Chương 2: Người đàn ông...

Chỉ là hai vợ chồng đã có con cái, hình ảnh ba người xem ra vô cùng hòa thuận vui vẻ , có một người vợ xinh đẹp hiền thục và đứa con hoạt bát, đáng yêu như vậy, người đàn ông có vẻ rất yêu gia đình, cô thật sự có thể dụ dỗ anh ta được sao?

Lâm Nhụy có hơi do dự.

Cô lại liếc nhìn người đàn ông, người đàn ông đang ôm đứa trẻ trên tay còn người vợ bên cạnh đang ôm cánh tay anh ta, dường như chuẩn bị đi đến địa điểm vui chơi giải trí khác.

Từ đầu đến cuối, người đàn ông mắt nhìn thẳng, không liếc nhìn Lâm Nhụy nhiều thêm một lần.

Giống như thể ánh mắt tỏa sáng của người đàn ông khi hai người nhìn nhau vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

Lâm Nhụy không khỏi cảm thấy thất vọng. Có lẽ, do cô đã đánh giá cao sự quyến rũ của chính mình?

Không, không thể, đó chắc chắn không phải là ảo giác của cô.

Trên đời này không có con mèo nào là không ăn trộm cá, chỉ khác ở chỗ có cơ hội hay không cùng với có dám làm hay không mà thôi.

Không dễ gì để gặp một người đàn ông mà cô vô cùng có hứng thú, cô không tin rằng một người đàn ông thực sự đứng đắn như bề ngoài. Cho dù không có cơ hội, cô cũng phải tạo ra cơ hội!

Khi người đàn ông rời đi, Lâm Nhụy một bên lơ đãng chơi với Tiểu Mỹ, một bên lặng lẽ dùng khóe mắt chú ý người đàn ông đi nơi nào, cô nhìn thấy đôi vợ chồng đã đi đến thế giới bọt biển.

Con trai của người đàn ông vào chơi với những đứa trẻ khác, mà cặp vợ chồng thì ngồi ở bên ngoài để trông nom.

Lâm Nhụy giả vờ như không muốn chơi bảng dính nữa, “Tớ mệt quá, chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi đi.”

Vừa rồi Tiểu Mỹ đùa vui rất lâu, cô cũng cảm thấy hơi mệt mỏi, lại hỏi: “Chúng ta đi đến chỗ nghỉ ngơi à?”

Ở đây có một phòng nghỉ chuyên môn dành cho cha mẹ và con cái nghỉ ngơi sau khi họ chơi mệt.

Lâm Nhụy từ chối, “Phòng nghỉ đều là ghế dựa, tớ muốn tìm một chỗ có thể nằm xuống.”

Cô giống như tùy ý chỉ vào một nơi, “Sao chúng ta không đến đó, nơi đó lớn như vậy vừa vặn chúng ta có thể vừa nằm nghỉ ngơi vừa chơi tiếp. "

Nơi mà Lâm Nhụy chỉ đến là Thế giới bọt biển, đó là một hồ bơi rộng lớn chứa đầy những miếng bọt biển nhiều màu hình khối lập phương. Ngay khi người ta nằm vào đó, họ sẽ chìm vào trong những bọt biển mềm mại. Chỉ nhìn chúng thôi cũng khiến người ta cảm thấy rất thư thái.

“Được rồi.” Tiểu Mỹ đồng ý.

Hai cô gái bước đến hồ bơi bọt biển lớn ở bên cạnh, Lâm Nhụy nhìn thoáng qua người đàn ông và vợ anh ta bên cạnh hồ bơi.

Người vợ đang nhàn nhã trò chuyện với nữ phụ huynh bên cạnh, hai người phụ nữ có vẻ đang trò chuyện có chút hợp ý nhau. Mà, người đàn ông thì đang cúi đầu nhìn xuống điện thoại di động của mình, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên con trai mình đang chơi trong hồ bơi.

Lâm Nhụy chọn một hướng rất gần với con trai của người đàn ông nhảy vào, chỉ cần người đàn ông ngẩng đầu nhìn lên con trai mình, anh ta sẽ không thể tránh khỏi việc nhìn thấy cô.

Tiểu Mỹ cũng nhảy theo vào, hai cô gái nằm trên miếng bọt biển mềm mại, cảm giác như đang lơ lửng trên đám mây, có ảo giác như đang trong thế giới cổ tích.

"Thật tuyệt" Tiểu Mỹ thở dài một tiếng, thoải mái nhắ hai mắt lại.

Lâm Nhụy đưa hai tay ra sau đầu, hai chân thon dài trắng nõn hơi bắt chéo, bàn chân trắng nõn mềm mại đung đưa nghịch ngợm, có vẻ tùy tính mà lại tự nhiên, trong mắt người khác nghiễm nhiên là một phong cảnh tuyệt đẹp.

Lâm Nhụy đã có thể cảm giác được xung quanh thỉnh thoảng có ánh mắt của vài nhân viên nam đang nhìn về phía cô.

Chỉ tiếc,cô đối với sự chú ý của bọn họ không hề có hứng thú.

Từ đầu đến cuối, chỉ có một người mà cô muốn quyến rũ.

——

Người đàn ông chơi điện thoại di động một lúc cũng chán, vợ của anh còn ngồi nói chuyện phiếm với người khác vô cùng thích thú, nội dung trò chuyện không khác mấy chủ đề như làm đẹp, quần áo, nấu ăn,linh tinh ... Anh cũng không cảm thấy hứng thú.

Cậu con trai đang chơi một mình ở đó, nếu sự chú ý của người vợ bị hấp dẫn vào chuyện khác, thì lẽ tự nhiên là anh là người chồng, nên chăm sóc cậu con trai chu đáo.

Người đàn ông ngẩng đầu lên nhìn về phía con trai mình.

Vốn chỉ định tùy ý liếc nhìn một cái như bình thường, nhưng lần này, ánh mắt của anh đã ngưng tụ lại.

Là một cô gái xinh đẹp, dáng chuẩn, toàn thân lộ ra sức sống chỉ có ở tuổi thanh xuân, phong tao mà kiêu ngạo, bất tri bất giác thu hút ánh mắt của người khác.

Cô gái này, lúc trước anh đã từng gặp qua một lần.

Người đàn ông liếc nhìn qua rồi lặng lẽ thu hồi ánh mắt.

Lâm Nhụy thấy ánh mắt của người đàn ông rơi vào cô, mang theo vài phần đánh giá cùng thưởng thức, điều này khiến cô có chút đắc ý.

Thật tiếc sự đắc ý này không kéo dài được vài giây, vì người đàn ông lại cúi đầu xuống nghịch điện thoại.

Một cái điện thoại nát có cái gì tốt để chơi chứ?

Dù cho chơi có vui chẳng lẽ còn vui hơn chơi cô sao?

Lâm Nhụy trong lòng thầm hừ một tiếng, cô nhất định phải vạch cái mặt nạ ra vẻ đạo mạo của người đàn ông này ra rồi ngủ với anh ta!

Tưởng tượng người đàn ông đẹp trai trước mặt này sẽ đυ. cô bằng côn ŧᏂịŧ thô to màu đen của anh ta, dùng sức xoa nắn cặρ √υ" của cô, đυ. thật mạnh vào tao huyệt ngứa ngáy, làm cho hoa huyệt của cô dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc, nghĩ đến cảnh tượng kí©h thí©ɧ kia, Lâm Nhụy cảm thấy một cỗ nước nóng chảy róc rách ra từ hoa huyệt của cô xuống và đổ lên chiếc qυầи ɭóŧ vốn đã ướt của cô.

Không được, nếu cô còn nghĩ về điều đó nữa, chỉ sợ rằng chiếc sooc ngắn cô đang mặc sẽ càng bị ướt do dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra, vì vậy cô phải nhanh chóng hành động!

Mà giờ phút này, anh chồng đẹp trai và điềm tĩnh hồn nhiên không biết ở một nơi cách đó không xa người vợ và anh đang có một cô gái trẻ đang thèm khát côn ŧᏂịŧ thô lớn dưới háng anh.