Chương 16

Chương 16: Chú út, cháu rất tò mò người trong lòng chú là ai

Cố Cẩm Viêm không ngừng gật đầu, Trần Hoan Hoan tiếp tục mở miệng:

“Nhưng mà cũng phải nhìn xem cô ấy thích loại đàn ông gì, dù sao người với người khác biệt, có phụ nữ thích người đàn ông thái độ tốt, có phụ nữ thích bá đạo thâm tình…”

Anh ta hỏi: “Vậy cháu thích loại nào?”

Trước mắt Trần Hoan Hoan hiện lên Cố Cẩm Phong: “Cháu ư? Cháu thích bá đạo thâm tình, lưu manh xấu xa…”

Cố Cẩm Phong là loại đàn ông như vậy, mặc quần áo hắn áo mũ chỉnh tề, cởϊ qυầи áo hắn là mặt người dạ thú.

Ánh mắt Cố Cẩm Viêm nhìn lướt qua mặt cô: “Lòng của phụ nữ như kim dưới đáy biển, đúng là khó dò.”

Trần Hoan Hoan cười: “Không chỉ phụ nữ, đàn ông các chú không phải cũng như thế ư?”

Cố Cẩm Viêm không phủ nhận, Trần Hoan Hoan cười nói: “Chú út, cháu rất tò mò người trong lòng chú là ai?”

Đối với bạn bè của Cố Cẩm Viêm, Trần Hoan Hoan biết ít càng thêm ít.

Anh ta nói: “Sau này cháu sẽ biết, giữ bí mật trước!”

Trần Hoan Hoan cười nói: “Chú út yên tâm đi, cháu sẽ không nói chuyện này với bất cứ người nào.”

Cố Cẩm Viêm gật đầu, tiếp tục vừa ăn vừa nói chuyện với cô.

Hai người càng nói chuyện càng hợp ý, Trần Hoan Hoan chậm rãi ý thức được, hai người có rất nhiều hứng thú yêu thích giống nhau.

Không đơn giản như vậy, tam quan của bọn họ đều trên cùng một sợi dây, đây đó đều có cảm giác gặp được tri kỷ.

Một chai rượu vang được hai người uống xong, tửu lượng của Trần Hoan Hoan không tệ, tuy đôi má ửng đỏ nhưng không say lắm.

“Chú út, không còn sớm nữa, cháu phải đi về đây.”

Cố Cẩm Viêm đứng dậy: “Ừm, buổi chiều chú còn có cuộc họp, để chú bảo lái xe đưa cháu trở về.”

Trần Hoan Hoan không khách sáo với anh ta, khi gần ra cửa Cố Cẩm Viêm nói:

“Hoan Hoan, chú út chuẩn bị mở một công ty điện ảnh và truyền hình, cháu có hứng thú góp cổ phần không?”

Công ty điện ảnh và truyền hình ư?

Trần Hoan Hoan dừng bước lại, nói đơn giản với Cố Cẩm Viêm mấy câu.

Bởi vì uống rượu không tiện nói chuyện, cho nên hẹn hôm nào bàn lại chuyện này.

Trong tay Trần Hoan Hoan có tiền, vẫn luôn không đầu tư mua bán, chủ yếu là cô không biết việc buôn bán.

Hiện giờ Cố Cẩm Viêm tung cành ô liu, Trần Hoan Hoan không có lý do từ chối.

Dù sao Cố Cẩm Viêm là kỳ tài buôn bán, hợp tác với anh ta chỉ lãi mà không lỗ.

Trần Hoan Hoan vui vẻ sung sướиɠ trở về nhà, vừa ngủ là đến tận hơn ba giờ chiều.

Chạng vạng Cố Cẩm Phong trở về, khi ăn cơm Trần Hoan Hoan mở miệng nói chuyện hợp tác với Cố Cẩm Viêm.