Chương 8: Tham Gia Khảo Thí

Mọi người thở dài, khom người trước tượng Nữ Oa rồi quay về. Tinh Tuyết từ nãy giờ vẫn còn chìm đắm trong cái ôm của Vân Khanh mà chả nghe được gì.

Đợi mọi người rời khỏi Vân Khanh trực tiếp ôm Tinh Tuyết đi ra ngoài. Cả hai vừa đi vừa hỏi tin tức của Thiên Dung thành. Họ biết được Thiên Dung thành rất khó đi vào, lại đang tuyển đệ tử nên quyết định tham gia.

Người tham gia vô cùng nhiều, cả hai phải đợi rất lâu mới đến.

"Họ tên"

"Phong Tinh Tuyết"

Người ghi danh vẫn không ngẩn đầu lên xem, đến khi nghe giọng nói thì bất ngờ ngẩng đầu lên.

"Cô... đến đây ghi danh?

Người ghi danh thấy Tinh Tuyết thì lắp bắp hỏi lại.

"Đúng vậy"

"Xin lỗi, trong cuộc khảo thí tuyển nhận đệ tử mới, từ trước đến nay Thiên dung Thành không nhận nữ đệ tử."

Người ghi danh nghe Tinh Tuyết xác nhận thì nói.

"Từ trước đến nay không nhận thì bây giờ nhận, trong điều lệ cũng không có ghi chuyện này, không lẽ Thiên Dung ỷ thế hϊếp người.

Vân Khanh thấy Tinh Tuyết bị ức hϊếp sao mà nhìn được, nàng đứng ra cải lại.

"Ai nói Thiên Dung ỷ thế hϊếp người"

Đột nhiên một giọng nói phát ra thu hút sự chú ý của mọi người, một thiếu nữ từ bên trong bước ra, các đệ tử của Thiên Dung thấy nàng vội hành lễ. Nàng là Phù Cừ, con gái của trưởng môn.

"Bên ngoài có rất nhiều môn phái, sao lại muôn đến Thiên Dung"

Phù Cừ đến bên người Vân Khanh, ánh mắt quét từ trên xuống rồi mỉm cười hỏi. Tinh Tuyết tất nhiên thấy hết động tác của Phù Cừ, mày nhíu lại, chắn trước người Vân Khanh.

"Bởi vì Thiên Dung là môn phái đứng đầu"

Tinh Tuyết không mặn không nhạt đáp, ánh mắt lại không hề có thiện ý, Phù Cừ lại thấy rất thú vị.

"Đích xác là vậy, các ngươi cứ tham gia"

"Sư muội, như thế không được"

Lúc này người ghi danh lại lên tiếng, hắn là nhị sư huynh của Thiên Dung thành, Lăng Đoan.

"Việc này cứ để muội nói với cha"

Phù Cừ nói xong không đợi Lăng Đoan trả lời mà bỏ đi, Lăng Đoan tức giận nhưng chả làm được gì.

Thử thách cuối cùng là đi trừ yêu, do một vị sư huynh mặt lạnh dẫn dắt, người này tên là Bách Lí Đồ Tô. Khi gặp Bách Lí Đồ Tô, Vân Khanh cảm giác vô cùng quen thuộc. Trên đường đi nàng thường thất thần khiến Tinh Tuyết khó chịu vô cùng.

"Tỷ nghĩ gì mà thất thần hoài vậy"

Tinh Tuyết nói chuyện ngữ khí nghe rõ ràng là đang khó chịu, Vân Khanh lại không biết mình làm sai nói thẳng ra.

"Bách Lí sư huynh"

Tinh Tuyết đã tức giận nghe được câu trả lời lại càng giận hơn, quay mặt đi không nói chuyện với Vân Khanh nữa.

Bây giờ Vân Khanh mới biết mình chọc giận Tinh Tuyết, vội vàng đi hống nàng.

"Tiểu Tuyết, tỷ làm gì sai muội nói tỷ sửa ngay"

Tinh Tuyết đang bực nghe Vân Khanh nói lại không cấm bật cười, quay lại nhìn Vân Khanh nhìn mình ánh mắt khó hiểu thì càng vui hơn, muốn chọc ghẹo nàng.

"Tỷ không biết sai? Vậy khi nào biết hãy nói chuyện với muội. Hừ"

Vân Khanh vẻ mặt mộng bức, mình làm gì sai để tiểu Tuyết tức giận? Thôi tiêu rồi. Vân Khanh cuốn quýt tìm cách hống Tinh Tuyết nhưng đến nơi vẫn chưa tìm ra lỗi của mình.