc Tưởng ngồi ở chỗ kia, giống như chưa làm cái gì cả, nhưng lại giống như cái gì đều làm.

“Sao lại thế này?” Phòng họp bên này cũng bị kinh động, “Nơi nào cháy?”

Mọi người sôi nổi đẩy ghế dựa ra đứng dậy.

Chỉ có một mình Lăng Sâm Viễn còn ngồi nguyên ở vị trí, sắc mặt trắng bệch.

Có người đẩy cửa phòng họp ra: “Hình như là phòng trà bên kia cháy, Trữ đại thiếu, Trữ đổng, Lý đổng…… Sơ tán một chút……”

“Trước tiên khống chế đám cháy, tránh lan rộng .” Trữ tổng trầm mặt nói.

“Anh nói là phòng trà?” Trữ Lễ Hàn đột nhiên hỏi

“Dạ, đại thiếu……”

Thư kí Vương sắc mặt biến đổi: “Úc tiểu thư?!”

Bên kia Lăng Sâm Viễn cũng nghe thấy tiếng Trữ Hàn Lễ và thư kí Vương nói.

Úc tiểu thư? Úc Tưởng?

Ninh Ninh cũng ngơ ngác lên tiếng: “Học tỷ nơi đó đã xảy ra chuyện?”

Cô hơi thất thần, cà phê trong tay bị đổ. Tên cấp cao bị cà phê văng trúng lập tức điên tiết chửi ầm lên.

Lăng Sâm Viễn sắc mặt lạnh lùng, nhưng cái loại cảm giác không khỏe bao phủ anh ta ngày càng sâu.

Bên này Trữ Lễ Hàn mắt nhìn thẳng đẩy ghế dựa ra, đứng dậy đi ra ngoài, bước đi đến phòng trà .

Bên trong cánh cửa.

Úc Tưởng từ trong tay trợ lý ở một bên tiếp nhận nước ấm, uống một ngụm.

Trữ Lễ Hàn bước vào đi: “Sao lại thế này?”

Úc Tưởng chỉ chỉ một mảng nhỏ cà phê trên mặt đất: “Không có gì, chính là uống cà phê vào, choáng váng đầu, tôi không gọi được người, chỉ có thể ấn chuông báo cháy .”

“Choáng váng đầu?”

“Vâng, có thể là tôi tương đối mẫn cảm với nhãn hiệu này đi.”

Thư kí Vương nhịn không được nói : “Vẫn là đi bệnh viện làm kiểm tra đi.”

Vạn nhất cô thực sự mang thai?

Thật dễ dàng để gϊếŧ chết cái phôi thai đang phát triển chưa tròn hai tháng tuổi!

Trữ Lễ Hàn khựng lại, nhàn nhạt nói: “Vương Lịch, cho cô ấy số di động.”

Thư kí Vương sửng sốt, sau đó nhanh chóng đem số điện thoại của mình cho Úc Tưởng.

Anh ta mơ hồ hiểu được ý tứ của Trữ Lễ Hàn, lại vội nói: “Biết cài đặt liên hệ người khẩn cấp chứ? Có muốn tôi cài đặt giúp cô luôn không?

Bên này mới vừa nói xong.

Bên kia liền loạn lên.

“Nhanh! Gọi xe cứu thương!” Có người kêu.

Trữ Lễ Hàn quay đầu nhìn qua.

Sau đó liền thấy Trữ tổng thần sắc hoảng loạn mà đỡ Lăng Sâm Viễn đi ra, Lăng Sâm Viễn sắc mặt tái nhợt, biểu tình khó coi.

Lúc này có nhân viên đi vào chuẩn bị quét tước phòng trà.

Trữ Lễ Hàn thấp thấp lên tiếng: "Đừng nhúc nhích, tạm thời phong tỏa nơi này cùng phòng họp, lập tức gọi cảnh sát, nói là có người nghi bị hạ độc."

Nhân viên bị dọa choáng váng.

Hệ thống cũng thật ngốc:!!!

Hệ thống: 【 Thế mà lại thật sự có độc? Cô làm sao mà biết được?! 】

Úc Tưởng: Đoán.

Hệ thống: 【 Chờ đã... cô làm náo loạn thế này... bưng cà phê lên là nữ chính. Khi đó, không phải mọi người đều nghi ngờ nữ chính sao... cô...】

Úc Tưởng: "Chà, việc này liên quan gì tới tôi?"

Hệ thống: 【Cô đem hiềm nghi của chính mình rửa sạch sẽ …… Nữ chính làm sao bây giờ 】

Úc Tưởng đợi ở phòng trà lâu nhất.

Nếu thật sự Trữ Lễ Hàn và đoàn người đều trúng độc, cái nồi này ném cho cô là hợp lý nhất.

Nhưng Úc Tưởng lại không làm theo cốt truyện.

Hệ thống có chút bối rối: 【 không, không, trong nguyên tác không có một đoạn này…… Làm sao có thể……】

Úc Tưởng đoán thế giới này có khả năng tự động tu chỉnh.

Cốt truyện sẽ tiếp tục tạo cơ hội cho Úc Tưởng trở thành công cụ đủ tiêu chuẩn để thúc đẩy tình cảm nhân vật chính.

Úc Tưởng đã không nói với hệ thống về điều này.

Hệ thống này thật sự quá non tơ, Xem ra sắp bị lừa thành gì rồi, nhưng cô cũng không thể kiếm củi ba năm thiêu một giờ nha. Hạnh phúc lớn nhất của cô là trở thành một con cá mặn, đem hệ thống vứt bỏ đi.

Lúc này thanh âm của Trữ Lễ Hàn vang lên.

Anh ta hỏi: “Có thể đi được không?”

Úc Tưởng: “Anh cõng tôi à?”

Thư kí Vương ho nhẹ một tiếng: “Nếu không tôi……”

Tới.

Lời cuối cùng vẫn chưa được thốt ra.

Trữ Lễ Hàn khom lưng đem Úc Tưởng ôm lên.

Đám nhân viên nhất thời ngây dại, còn khϊếp sợ hơn so với vừa nãy thấy Lăng Sâm Viễn hư hư thực thực trúng độc.

Trữ Lễ Hàn không xem vẻ mặt của mấy người xung quanh.

Anh lập tức ôm Úc Tưởng lên xe, sau đó thư kí Vương chạy nhanh nhất giẫm chân ga, hướng bệnh viện đi.

Chờ tới rồi bệnh viện.

“Thật ngại quá, Trữ tổng bao trọng tầng bốn, hiện tại bác sĩ đều ở bên đó. Nếu không tôi hiện tại mang ngài cùng qua đi?” Y tá nói lắp bắp.

Úc Tưởng: “……”

Không hổ là tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết tổng tài mà.

Lăng Sâm Viễn trúng độc độc một cái liền có thể cho người đem nguyên một tầng lầu và toàn bộ bác sĩ đi tới đó.

Giống như trong nguyên tác, khi Ninh Ninh sinh bệnh, Lăng Sâm Viễn cũng yêu cầu tất cả các bác sĩ ở bệnh viện phục vụ cô ấy.

Úc Tưởng ngẩng đầu.

Chỉ thoáng nhìn thấy trong đáy mắt Trữ Lễ Hàn dâng lên một tia lạnh lẽo .

Trữ Lễ Hàn: “Bệnh viện gần nhất cách đây bao xa?”

Tất nhiên anh có thể ở đây, yêu cầu mọi nguồn lực y tế phải được thực hiện.

Nhưng ở trong mắt người ngoài, anh và Trữ tổng là cha con.

Hai cha con đối đầu, làm cho thuộc hạ ngược lại sẽ không biết nên làm thế nào mới tốt. Cứ như vậy, anh có thể chơi Lăng Sâm Viễn đến chết, nhưng cũng sẽ đem Úc Tưởng hại chết.

Nếu nó là một chất cực độc.

Nó có thể gϊếŧ một người một cách nhanh chóng.

Ít nhất hiện tại, anh không hy vọng Úc Tưởng chết.

Thư kí Vương lúc này cũng rất khẩn trương, anh ta nhanh chóng xem bản đồ trên điện thoại: “…… Trong vòng một km gần đây có bệnh viện ! Chúng ta đến đó đi!”

Trữ Lễ Hàn một lần nữa ôm Úc Tưởng lên, bước vào thang máy.

Úc Tưởng còn đang cùng hệ thống nói chuyện phiếm: "Đây là lần đầu tiên tôi thấy bệnh viện công lập hạng ba xuất hiện trong văn bá đạo tổng tài."

Hệ thống: 【 ai mà không phải lần đầu nhìn thấy? 】

Trữ Lễ Hàn mỗi năm sẽ quyên góp rất nhiều máy móc giúp các bệnh viện lớn.

Bệnh viện cùng hợp tác với công ty con của hắn, mua thuốc cùng dụng cụ tân tiến từ hắn ……

Trữ Lễ Hàn bên này vừa đến, bên kia viện trưởng liền tới tiếp.

Tuy nhiên cuối cùng vẫn không có khoa trương như bệnh viện tư nhân, tất cả bác sĩ chỉ phục vụ một người.

Úc Tưởng dù có cao quý hơn nữa đến nơi này cũng chỉ có một bác sĩ cùng mấy hộ sĩ phụ trách xử lý khám gấp cho cô.

Trữ Lễ Hàn liền đứng ở bên ngoài, thấp giọng cùng viện trưởng nói chuyện với nhau.

Ánh mắt hắn lơ đãng mà quét vào trong cửa……

Lúc này Úc Tưởng dựa vào lưng ghế, nhìn qua có vài phần ngoan ngoãn.

Hẳn là bác sĩ ở đây cũng sợ anh.

Rất nhanh đã có kết quả kiểm tra.

Cảnh sát cũng liên hệ bọn họ.

"Đó là Digitalis*, chủ yếu phết lên cốc và thìa. Chỉ cần khuấy cà phê, thuốc sẽ ngấm vào cà phê. Người bình thường sau khi uống sẽ dễ gây nôn mửa, đau bụng, rối loạn nhịp tim, cuối cùng có thể chết vì rung thất. Những người khác vẫn ổn, tình hình của Lăng Sâm Viễn nghiêm trọng hơn một chút. "

(*) Digitalis hay còn gọi là dương địa hoàng, mao địa hoàng hay l*иg đèn. Độc tính của Digitalis (còn được gọi là ngộ độc digitalis) là kết quả của việc sử dụng quá liều digitalis và gây ra buồn nôn, nôn mửa và tiêu chảy, cũng như đôi khi dẫn đến chứng sắc vàng (bị vàng da hoặc thị giác màu vàng) và sự xuất hiện của các đường viền mờ (quầng), chảy nước dãi, nhịp tim bất thường, rối loạn nhịp tim, yếu ớt, suy sụp, đồng tử giãn, run, co giật và thậm chí tử vong. Nhịp tim chậm cũng có thể xảy ra. ( Nguồn: Wikipedia)Trở Thành Cá Mặn Ở Ngược Văn Tôi Tạo Ra Kỳ Tích - Chương 15: Sinh hoạt cá nhân của Úc Tưởng.Trữ Lễ Hàn đưa điện thoại cho thư ký Vương đang ở bên cạnh, đi tới cửa hỏi: "Cô ấy thế nào?"

"Không có gì to tát, chỉ còn lại một lượng rất nhỏ digitalis trong miệng. Theo liều lượng thì sẽ không gây ra ảnh hưởng gì."

“Được rồi, cảm ơn.”

Bên này hệ thống đang chất vấn Úc Tưởng:【 Có phải là cô cố ý chờ Lăng Sâm Viễn uống xong một ngụm mới ấn chuông hay không ? 】

Cà phê là Ninh Ninh pha, Lăng Sâm Viễn không bố trí chút phòng vệ nào, uống một hớp lớn.

Thìa của ly đầu tiên đều có dược, đại bộ phận đều vào ly của anh ta.

Hệ thống sẽ mờ nhạt.

Nó hiện tại cảm thấy, cái vấn đề này không phải Úc Tưởng có thể yêu thầm Lăng Sâm Viễn hay không.

Nó cảm thấy nếu Úc Tưởng cứ tiếp tục làm xằng làm bậy như vậy, mọi người sớm muộn phải ôm nhau chết chùm.

Úc Tưởng vô tội: "Tôi không có."

Trữ Lễ Hàn còn có việc gấp, anh dặn thư kí Vương sắp xếp cho Úc Tưởng nằm viện ba ngày, sau ba ngày quan sát không có vấn đề rồi hẳn xuất viện.

Sau đó anh liền rời đi trước.

Úc Tưởng cứ như vậy hưởng ba ngày nghỉ .

Thư kí Vương sợ Thẩm tổng không đồng ý, còn tự mình gọi điện thoại qua.

Thẩm tổng ở đầu bên kia nghĩ như thế nào cũng không hiểu, vì cái gì buổi sáng còn ở trong xe của Trữ đại, buổi chiều liền vào bệnh viện……

Hắn nghe tiếng thư kí Vương không chỉ có cho ba ngày nghỉ.

“Nghỉ nhiều 5 ngày đi!” Thẩm tổng nói: "Tiền lương cứ phát như bình thường!”

Thẩm tổng cúp điện thoại.

Bên kia Liêu Giai Phỉ liền cầm di động bước vào.

“Ngài nếu không nhìn xem……”

Thẩm tổng: “Cái gì?”

Liêu Giai Phỉ: “Ngài xem sẽ biết. Hiện tại Úc Tưởng đang ở đâu. Tại sao không trở về cùng ngài? Ngài nên tự mình nhìn xem.”

Thẩm tổng nghe vậy liền cúi đầu nhìn một cái.

《 Streamer đang nổi Ngư Ngư, chưa lập gia đình đã mang thai, cùng tên cuồng sát nhân yêu hận tình thù! 》

【Tôi nghi ngờ liệu gia đình cô ta có giàu hay không.

Tuy nhiên, tại lễ trao giải, đích thân cô ta đã lên tiếng khẳng định mình đang mang thai đứa con kẻ sát nhân. Và sẵn sàng tìm một người cha cho đứa trẻ. Thực sự không cần Hi Hi Tưởng phải xin lỗi một người phụ nữ như vậy.

Ngư Ngư không có điểm tí đạo đức nào cả.

Sau khi Hi Hi Tưởng trấn áp hàng giả, ông chủ đứng sau cô ta thậm chí còn đe dọa sẽ đưa ra một lá thư luật sư để làm cho Hi Hi Tương trở nên "tốt đẹp"!

Nói ra điều này là để mong đại đa số đàn ông sáng mắt ra, nhưng đừng để bị cô ta bắt gặp! 】

【 loại phụ nữ không có lòng tự ái này…… Ai nhìn trúng? 】

【 đẹp thì đẹp thật, làʍ t̠ìиɦ nhân thì có thể, tuyệt đối đừng cưới về làm vợ. 】

【 ở thôn của chúng tôi, người như vậy đều không gả ra ngoài được 】

Thẩm tổng nhìn đến chỗ này, đều cảm thấy huyết áp cao đến ba trượng.

Phía dưới đương nhiên cũng có vài người không tin.

[Người như cô ta có thể đến dự tiệc cưới của Kim gia , tôi nghĩ cô ta vẫn rất cừ đấy chứ.]

【 phi cái gì phi? Hôm nay ở bệnh viện gặp được, liền tiện tay chụp. Là cô ta đi? Có một người đàn ông ôm đi vào, hẳn là làm kiểm tra thai sản đi? Tôi hoài nghi sinh hoạt cá nhân của cô ta rất loạn. 】

Thẩm tổng tập trung nhìn vào.

Trên ảnh chụp.

Úc Tưởng bị chụp cận mặt, nhưng người đàn ông ôm cô lại chỉ chụp tới được hình dáng.

Cái hình dáng này……

F*ck!

Kia không phải Trữ đại thiếu sao?!

Thẩm tổng không hề tức giận.

Hắn cảm xúc lẫn lộn, cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.

A, các người muốn nói Trữ đại thiếu là tên cuồng sát nhân à? Hay là thánh đổ vỏ?

Tất cả đều trật lất.

Úc gia có người thấy bài đăng này.

Lúc bấy giờ tại một quán cà phê nào đó .

Hà Vân Trác đã đợi khoảng năm tiếng.

Trước đây anh ta chưa bao giờ phải hạ mình như thế này.

Nhưng anh ta không thể chờ được Úc Tưởng.

Hà Vân Trác không nghĩ ra.

Thậm chí dần dần tự kỷ.

Hoàn cảnh của Úc Tưởng đều đã như vậy còn có sự lựa chọn sao?

Chẳng lẽ anh ta còn không bằng một tên tội phạm cuồng sát nhân kia sao???

-------------

Đắng: Hiện tại các thành viên trong nhóm không ai có thời gian, nên truyện có thể đăng chậm. Mong mọi người thông cảm. Nhưng cũng không lệch ngày mấy đâu, nên mọi người dừng lo.

Hẹn mấy bạn chương 16 nha!!!