Chương 6: Tuyết Nghênh

Trở lại Ngưng Tuyết điện, Tuyết Nghênh ngồi trước bàn trang điểm, hai tay chống cằm trầm tư. Vốn tưởng tránh khỏi Bạch Quyết sẽ bớt đi chút thị phi, nhưng không nghĩ lại tới thêm một Chích Dương. Hôm nay nàng hoàn toàn quét sạch mặt mũi của Chích Dương, nhưng chắc hắn sẽ không để ý nàng quá nhiều. Dù sao hắn cũng là một vị chân thần thống lĩnh tam giới, hắn tuyệt đối sẽ không so đo với Tuyết thần nho nhỏ như nàng.

Vốn dĩ nàng muốn âm thầm đề cao linh lực, để có thể nhanh chóng thăng cấp thành chân thần, không ngờ lại bị phá đám. Tuyết Nghênh buồn bực vỗ bàn, kẻ ném dây nhân duyên kia tốt nhất đừng để nàng tìm ra, nếu không nàng sẽ cho hắn biết cảm giác lạnh thấu xương là gì.

Chủ điện Hỗn Độn.

Chích Dương đứng trước đại điện, bọn người Bạch Quyết, Thiên Khải, Thượng Cổ đứng hai bên, chư thần đứng đối mặt với chân thần, Nguyệt Di ở hàng đầu, Phổ Hoa đứng giữa. Trong đó cũng không có mặt của Tuyết thần, dù sao mọi người đều biết Tuyết thần đã bế quan từ ba vạn năm trước, đến nay chưa ra. Về phần việc hôm qua, cũng không ai nghĩ đến Tuyết thần, chỉ tưởng Thiên Khải thần tôn làm ra chuyện gì hoang đường, chọc giận Chích Dương thần tôn.

Chích Dương: "Phổ Hoa, nhân duyên đại hội là ngươi triệu tập, vậy dây nhân duyên là của ngươi đi, ý đồ mưu hại chân thần, ngươi nên giải thích thế nào đây?"

"Tiểu thần bị oan, chuyện… … chuyện này không liên quan đến tiểu thần, thần tôn minh giám."

"Nhân duyên đại hội này là do tiểu thần tổ chức theo yêu cầu của Thiên Khải thần tôn, nó không liên quan gì đến tiểu thần. Sợi dây này cũng không phải tiểu thần ném ra, cho dù tiểu thần có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám làm chuyện phản nghịch như vậy."

Phổ Hoa lén nhìn Nguyệt Di.

Chích Dương nghĩ thầm, mặc dù tính tình Thiên Khải không đứng đắn, nhưng cũng không hoang đường đến mức như vậy, giao tình mấy chục vạn năm, Chích Dương tự nhận mình hiểu rõ người huynh đệ Thiên Khải này.

"Phổ Hoa, ngươi có biết lừa gạt chân thần là tội gì không?"

Chân thần tức giận, có thể so sánh với vạn quân lôi đình, Phổ Hoa lập tức quỳ xuống, thân thể run run rẩy rẩy: "Thật sự không phải do tiểu thần, tiểu thần cũng chịu người khác uỷ thác."

Thấy vẻ mặt sợ sệt của Phổ Hoa, Nguyệt Di đứng ra: "Dây là do ta ném, ta nghe nói dây nhân duyên có thể khiến nam nữ nảy sinh tình cảm nên thấy tò mò và muốn thử một lần. Nếu ngươi muốn trừng phạt thì cứ phạt ta, việc này một mình ta gánh chịu."

Nghe câu trả lời thái quá như vậy, Chích Dương tức giận trong lòng: "Được, nếu ngươi nhận tội, vậy……"

Thấy Nguyệt Di muốn ốm hết tất cả trách nhiệm, Thiên Khải lập tức đứng ra: "Nguyệt Di, cái tật xấu ôm hết mọi trách nhiệm của ngươi lại tác phát nữa rồi."

Thiên Khải nhìn Chích Dương, vẻ mặt không để bụng, chẳng hề để ý nói: "Việc này không phải lỗi của Nguyệt Di, là bản tôn thấy sợi dây này hiếm lạ nên mới lấy của Phổ Hoa chơi một lát, hiện tại xem lại thì sợi dây thừng này cũng không có gì hiếm lạ. Còn không chỉ phải chỉ là một sợi dây nát hay sao, tại sao ngươi lại tức giận như vậy."

"Ngươi câm miệng! Chơi vui lắm đúng không? Người tới, bắt lấy Thiên Khải, trong vòng một tháng không được phép bước ra Trường Uyên điện nửa bước, cũng không được phép uống một giọt rượu nào!"

"Ngươi phải làm đến mức này sao, không phải chỉ là một sợi dây thừng nát hay sao? Bản thân ngươi cô độc mấy chục vạn năm, nên không muốn cho người khác tìm kiếm hạnh phúc chứ gì."

Nghe thấy những lời nói càng lúc càng hoang đường, gân xanh trên trán Chích Dương nổi lên: "Còn không mau bắt lấy!"

"Buông ra, bản tôn tự đi được."

Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền đi ngàn dặm, việc Thiên Khải thần tôn chọc giận Chích Dương thần tôn nên bị phạt đã truyền ra toàn bộ Thần giới.

Ngay cả Ngưng Tuyết điện nằm ở nơi hẻo lánh của Thần giới cũng đang nghị luận sôi nổi về chuyện đó.

Thiên Khải vẫn tuỳ tiện như kiếp trước, bị Chích Dương phạt. Nhưng theo tính cách của Thiên Khải, hắn lấy dây nhân duyên ra làm trò đùa cũng không có gì kỳ lạ, dù sao thiên hạ hắn cũng dám diệt.

Không đúng, hình như Thượng Cổ cũng ở đó. Hay dây nhân duyên là do Thượng Cổ chuẩn bị, Thiên Khải có tình cảm sâu đậm với Thượng Cổ, nên có thể có khả năng này.

Thiên Khải thích Thượng Cổ, Nguyệt Di thích Thiên Khải, ba người thật sự thú vị. Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Nghênh chuyển động, càng cảm thấy sự tình không hề đơn giản.

Nguyệt Di thích Thiên Khải, hẳn là Thiên Khải muốn ở cùng Thượng Cổ, Nguyệt Di đã ngăn cản, nhân cơ hội đoạt lấy sợi dây, ba người lôi lôi kéo kéo nên sợi dây mới có thể ném trúng người nàng và Chích Dương.

Cả ba người đều không thoát khỏi liên quan đến chuyện này. Thượng Cổ, Thiên Khải, Nguyệt Di, nàng sẽ không bỏ qua, chỉ có một tháng đóng của tự suy nghĩ, sao có thể có chuyện tốt như vậy!

Nhưng muốn trừng phạt bọn họ, nàng phải suy tính kỹ hơn. Hiện tại Thượng Cổ nàng không thể động đến, như vậy thì bắt đầu từ Thiên Khải và Nguyệt Di.