Chương 30: Đội Hình Chính Thức

Cuối cùng, rốt cuộc học viện Sử Lai Khắc cũng có thể cho đội hình tốt nhất ra thi đấu nên tâm trạng của hắn cũng thả lỏng hơn rất nhiều. Có một Hồn Thánh, hai Hồn Đế áp trận cộng với chiến thuật Vương Ngôn đã sắp xếp, còn lo không thể thắng sao? Hoang tưởng.

Mọi người bắt đầu ra khỏi tửu điếm. Nhưng quả là oan gia ngõ hẹp, khi bọn họ chuẩn bị đi lại chạm mặt mấy người bên học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Tuy nhiên, khác một chút là mấy người bên kia lại cùng bước ra từ phòng họp.

Người dẫn đội của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là Mã lão và một ông lão nữa, hai người mỉm cười gật đầu chào Vương Ngôn, Vương Ngôn cũng tươi cười hoàn lễ.

Nhưng mà những đệ tử của hai học viện lại không hòa thuận được như vậy, mùi thuốc súng rất nồng nặc. Phần hí kịch này cũng bị Mạc Y Tiên vứt ra sau đầu. Nàng chỉ quan tâm đến trận đấu với học viện Đấu Linh trước mắt mà thôi.

Lúc này cục diện có chút kỳ lạ, mấy người học viện Sử Lai Khắc đi trước, phía sau là người của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Cả hai nối đuôi nhau đến Quảng Trường Tinh La. Không biết có phải hôm nay đế quốc Tinh La đặc biệt cho nhiều người vào hay không mà bên dưới có rất đông khán giả, người chen người, nhìn đâu cũng là người.

Hôm nay khu vực nghỉ ngơi có vẻ vắng hơn bình thường. Vì đa số các đội đến dự thi đều đã bị loại. Hiện giờ mười sáu đội còn lại chính là đại biểu của mười sáu học viện mạnh nhất trên đại lục. Hôm nay đấu bốn trận, mai đấu bốn trận, hai ngày kế tiếp nữa là các trận đấu cá nhân. Sau bốn ngày thì kết thúc vòng đấu mười sáu đội. Mỗi đội sau khi thi đấu xong đều có một ngày để nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Bốn trận đấu hôm nay cùng lúc có cả học viện Sử Lai Khắc lẫn học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Có điều trận đấu của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là buổi chiều, vốn buổi sáng bọn họ có thể không cần phải đến nhưng bọn họ vẫn xuất hiện dĩ nhiên vì trận đấu của học viện Sử Lai Khắc rồi.

Bọn họ muốn nhìn xem khi học viện Sử Lai Khắc đấu với học viện Đấu Linh có năm Hồn Vương sẽ bộc phát ra thực lực thế nào đây.

Sau khi đến khu vực nghỉ ngơi, Vương Đông cũng không quên liếc mắt mỉm cười nhìn sang huynh muội Tiếu Hồng Trần. Đối với Tiếu Hồng Trần, cái mỉm cười này là cười khıêυ khí©h, còn với Mộng Hồng Trần lại là nụ cười đầy sắc xuân khiến trái tim cô bé đập thật nhanh.

Mạc Y Tiên đã chuyển đối tượng đu bám, lại là Thanh Trần. Khi nàng đang vung vẩy tay của hắn thì chợt cảm nhận được nguồn sát khí vô cùng nồng đậm phát ra từ người ngay bên cạnh mình.

Mạc Y Tiên ngẩng đầu lên, thấy Thanh Trần đưa ánh mắt bén như dao tấn công Vương Đông.

Vương Đông đang rắc thính, chính xác là thả bả với Mộng Hồng Trần thì chợt rùng mình, điệu cười giả lả cũng cứng ngắc, ngưng đọng trên khuôn mặt thanh tú của hắn.

Rầm!

Mạc Y Tiên nghe rõ tiếng đầu mình nổ một tiếng. Biểu hiện này của sư huynh... chẳng lẽ là ghen tuông trong truyền thuyết???

Chẳng lẽ sư huynh đã động lòng với...

Mạc Y Tiên nghiêng đầu suy nghĩ, mãi mới nhớ ra được tên của Mộng Hồng Trần.

Sư huynh chẳng lẽ đã gục trước Mộng Hồng Trần ngay từ cái nhìn đầu tiên??? Không, không hề có tính logic một chút nào cả!!

Nhưng ánh mắt mà sư huynh dành cho Vương Đông, thật sự như tình địch nhìn nhau nha (cô nương, mắt ngươi thật sự có đờm).

Thanh Trần ôm một bụng lửa giận, cả ngày trưng gương mặt hằm hằm hè hè, Mạc Y Tiên không dám đổ thêm dầu vào lửa, nhu thuận bám một bên.

Tạm coi như là không khí đang hoà hợp.

Hai ngày nữa mới đến thi đấu cá nhân, hôm nay là đoàn chiến. Nếu chiến thắng đoàn chiến cũng xem như bước một chân vào vòng đấu tám đội rồi.

Vương Ngôn lúc này bắt đầu lên tiếng: "Theo chiến thuật chúng ta đã an bài, mặc kệ tại sao học viện Đấu Linh bỏ qua vị trí đầu tiên, cho dù bọn họ có mục đích gì hoặc có chuẩn bị đặc biệt nào đó, chúng ta cũng không thể thua trận đấu này. Vì bất kể thế nào chúng ta cũng không thể đem cơ hội trao tặng cho người khác."

Mã Tiểu Đào nghe còn chưa có hoàn toàn đồng tình, nhưng Vương Ngôn lão sư đã nói tiếp: "Các ngươi đừng quên hậu quả đã coi thường tên Sứ Giả Tử Thần kia. Học viện Sử Lai Khắc chúng ta đã giữ chức quán quân này rất lâu rồi nên đồng thời cũng trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người. Có thể nói, chúng ta là đối tượng mà bọn họ nghiên cứu nhiều nhất. Sau này, Hồn Đạo Khí càng lúc càng phát triển, chiến thuật cũng ngày càng phong phú. Tuyệt đối không thể xem thường thực lực của đối thủ. Nếu ai cảm thấy không đồng ý với chiến thuật của ta có thể không cần ra thi đấu nữa."

Đúng vậy, sự khinh thường của họ đã khiến cả đội phải chịu một phen nhớ đời. Tất cả mọi người đều trầm mặc, không ai lên tiếng phản bác cái gì.

Thời gian từ từ trôi qua, các khán giả bên dưới càng lúc càng hưng phấn và kích động.

Đây là đấu loại, hơn nữa mười sáu đội sắp thi đấu còn là những đội mạnh nhất, cho nên ở vòng đấu này bất cứ đội nào cũng sẽ dốc hết toàn lực.

Trận đấu càng gay cấn thì càng có nhiều màn hấp dẫn cho bọn họ xem, làm sao bọn họ không phấn khích cho được? Sở dĩ hôm nay Quảng Trường Tinh La lại đông như vậy cũng vì những người không có được vé xem đều cố gắng chạy chọt đủ đường để len lỏi vào được. Nhất là sáng hôm nay, người ra thi đấu đầu tiên là học viện Sử Lai Khắc, đối thủ của bọn họ còn là đội đứng thứ tư ở cuộc thi trước, mức độ hấp dẫn lại càng tăng cao.

"Vòng đấu mười sáu đội, trận đầu tiên, học viện Sử Lai Khắc đấu học viện Hoàng Gia Đấu Linh. Mời hai đội tiến vào khu vực chờ chiến chuẩn bị thi đấu!"

Cuối cùng cũng đến phần hay. Vị trọng tài trên sàn đấu vừa lên tiếng liền khiến mọi người hoan hô không dứt, bầu không khí vốn vô cùng phấn khích nay lại càng dữ dội hơn. Lúc này có lẽ khổ cực nhất là những binh sĩ đang phải cố sức duy trì trật tự kia.

Bên phía học viện Sử Lai Khắc, Vương Ngôn dẫn đầu cả đội bao gồm bảy người Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Thanh Trần, Từ Tam Thạch, Mạc Y Tiên, Hoắc Vũ Hạo tiến vào khu vực chờ chiến.

Lần này ra sân, Đái Thược Hành là người nhận được nhiều sự chú ý nhất. Trong cuộc thi trước, Đái Thược Hành là đội trưởng đội dự bị, vì Mã Tiểu Đào chưa từng xuất hiện nên vị trí bị chú mục nhất đương nhiên là hắn.

Chiến đấu chính là cách thức đơn giản nhất để con người trưởng thành. Từ ngày bắt đầu thi đấu đến nay, Vương Ngôn đã thấy bảy người đội dự bị đã không ngừng lớn dần, bất kể tâm tính, cảm xúc hay kinh nghiệm chiến đấu thực tế đều tăng với tốc độ kinh người. Mỗi người giống như quả bóng tròn lăn trên tuyết, càng lăn càng lớn, không ngừng tăng trưởng.

Chuyện Thao Thiết Đấu La Huyền lão đến đây Vương Ngôn đã sớm biết từ lâu rồi, sau khi Huyền lão đến đã lập tức tìm hắn nói lại quyết định của các lãnh đạo trong hội nghị ở Hải Thần Các. Lúc đầu Vương Ngôn vẫn không thể hiểu nổi nhưng càng lúc hắn càng tin tưởng quyết định của họ. Có thể nếu làm vậy thì vinh quang của Sử Lai Khắc cũng bị ảnh hưởng nhưng bù vào đó, bọn họ sẽ được trông thấy bọn nhỏ có thiên phú kinh khủng kia không ngừng trưởng thành, vậy thì thật sự bọn họ được hay mất đây?

Không cần nói đâu xa, chỉ riêng việc trong một năm, học viện Sử Lai Khắc có thêm đến bốn đệ tử có Vũ Hồn Song Sinh, bấy nhiêu đã quá đủ cho bọn họ đánh cược một lần.

"Hai đội tiến lên sàn đấu!"

Mã Tiểu Đào là người đứng lên đầu tiên, nàng sải bước dẫn đầu, kế đến là Đái Thược Hành, Thanh Trần, Lăng Lạc Thần, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo và Mạc Y Tiên. Bảy người cứ vậy nối đuôi nhau lên sàn thi đấu.

Bên phía học viện Đấu Linh cũng tương tự. Đội hình của bọn họ không quá giống với phía học viện Sử Lai Khắc, là năm nam hai nữ, còn Sử Lai Khắc là ba nữ bốn nam. Hôm nay vẫn đấu đoàn chiến nhưng mấy người của học viện Sử Lai Khắc đều biết trận chiến hôm nay hoàn toàn khác với các trận chiến vừa qua.

Mã Tiểu Đào, Thanh Trần đứng đầu - vì họ là hai người có hồn lực cao nhất, còn bên phía học viện Đấu Linh đối thủ của bọn họ, dẫn đầu là một thanh niên trạc tuổi Đái Thược Hành.

Thanh Trần lần trước tham gia đứng trong đội dự bị. Trong đội hình chính thức hiện tại, hắn nhỏ nhất. Nói ra thật sự doạ người, nhưng Thanh Trần còn mấy tháng nữa mới tròn mười bảy tuổi, hơn Mạc Y Tiên còn chưa đến năm tuổi nữa. Tuổi nhỏ vậy mà đã là Hồn Đế 69 cấp, so với Mã Tiểu Đào, thiên phú của hắn chỉ có hơn chứ không có kém.

Vũ hồn của Thanh Trần là Thánh Hoàng Lôi Quang, một loại thú vũ hồn mang trong mình Cực Hạn Chi Lôi và vài tia Quang nguyên tố. Vũ hồn của hắn cũng là phượng hoàng*, nhưng không mang trong mình vài tia huyết mạch Thần Thú như Mã Tiểu Đào, tuy nhiên chỉ cần có Cực Hạn Chi Lôi, hắn áp đảo Mã Tiểu Đào.

*phượng hoàng thì con cái là phượng, con đực là hoàng.

Nếu Mã Tiểu Đào có thể thức tỉnh huyết mạch Chu Tước, biến thành hồn sư sở hữu Chân Hoả, đương nhiên Thanh Trần sẽ không còn chiếm thế thượng phong nữa. Tuy nhiên, khả năng giác tỉnh huyết mạch của Mã Tiểu Đào lại không được cao như Từ Tam Thạch.

Mã Tiểu Đào muốn thức tỉnh huyết mạch Chu Tước, không thể thiếu ngoại vật hỗ trợ. Mà ngoại vật ở đây cũng không phải những thứ dễ kiếm như rau cải trắng ngoài chợ. Thậm chí ngay cả cách làm chính xác để Mã Tiểu Đào giác tỉnh huyết mạch thì các vị trong Hải Thần Các còn không nắm chắc. Một biện pháp mà phần đông mọi người đồng ý, đó là để Mã Tiểu Đào hấp thu những loại thiên tài địa bảo liên quan đến Hoả nguyên tố như Hỏa Tinh Diễm Quỳnh đã từng được Mã Tiểu Đào phục dụng hay Liệt Hoả Hạnh Kiều Sơ, Mê Diễm Nguyệt Kiến...

Cực Hạn Chi Quang của Mạc Y Tiên cũng đã tiến hoá thành Thần Quang - tuyệt đỉnh của Quang nguyên tố, nhưng chỉ tiếc là khi nàng chưa đến bậc Hồn Thánh thì chưa thể hiện được uy lực chân chính của Thần Quang mà vẫn chỉ là mấp mé trên Cực Hạn Chi Quang một chút mà thôi.