Tần Tự Ninh trong lòng ngứa ngáy, về đến nhà cũng không nhịn được trêu chọc Tống Hàn.
Hiếm khi anh nấu ăn nhưng hôm nay lại tự mình nấu vài món, trên bàn ăn, anh nghe cô bé phàn nàn bố mẹ đi công tác luôn vắng nhà, nên anh ngập ngừng nói “Vậy thì ở với anh rể đi, anh rể mỗi ngày đi học đón em cũng thuận tiện hơn!"
Tống Hàn hiển nhiên cảm động: "A? Thật sự có thể sao? Không làm phiền đến anh sao?"
"Sao có thể phiền được? Anh ở một mình rất cô đơn, không có ai nói chuyện"
Thấy Tống Hàn ngây thơ dễ bị dụ, Tần Tự Ninh bắt đầu nói nhảm "Anh rể cảm thấy rất vui khi đi mua sắm với em ngày hôm nay.”
Tống Hàn bị lời này làm cho thẹn thùng, đỏ mặt nói "Chị nói anh không thích cùng người khác nói chuyện, em sợ anh thấy phiền phức."
Tần Tự Ninh lắc đầu "Sao có thể? Có người nói chuyện với anh, anh thực sự cao hứng!"
Trước khi nhìn thấy em vợ thì khá là khó chịu, nhưng sau khi nhìn thấy thì...
Tần Tự Ninh mỉm cười.
Sau bữa tối cũng đã muộn, Tống Hàn tắm xong đi ra, trong phòng khách ánh đèn lờ mờ, anh rể cô đang ngồi trên sô pha xem phim.
Tống Hàn đi tới "Anh rể, anh đang xem cái gì vậy?"
Tần Tự Ninh đã sớm nghe thấy tiếng bước chân của cô, cô gái mặc áo ngủ mỏng manh đi tới, trên người còn có mùi sữa tắm, khiến anh không thoải mái “Phim kinh dị, Hàn Hàn có muốn xem cùng không?”
"Dạ được!"
Tống Hàn chạy vào phòng bếp gọt một đĩa trái cây, sau đó ngồi bên cạnh Tần Tự Ninh.
Cô gái để chân trần ngồi trên sô pha, tay cầm chiếc nĩa nhỏ màu bạc vừa xem vừa ăn, ăn một lúc mới nhớ tới đưa cho Tần Tự Ninh “Anh rể, anh có muốn ăn không?"
Tần Tự Ninh nhìn cô không nói lời nào, chỉ kề miệng sát lại gần cắn một miếng dứa.
Tống Hàn trong lòng cảm thấy kỳ quái, mặt bắt đầu nóng lên, nhưng sau đó lại cảm thấy mình quá kỳ quái, chỉ là đút cho anh rể một miếng trái cây, không sao cả!
Cô nhẹ thở ra rồi tiếp tục xem phim.
Đây là một bộ phim kinh dị, ở giữa không ngờ lại xuất hiện một cảnh đáng sợ, Tống Hàn sợ tới mức ôm lấy cánh tay của Tần Tự Ninh, Tần Tự Ninh ôm cô vào lòng an ủi “Hãy đem nỗi sợ hãi chôn vùi trên người anh, đừng nhìn."
"Hừ hừ......"
Tống Hàn rụt rè muốn xem âm mưu tiếp theo nên chủ động đến gần Tần Tự Ninh, dựa vào thân hình cao lớn cường tráng của nam nhân để tìm cảm giác an toàn.
Cơ thể mềm mại của cô gái áp sát vào cô, cặρ √υ" to mềm mại cọ sát vào bên vai anh, vật to lớn dưới háng Tần Tự Ninh trở nên cương cứng dựng thẳng lên, cơ thể anh nóng bừng, may mắn thay, ánh sáng mờ, em vợ lại ngây thơ nên không phát hiện điều gì kì lạ.
Tống Hàn đang xem phim, Tần Tự Ninh cúi đầu nhìn cô.
Từ góc nhìn của anh có thể nhìn thấy bộ ngực trắng nõn mềm mại từ đường viền cổ áo hở hang của cô gái, thỉnh thoảng, do chuyển động của Tống Hàn, anh thậm chí có thể nhìn thấy hai đầu nhũ hoa hồng hào non nớt, bộ ngực thực sự rất trắng lại to tròn tới mức anh thậm chí không thể cầm nó bằng một tay.
Xem phim xong, em vợ đã ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, bắt đầu buồn ngủ.
Có mỹ nhân trong lòng, Tần Tự Ninh nhịn lâu như vậy, không đành lòng để cô trở về phòng, lập tức tìm một bộ phim văn học nhàm chán khác tiếp tục xem.
Quả nhiên, không bao lâu sau, người trong ngực không khỏi buồn ngủ nhắm mắt lại.
"Hàn Hàn?"
Tần Tự Ninh tắt tiếng phim, đôi tay không thành thật mà đi dạo quanh người Tống Hàn, cuối cùng đáp xuống bộ ngực đầy đặn của cô "Hàn Hàn?"
Tống Hàn ngủ say, thở nhẹ, hoàn toàn không phát hiện mình bị xâm phạm.
Tần Tự Ninh thở phào nhẹ nhõm, bàn tay to lớn của anh xuyên qua bộ đồ ngủ không chút lưu tình xoa nắn bộ ngực của cô gái, sự đυ.ng chạm mềm mại nóng bỏng khiến Tần Tự Ninh bùng cháy du͙© vọиɠ, anh ôm cơ thể mảnh mai vào lòng, ngắm nhìn giấc ngủ sạch sẽ và đẹp đẽ của Tống Hàn, không thể kìm được cúi người hôn lên đôi môi mềm mại của cô.