Chương 2

Tiếp thu xong thông tin cốt truyện, Tống Dao liền cảm giác được trước mắt một trận bạch quang chói mắt, nàng mở mắt ra, cơ hồ là cùng lúc đó..

A..

Một tiếng kinh hô vang lên.

Nàng đưa mắt nhìn đến chỗ hành lang trường học. Đối diện một thiếu nữ dịu dàng thanh tú ngã ngồi trên mặt đất, thư trong tôiy rải đầy đất.

Tống Dao theo bản năng liền đi đỡ: "Cô..".

Nàng ngẩn người, tiếp theo liền giật mình một cái, phản ứng nhanh lùi lại. Nàng thiếu chút nữa làm sụp đổ cốt truyện!

Trước mắt chính là nữ chủ của cốt truyện Tần Mang. Mà chính mình thiên kim điêu ngoa-Tống Dao, vừa mới đem Tần Mang đẩy ngã trên mặt đất!

Tống Dao mặc trên mình một chiếc váy đỏ chói mắt, cắt quá đùi đứng nơi đó ôm cánh tôiy nhìn giáo hoa học bá diễn trò hay.

Tống Dao cũng là vội vàng dùng động tác muốn đi nâng Tần Mang dậy, khẽ cắn môi, nháy mắt tiến vào nhân vật.

"Cô, cô giả vờ cái gì chứ, đứng lên đi!"

Tần Mang nhấp môi, không nói một câu nào, chống mặt đất nỗ lực đứng lên.. Tống Dao biết, thời khắc phát huy của mình tới rồi.

Trong nguyên tác, nàng lúc này hẳn là tiến lên đem nữ chủ đẩy xuống cấu thang!

Thật sự chưa làm qua loại sự tình này, Tống Dao chỉ có thể âm thầm nói xin lỗi, tiến lên, nhấc chân đá về phía cô tôi.. Không may vấp phải đống thư ở dưới sàn..

A.. Cô thất thanh kêu lên.

Bỗng nhiên Tống Dao cả người trực tiếp đổ về phía trước.. Thẳng tắp đυ.ng vào l*иg ngực một người đàn ông.

Đối phương không có đứng vững, trực tiếp đã bị cô đυ.ng vào lan can cầu thang phía sau.. Tống Dao nắm chặt quần áo đối phương mới đứng vững thân hình không ngã xuống đất.

Ngẩng đầu lên, liền thấy đói phương không có một biểu tình nào trên gương mặt, là kiểu thập phần đẹp nhưng khuôn mặt lạnh lùng nam sinh với ánh mắt tối tăm..

Đây không phải là nhận vật trong nguyên tác đó chứ?

Nàng nhìn anh tôi rồi là hừ một tiếng: "Có chân dài mà không bước nhanh lên được à? Lại đỡ tôi lâu như vậy nhỡ tôi ngã thì sao?"

Nói xong, nàng làm bộ vô cùng tức giận.

Nam sinh kia không có xem nàng, không lên tiếng lướt qua nàng đi về phía trước.. Tống Dao nhìn bóng dáng cao gấy lạnh lùng, tức khắc sửng sốt.

Nam sinh kia đi đường cà thọt, rõ ràng là chân không tốt.

Nàng nhớ tới chính mình vừa nói câu kia..

"Không chân dài"

Tức khắc vô cùng hối hận.. Nhìn bóng dáng nam sinh kia, nàng luôn mãi do dự, đang muốn mở miệng xin lỗi, đâu đó bông nhiên bọ gọi lại.

Thanh âm Tiểu Táo đúng lúc vang lên.

"Ký chủ chú ý, nam chủ Cố Thời Việt tới"

Nháy mắt tiếp theo, Cố Thời Việt liền từ dưới lầu đi lên.

Không hổ là học bá kiêm giáo thảo, cho dù là ăn mặc giáo phục, cả người hắn đều sáng ngời, ngũ quan tuấn lãng, khí chất lỗi lạc.

Tống Dao tức khắc từ bỏ việc cùng nam sinh kia xin lỗi, đánh chủ ý lên nhìn Cố Thời Việt, còn không quên nâng nâng cằm, dựa theo cốt truyện lộ ra vẻ kiêu căng ngạo mạn giống nguyên chủ.

"Cô đang làm cái gì?" Cố Thời Việt nhàn nhạt ra tiếng.

Tống Dao hừ một tiếng: "Cái gì là làm cái gì?"

"Cô vì cái gì muốn đẩy Tần Mang?" Cố Thời Việt nhìn Tống Dao, ngữ điệu trầm thấp, ánh mắt sâu thẳm.

Tống Dao cảm thấy ánh mắt này thấy thế nào đều không giống như là chán ghét, giống như có chỗ không quá thích hợp?

Nàng nỗ lực cổ vũ cho chính mình: Ổn định, không hoảng hốt!

Sau đó liền nói ra nguyên lời tiểu thuyết:

"Xem nàng tôi không vừa mắt, thích thì liền đẩy."

Hoàn mỹ, chính là cái giọng này!

Tống Dao chờ Cố Thời Việt dựa theo nguyên cốt truyện phát hỏa, sau đó hung hăng cảnh cáo nàng không được tiếp tục khi dễ Tần Mang, nhưng mà..

Cố Thời Việt chỉ là lẳng lặng nhìn nàng: "Hãy dừng ngay hành động nhàm chán ấu trĩ đó đi, cô như vậy chỉ hại chính mình thôi."

Tống Dao tức khắc sửng sốt.

Này cùng trong nguyên tác "Tránh xa Tần Mang xa một chút, nếu cô lại khi dễ cô ấy, tôi nhất định sẽ làm cô hối hận. "Câu này với lời trong tiểu thuyết không giống nhau a!

Tống Dao: Tiểu Táo, đây là có chuyện gì?

Tiểu Táo: . Ký chủ, cái kia.. Đại thể cốt truyện không lệch khỏi quỹ đạo liền tốt, không cần phải quá nghiêm khắc.

Tống Dao hiểu rõ, lập tức căm giận nói ra lời của nguyên chủ trong tiểu thuyết:" Chờ xem đi! "

Cũng may đại khái là có thể đối mặt nói chuyện với Cố Thời Việt.

Nói xong, Tống Dao xoay người nhanh rời đi.

Một lát sau, Cố Thời Việt chậm rãi thu hồi tầm mắt, nhìn về phía thiếu nữ đối diện.

Tần Mang.

Hắn nhẹ hít vào một hơi, tiến lên, nhặt lên từng cuốn thư rơi đầy trên mặt đất đưa cho Tần Mang.

Tần Mang hai tai ửng đỏ, đang muốn nói lời cảm ơn, liền nghe được Cố Thời Việt bình tĩnh nói:" Xin lỗi nha, vì tôi nên Tống Dao mới vẫn luôn tìm gây cô phiền toái, tôi sẽ tìm cô ấy nói chuyện không để chuyện như vậy xảy ra lần nữa. "

Tần Mang tức khắc muốn nói, nhưng ngay sau đó, Cố Thời Việt đã xoay người đi.

Tần Mang ôm thư đứng ở nơi đó, mày nhíu lại.

Cố Thời Việt làm sao bỗng nhiên trở nên có điểm không giống.. Ngày hôm qua hắn đối với nàng còn không phải bộ dáng khách khí như vậy.

Cố Thời Việt trọng sinh.

Hắn cũng không nghĩ tới chính mình sẽ trọng sinh, còn sẽ trở lại tuổi này, gặp được những người lúc trước.

Lúc trước, Tần Mang sau khi chết, hắn tinh thần sa sút một đoạn thời gian, cũng nghĩ lại, sau đó chỉ có thể dẫn đến một kết luận: Bọn họ không thích hợp.

Tần Mang tính cách ôn hòa thiện lương, chính là quá ôn hòa, không hiểu cách từ chối, dẫn tới nàng vẫn luôn làm cho người khác tạo thành ảo giác: Nàng đối với bọn họ đều là không giống nhau.

Mà hắn lại là người có tính độc chiếm cực kì mãnh liệt, một lần hai lần còn bỏ qua được, cứ thế mãi, hắn bắt đầu cảm thấy phiền chán cùng không kiên nhẫn.

Đây cũng là lý do hai người bọn họ lúc trước vô số lần khắc khẩu dẫn đến cãi nhau.

Có lẽ là thái độ của hắn đã làm tổn thương tới Tần Mang, Tần Mang muốn tách ra một khoảng thời gian, đi xuất ngoại giải sầu, kết quả gặp tai nạn trên không..

Hắn cảm thấy chính mình trong đó nhất định có trách nhiệm, bởi vậy, sau lại bồi thường cho người nhà Tần Mang, khoảng thời gian tiếp theo vẫn luôn chuyên chú với sự nghiệp.

Không biết vì sao, hắn lại vẫn luôn không có động tâm với ai, vẫn luôn dấn thân vào sự nghiệp.. Độc thân đến chết.

Hắn không nghĩ tới chính mình sẽ trọng sinh, một cái chớp mắt, mới vừa nhắm mắt lại, lại vừa mở mắt, liền đến sân thể dục của thời kỳ cao trung.. Cũng chính là vừa mới.

Thẳng đến một lúc sau, hắn đều còn không có phục hồi tinh thần lại, nhìn đến nơi sâu thẳm trong ký ức hắn cho rằng đã sớm đã quên mất người kia: Tống Dao.

Nàng thích hắn, vô cùng kiêu căng ương ngạnh, không từ thủ đoạn, sau lại đi đến đường cùng.. Cuối cùng, lại vì cứu hắn mà chết.

Cho đến giờ khắc này, hắn mới ý thức được chính mình kiếp trước vì cái gì lại đều vẫn luôn không có lại cảm giác động tâm.

Một đời người, mấy ai có thể gặp được tình yêu đến mức bỏ cả sinh mệnh để cứu mình đâu..

Chỉ là, Tống Dao không phải kiểu người hắn thích.. Mặc dù biết nàng yêu mình đến chết, nhưng hắn vẫn là không có biện pháp thích loại nữ sinh điêu ngoa thô thiển này.

Vừa cùng nam nữ chủ chính diện đối đầu diễn ra tương đối ổn thỏa, Tống Dao tức khắc nhẹ nhàng thở ra, trở lại chỗ ngồi một bên nghe lão sư giảng những cái nàng sớm đã nhớ kỹ trong lòng từ lúc học lớp 11, một bên cùng Tiểu Táo đối thoại.

Tống Dao: Tôi cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.

Tiểu Táo: . Sẽ không, đây là cô ảo giác!

Tống Dao: Ngươi xác định?

Tiểu Táo: Đương nhiên.. Chỉ cần chỉnh thể cốt truyện không lệch khỏi quỹ đạo, thế giới truyện không sụp đổ liền không thành vấn đề.

Tan học, Tống Dao nhịn đau cự tuyệt bạn học kêu nàng cùng nhau uống trà sữa, chính mình mang cặp sách hướng bên ngoài trường học đi đến.

Trong nguyên tác, nguyên chủ ra cửa sau trường học liền thấy học bá lưu manh của trường cao đẳng bên đánh nhau máu chiến nên đặc biệt ứng ý.

Trịnh Văn là học bá nhưng bên trong lại là lão đại lưu manh, chính là rất thiếu tiền, cho nên ngay từ đầu bị nàng mua chuộc giúp làm nàng khi dễ Tần Mang.

Tống Dao mang cặp sách ra cửa sau trường học.

Cửa sau trường học vô cùng hỗn loạn, nơi này là địa bàn của dám côn đồ.. Nàng hướng ngõ nhỏ kia đi tới. H

Còn chưa tới thời gian gặp được Trịnh Văn, nàng nhìn đến một tiệm trà sữa, tính toán đi mua ly trà sữa.

Trước kia mẹ nàng không cho phép nàng uống trà sữa, nói sẽ làm dáng người không đẹp, không tốt cho sức khỏe.. Tống Dao cầm một ly siêu lớn, mới vừa đem ống hút cắm vào, liền nhìn đến một bóng dáng cách đó không xa.

Hơi hơi lay động, chân cũng không tốt.. Là nam sinh hôm nay bị nàng đυ.ng.

Nàng cắn môi, đang ở do dự có nên thừa dịp thời điểm nam chủ không ở đây đi nói lời xin lỗi. Sau đó liền nhìn đến, mấy người ăn mặc đồng phục nam sinh đem nam sinh kia vây quanh ở giữa..

" Tên què, chúng ta lại gặp mặt a! "Một tên lưu manh cà lơ phất phơ đem nam sinh kia đẩy một cái:" Lần trước không phải đánh trả sao, bây giờ tiếp tục đánh lại a? "

" Con mẹ nó lần trước còn dám đánh trả, hôm nay lão tử liền đem một chân khác của mày cũng phế đi cho đủ một đôi! "