Chương 3: Trí nhớ gián đoạn

Ngay lúc lời của Bùi Nam Nhứ truyền ra, dường như mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.Đây...đây là ý gì?

Bùi Nam Nhứ không phải đến tham gia tiệc sinh nhật của Lâm Thư Nhã, mà là đến tìm Lâm Yên!

Lẽ nào...Lâm Yên là bạn gái của Bùi Nam Nhứ?

Điều này làm sao có thể!

Nhưng khiến mọi người ngạc nhiên hơn còn ở đằng sau.

Lâm Yên đối mặt với Bùi Nam Nhứ ở trước mắt, vẻ mặt không hề dao động, lạnh lùng liếc nhìn thời gian trên điện thoại, mặt không có biểu tình gì nói: "10 phút."

Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, sắc mặt nhìn có vẻ hơi cẩn thận: "Xin lỗi, tôi đến muộn rồi, trên đường hơi kẹt xe!"

Mọi người càng sững sờ: "..."

Đây là tình huống gì?

Bùi Nam Nhứ không chỉ mời Lâm Yên làm bạn gái mình, thái độ đối với cô ta còn thân thiết như vậy.

Không đúng...

Nghiêm túc mà nói, không chỉ là thân thiết, thậm chí...có thể gọi là tôn kính...

Thái độ của Bùi Nam Nhứ với Lâm Yên là tôn kính?

Điên rồi sao?

Bùi Nam Nhứ nóng tính tiếp tục nói: "Cô Lâm, còn gì cần tôi ra sức phục vụ không?"

Lâm Yên đối mặt với vị ảnh đế nam thần này, vẻ mặt bình tĩnh không dao động, giống như là nhìn một người không quá quen thuộc, tuỳ ý nói với anh: "Mệt rồi, đưa tôi về đi."

Đừng nói mọi người, đối với thái độ của Lâm Yên, đến Bùi Nam Nhứ cũng không che dấu được kinh ngạc.

Nhưng Bùi Nam Nhứ không nói nhiều, tất cả nghe theo sắp xếp của Lâm Yên, trực tiếp đưa Lâm Yên xuyên qua đám người, đi ra ngoài cửa: "Được thôi, cô Lâm, mời bên này!"

Mọi người: "..."

Người phụ nữ này, vậy mà tuỳ ý sai khiến Bùi Nam Nhứ như vậy, mà Bùi Nam Nhứ còn nghe theo...

Phải biết rằng, Bùi Nam Nhứ không chỉ là một nghệ sĩ, anh còn có một thân phận, em trai ruột của Bùi Duật Thành-tổng tài chấp hành của Tập đoàn JM.

Người có hậu đài và bối cảnh phong phú như vậy, người ở vòng giải trí khoản của ai cũng có thể không mua, lại có thái độ cung kính như vậy với một nghệ sĩ nhỏ hạng dưới?

Rất nhiều khách khứa ngồi ở đây đều là người có địa vị cao, cũng không có ai không biết Bùi Nam Nhứ, vì vậy cũng vô cùng kinh ngạc với chuyện này.

"Tại sao Bùi Nam Nhứ lại quen biết với một nghệ sĩ nhỏ này?"

"Quan trọng là thái độ của Bùi Nam Nhứ đối với người phụ nữ này, cũng quá kì lạ rồi?"

"Còn có người phụ nữ này cũng rất kì lạ, cô ta vừa đến liền đi, rốt cuộc là có mục đích gì?"

Vốn dĩ Lâm Yên đã muốn rời khỏi, nghe đến đây liền dừng bước, bỗng nhiên quay người, liếc nhìn mọi người trong sảnh bữa tiệc.

"Mục đích?"

Cô gái hơi ngừng lại, ngay lập tức liền lười biếng cười cười, mở miệng nói: "Không nhìn ra sao? Mục đích đương nhiên là...phá hội trường rồi."

Một đám khách khứa không hiểu trợn mắt há hốc mồm, và sắc mặt của Lâm Thư Nhã cùng Hàn Dật Hiên vô cùng khó coi, cô xoay người rời khỏi...

...

Ngoài cửa khách sạn.

Lâm Yên đi theo Bùi Nam Nhứ mấy bước, lúc này, một cơn gió lạnh thổi đến, cô bị lạnh rùng mình một cái, bỗng nhiên tỉnh táo lại.

Hả?

Trí nhớ mới vừa rồi, vẫn là đang đứng ở ngoài cửa khách sạn, xa xa nhìn thấy Lâm Thư Nhã và Hàn Dật Hiên đang tú ân ái, ngay sau đó, tại sao lại đứng ở cửa lớn khách sạn rồi?

Còn có người trước mặt này?

Lâm Yên đột nhiên che miệng lại!

Trời ơi!

Bùi Nam Nhứ!

Thần tượng Bùi Nam Nhứ của cô?

Ảnh đế Bùi Nam Nhứ có thực lực cô ngưỡng mộ nhất?

Tại sao cô lại mặt đối mặt đứng cùng với Bùi Nam Nhứ!