Tôi là một cô gái bình thường, sinh ra trong một gia đình bình thường, có cha mẹ thương yêu. Đặc biệt tôi có một cậu em trai vô cùng đáng yêu, nghe lời. Điều kiện gia đình tôi không khá giả, cha mẹ chỉ là những người làm công ăn lương bình thường, gia đình tôi không phải là một gia đình hoàn mỹ, giàu có nhưng đối với tôi đây là một gia đình tuyệt vời nhất vì lúc nào cũng đong đầy yêu thương.
Trong gia đình, người tôi yêu thương quan tâm nhất chính là em trai tôi, không phải vì tôi không thương cha mẹ đâu, mà là vì trong mắt em trai, tôi là người chị tuyệt vời nhất. Nhớ khi còn bé, em trai tôi tập nói, từ đầu tiên là thốt ra không phải là mẹ hay cha mà là chị, làm cho cha mẹ tôi buồn buồn tủi tủi, vừa dở khóc dở cười. Còn tôi, nghe em gọi chị mà lòng tôi vui sướиɠ râm ran. Phải biết tôi rất thích trẻ con, còn là em trai tôi tôi lại càng yêu quý hơn. Từ khi mẹ sinh em, tôi thậm chí còn không ra ngoài chơi với bạn bè mà chỉ ở nhà chăm em. Thật ra, nói là chăm em nhưng tôi chỉ ngồi đó mở to đôi mắt tròn xoe ra nhìn em vung vung nắm tay nhỏ cười khúc khích với tôi. Dù sao tôi khi đó cũng chỉ mới hai tuổi thôi mà.
Với tôi, em trai chính là mặt trời nhỏ đáng yêu không kể xiết. Tôi cưng chiều em trai tới nỗi sau này cha mẹ còn phải nhốt tôi vào phòng để dạy dỗ em. Nếu tôi ở ngoài, tôi nhất định sẽ nói giúp em. Mỗi lần như vậy cha mẹ đều rất tức giận, tôi thậm chí còn như trông thấy trên đầu cha mẹ như đang bốc lên hai cột khói khổng lồ, đây đại khái gọi là "nộ khí xung thiên" đi.
Có lẽ do cảm nhận được tình yêu thương quan tâm của tôi từ nhỏ, em trai cũng đặc biệt yêu quý tôi. Từ khi biết đi đã tập tễnh chạy theo tôi làm cái đuôi nhỏ đáng yêu. Năm em bốn tuổi, lần đầu tiên em trai biết đến khái niệm hôn nhân. Có lẽ do em cùng các bạn chơi trò cô dâu chú rể ở trường, em làm chú rể, em trai tôi rất đẹp trai, được rất nhiều bạn nữ yêu mến.
Hôm đó, em trai nghiêm trang đứng trước cả nhà, dõng dạc tuyên bố, em muốn kết hôn với tôi, muốn ở bên tôi mãi mãi.
Cha mẹ tôi đầu tiên sững sờ, sau đó liền giải thích với em, chị em ruột là không được kết hôn với nhau. Em tôi ngẩn người ra, thằng bé cúi đầu suy nghĩ có vẻ rất đăm chiêu, khi ngẩng đầu lên em nắm nắm tay nhỏ làm thủ thế chắc chắn rồi kiên quyết nói :" Sau này em nhất định sẽ lấy người giống như chị." Tôi phì cười, tôi cảm thấy lúc đó em trai thật đáng yêu, chắc chắn không có đứa bé nào trên đời này có thể đáng yêu, ngoan ngoãn hơn em trai tôi.
Năm đó, tôi 6 tuổi, em trai 4 tuổi...
Em trai lúc còn nhỏ rất thích ôm tôi, dụi đầu vào lòng tôi như chú chó nhỏ. Quả thực bạn bè tôi có nhận xét em tôi rất giống chó săn. Đối với mọi người nó luôn bầy ra dáng vẻ phòng bị, chuẩn bị cắn người, nhưng đối với tôi lại vô cùng ngoan ngoãn nép vào lòng mặc cho tôi xoa đầu vuốt ve.
Lúc ấy tôi không thể nào tưởng tượng được, tại sao họ lại liên tưởng em trai tôi là loài chó săn hung dữ đó chứ. Nếu là chó thì em trai tôi cũng sẽ là loài chó chihuahua lông trắng mềm, nhỏ bé, đáng yêu luôn dụi đầu vào lòng bàn tay tôi.
Cho tới năm đó, tôi bị bọn côn đồ chặn đường đòi tiền, tôi đã dốc sạch túi đưa tiền cho bọn chúng nhưng bọn chúng chẳng những không tin còn chặn tôi lại. Đúng lúc đó, em trai xuất hiện, đứng trước mặt tôi đánh cho bọn côn đồ một trận.
Khi đó, tôi mới nhận ra rằng em trai sớm đã cao hơn tôi một cái đầu, tấm lưng em hóa ra lại rộng đến vậy, em đã có thể bảo vệ cho tôi.
Tôi lúc nào cũng không để ý, bởi vì trước mặt tôi em luôn là đứa em trai đáng yêu, nũng nịu, lúc nào cũng vậy, bây giờ vẫn vậy.
Nhưng tôi không hề hay biết rằng tất cả những bạn nam cùng lớp có ý đồ tiếp cận tôi đều bị em dùng nắm đấm của mình đẩy lùi. Mãi rất lâu sau tôi mới phát hiện.
Năm đó tôi 17 tuổi, em trai 15 tuổi...