Chương 16: Cầu sinh dục rất mạnh

Trong chớp nhoáng, tốc độ vận chuyển của đại não Lâm Yên dường như đã dùng hết sức cả đời, cô hít sâu một hơi: "Đẹp...đẹp!"Lâm Yên tiếp tục nói: "Bùi ảnh đế đương nhiên là đẹp rồi, dù sao cũng là em trai ruột của anh Bùi! Làm sao có thể không đẹp chứ!"

Bùi Duật Thành nghe vậy, đáy mắt không lộ ra cảm xúc, hình như lộ ra một mạt ý cười không dễ thấy.

Lúc này, cuối cùng Lâm Yên cũng tìm được cơ hội hỏi: "Cái đó...tôi có thể hỏi một chút không...tối qua tôi đến đây như nào vậy? Tôi nhớ rõ ràng tôi đang nướng xiên thịt ở bên đường..."

Bùi Nam Nhứ nghe vậy hơi bất ngờ: "Cô không nhớ nữa sao?"

Không phải chính cô bảo cậu ta đưa cô đến sao?

Lâm Yên hoang mang lắc đầu: "Tôi thật sự không nhớ rõ lắm..."

Không đợi Bùi Nam Nhứ nói, Bùi Duật Thành thản nhiên mở miệng: "Em say rượu ngã ở bên đường, chúng tôi không hỏi được địa chỉ của em nên đưa em về đây."

Bùi Nam Nhứ không biết tại sao anh hai phải lừa Lâm Yên, nhưng nếu anh hai cũng đã nói như vậy rồi, cậu ta đương nhiên không thể phá đám.

Vì vậy, Bùi Nam Nhứ ngoan ngoãn gật đầu phụ hoạ: "Phải."

Thì ra là như vậy à! Thật là quá khó xử!

"Cảm ơn! Rất cảm ơn hai người!" Lâm Yên vội vàng cảm ơn.

Bùi Duật Thành tốt bụng như vậy, mà cô lại làm ra loại chuyện này với người ta, quả thật là không bằng cầm thú!

"Vậy..." Lâm Yên còn có một vấn đề quan trọng hơn, do đó nhìn Bùi Nam Nhứ mở miệng hỏi: "Cái đó, Bùi ảnh đế, tối hôm qua trên bữa tiệc của Lâm Thư Nhã là chuyện gì vậy? Tại sao tôi...tôi lại rời đi cùng anh..."

Mặc dù Lâm Yên biết mình hỏi vấn đề này rõ ràng rất kỳ lạ, nhưng cô thật sự hoàn toàn không nhớ nữa...

Quả nhiên, Bùi Nam Nhứ nghe vậy vẻ mặt càng nghi ngờ hơn: "Không phải cô..."

Lúc này, Bùi Duật Thành bên cạnh từ từ mở miệng: "Em trai này của tôi khá nhiệt tình, thích giúp người là niềm vui."

Hả?

Bùi Nam Nhứ không biết tại sao anh hai nhà mình lại nói như vậy, nhưng nếu đã là anh hai nói, vậy tự nhiên chắc chắn là đúng...

Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng: "Là như vậy..."

Vì thế Lâm Yên bắt đầu tự bổ não, chắc chắn là mình sau khi xông vào sảnh bữa tiệc đã bị làm khó, Bùi Nam Nhứ lúc đó vừa hay ở đấy, tiện tay giúp cô giải vây?

Không hổ là nam thần của cô!

Quả nhiên cô không thích lầm người!

"Bùi ảnh đế, thật sự rất cảm ơn anh!"

Bùi Nam Nhứ dường như còn muốn nói gì, nhưng kịp nhận ra ánh mắt anh hai nhà mình hàm chứa sự khó chịu.

"Cô Lâm không cần khách sáo, thuận tay giúp đỡ, tôi còn có chuyện, đi trước một bước."

Bùi Nam Nhứ nhanh chóng tuỳ tiện tìm một lý do lập tức lui ra ngoài, không làm bóng đèn nguy hiểm nữa.

Sau khi Bùi Nam Nhứ rời khỏi, Lâm Yên vội vàng nhìn Bùi Duật Thành mở miệng nói: "Anh Bùi, thật sự xin lỗi, anh đã giúp tôi, tôi lại làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy với anh, đều là tại tôi mạo phạm anh, lần sau tôi cũng không dám nữa, xin anh tha thứ cho tôi lần này..."

Lâm Yên nói xong hơi thấp thỏm, bởi vì không biết rốt cuộc Bùi Duật Thành là thái độ gì.

Dựa vào thân phận địa vị của Bùi Duật Thành, nếu như muốn làm khó cô, cô không hề có sức phản kháng.

Thật ra, nếu trong tình huống bình thường, cô thân là con gái, người có hại nên là cô, nhưng ai bảo đối phương là Bùi Duật Thành...

Chuyện này, như nào cũng là cô chiếm lợi.

Bùi Duật Thành nhìn dáng vẻ hết sức lo sợ của cô gái, cười khẽ một tiếng: "Thấy cô Lâm chưa đạt được, nên tha thứ cho cô lần này."

Lâm Yên nghe thấy lời này, quả thật như nghe thấy âm thanh của tự nhiên: "Cái...cái gì...chưa đạt được?"