Chương 1

Bầu trời ở Northampton luôn âm u, tầng mây màu xám trắng trải rộng đầy trời, dưới nhiệt độ không cao không thấp đó, từng hạt mưa bụi dày đặc rơi xuống, lợi dụng hơi ẩm có mặt khắp mọi nơi làm ướt đẫm những người bên dưới.

Đường Yến Cửu không thích thời tiết thế này. Dù sau khi hệ thống tuần hoàn của tinh hạm đóng lại có thể ngăn chặn hoàn toàn không khí ẩm ướt kia ở bên ngoài thì cảm giác u ám ngột ngạt vẫn quanh quẩn mãi không tiêu tan, nó vẫn sẽ khiến tâm trạng của cậu bị bịt kín trong sự chán nản khó có thể diễn tả bằng lời.

Cũng may chỉ còn chưa đến một tiếng là cậu có thể rời khỏi nơi này.

Thu hồi tầm mắt dừng ở ngoài cửa sổ, Đường Yến Cửu không nhịn được mà khẽ thở phào. Cậu không rõ mục đích của chuyến đi đến hành tinh xa xôi vô danh này, cũng không biết một tháng này vị Thượng tượng đang ngồi bên cạnh đây và mấy người "Khách" kia đã làm những gì... Hiển nhiên những thứ này đã vượt ra khỏi quyền hạn của cậu nhưng từ trước đến nay phục tùng mệnh lệnh là nghĩa vụ bắt buộc của một quân nhân. Công việc của cậu cũng không bắt buộc cậu phải điều tra rõ ràng mọi bí mật.

Cúi đầu xuống xác nhận thời gian hiện tại, Đường Yến Cửu cẩn thận kiểm tra các số liệu và thiết lập của tinh hạm một lần nữa... Để duy trì bảo mật tốt hơn, gần như chỉ giữ lại số nhân viên tối thiểu cần thiết để duy trì hoạt động của tinh hạm, thêm vào đó là việc kiểm tra thường xuyên và tỉ mỉ là cách tốt nhất để giảm thiểu khả năng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Mà lúc đầu bản thân Đường Yến Cửu cũng vô cùng hưởng thụ quá trình này. Những thứ đại diện cho hơi thở và mạch đập của chiếc tinh hạm dưới chân luôn có thể khiến tâm trạng của cậu bình tĩnh trở lại.

Chỉ là, không biết vì sao hôm nay hình như cách này đã mất hiệu quả. Dù đã cẩn thận nhìn đi nhìn lại những con số kia tận hai lần, Đường Yến Cửu vẫn có cảm giác bực bội đứng ngồi không yên... Không thể nói cụ thể nhưng giống như hạt đậu hà lan mơ hồ cấn lên da cậu cách mười mấy tấm chăn bông vậy.

... Giống như một loại trực giác đặc biệt nào đó.

Đường Yến Cửu hơi nhíu mày lại. Cậu không tin tưởng vào những chuyện tâm linh nhưng cậu biết, nhiều khi thứ được gọi là “trực giác” thật ra là kết quả của những thông tin được đại não nắm bắt nhưng chưa được phân tích và xử lý rõ ràng. Mà cho dù không phải là trường hợp này đi nữa thì trên thế giới cũng vẫn có một số chuyện không thể nào giải thích bằng lẽ thường.