Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Đại học nghỉ tương đối sớm, Mễ Dương cắm rễ ở trường học, công nhân viên chức ở ký túc xá ra đề thi cuối kỳ. Ngày mai phải nộp đề thi lên, hắn hôm nay gọi điện thoại nói cho Mộc Lâm Sâm không trở về nhà, muốn suốt đêm ra đề thi cuối kỳ.
Lão sư đều có ký túc xá riêng, giống phòng đơn khách sạn, bên trong còn có một phòng bếp nhỏ. Lúc ấy phân phòng, Mộc Lâm Sâm không cho hắn ở, nói là không thể chiếm tài nguyên công cộng, rõ ràng có nhà, muốn một cái ký túc xá làm gì. Mễ giáo thụ một hai không chịu, lúc này không phải biểu hiện ra chỗ tốt ký túc xá giáo viên, ở nhà cũng chỉ nghĩ như thế nào cùng Mộc Lâm Sâm nháo.
Hơn mười một giờ, có người gõ cửa, không cần nghĩ cũng biết là Mộc Lâm Sâm, hắn đứng sau cửa không mở.
“Không phải không cho anh tới, ngày mai em phải giao đề thi, anh tới chính là quấy rối!”
“Em mở cửa trước.”
Mễ Dương mở cửa ra, Mộc Lâm Sâm mang theo cơm hộp tiến vào. “Em ăn cơm.”
Mễ Dương trong lòng ngọt, dạ dày hắn không tốt, Mộc Lâm Sâm nhìn hắn ăn cơm, xa như vậy còn chạy tới, có thể không ngọt sao.
“Anh sợ em không ăn cơm?”
“Buổi chiều em gọi điện thoại cho anh liền ở đây ra đề đi, hiện tại mấy giờ.”
Ngữ khí Mộc Lâm Sâm không tốt, động tác trên tay cũng không dừng lại, dọn xong hắn ăn khuya, “Sợ mình sống lâu? Không biết……”
Mễ giáo thụ ôm đầu hắn hôn lên, hôn vài cái, “Em sẽ sống lâu trăm tuổi, sẽ bồi anh.”
Lúc nói chuyện, má lúm đồng tiền thoắt ẩn thoắt hiện.
“Ân, nhanh ăn đi, còn có sữa bò.”
Bên kia trải qua thế giới hai người, học sinh bên này học bù muốn tới 28 Tết. Một ngày cuối cùng không có tiết tự học buổi tối, Lục Vũ Ngang lái xe tới đón cậu.
“Có thể nghỉ ngơi mấy ngày?” Vừa lên xe Lục Vũ Ngang liền hỏi.
“Mùng 8 phải đi học.”
Lý Tinh Thần có điểm tiếc nuối, “Anh còn nói muốn mang em đi chơi, hiện tại không thể đi.”
“Sao không thể đi.”
Lục Vũ Ngang sờ sờ tóc xoăn, “Ba mẹ anh không ở trong nước, năm nay chỉ có chúng ta hai người, mang em đi phụ cận một chút vẫn là có thể.”
“Chúng ta khi nào xuất phát?”
“Chiều mai, chúng ta lái xe đi, buổi tối có thể đến.”
Trong mắt bạn nhỏ toàn bộ là hưng phấn, ngồi trên ghế phụ lảm nhảm không ngừng.
“Chúng ta đi mấy ngày.”
“Bốn ngày.”
“Lúc chúng ta trở về, có thể đón Lý Nguyệt Lượng trở về sao?”
“Có thể.”
“Bạn học em nói, lúc ăn Tết, sẽ cho tiền mừng tuổi, anh sẽ cho em sao?”
“Đó là phụ huynh cho bạn nhỏ.”
“Em đây từ bỏ, em là bạn trai!”
Lý Tinh Thần tự quyết định đáng yêu không thôi, thừa dịp chờ đèn đỏ, hắn xoa bóp lỗ tai cậu,
“Ngày mai em kêu một tiếng ca ca, anh phát bao lì xì cho em.”
Bạn nhỏ tập kích bất ngờ, “Lục Vũ Ngang ca ca, còn có hai mươi ngày em liền mười tám tuổi!”