Chương 21: Chiến tranh lạnh

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Lục Vũ Ngang kiên nhẫn chờ cậu khóc xong, lấy sữa bò nóng cho cậu. Lý Tinh Thần mắt hồng hồng, chóp mũi cũng hồng hồng, ngồi trên sô pha thút tha thút thít nức nở, nhìn có chút buồn cười.

“Trước uống sữa bò.”

Bạn nhỏ khóc mệt mỏi, ôm sữa bò uống xong, một vòng trắng quanh miệng, Lục Vũ Ngang duỗi tay giúp cậu lau.

“Vì cái gì khóc, có thể nói sao?”

“Em không muốn nói, em trở về làm bài tập.”

Lý Tinh Thần giận dỗi về phòng, Lục Vũ Ngang cầm ly nhìn cậu đóng cửa. Hắn thề, thật là vì tốt cho cậu, yêu đương dù nhiều hay ít cũng ảnh hưởng tới học tập. Hiện tại là thời gian học tập mấu chốt, hắn không phải mao đầu tiểu tử vì yêu đương cái gì đều không màng. Mỗi một bước muốn đi xa hơn đều phải thành thật kiên định, chỉ có thể đối bạn nhỏ tàn nhẫn, lại xem nhẹ Lý Tinh Thần chỉ có mười tám tuổi. Hiện tại cậu ôm ý nghĩ như bị bạn trai vứt bỏ, đang tính toán trên giấy viết viết vẽ vẽ, cậu không cần cùng Lục Vũ Ngang!

Lý Tinh Thần một tuần đều không có để ý tới hắn, mỗi ngày vội vàng tập luyện, trở về muốn làm bài tập, trừ phi Lục Vũ Ngang chủ động nói chuyện, người ta rất có khí phách, tuyệt đối không cúi đầu.

Bởi vì thứ sáu là cuối tuần, tập luyện trễ một chút, Lục Vũ Ngang không lái xe, ở cửa trường chờ cậu, mua ly trà sữa. Lý Tinh Thần ra tới nhìn thấy, “Sao không ở trong xe chờ em.”

“Không lái xe, cùng em ngồi xe điện ngầm trở về.”

Lục Vũ Ngang đưa trà sữa cho cậu, “Còn nóng, mau uống đi.”

Lý Tinh Thần tiếp nhận trà sữa, uống lên, lo lắng, “Anh đợi thật lâu sao? Không lạnh sao?”

“Lạnh.” Lục Vũ Ngang vươn tay tới, “Em muốn nắm tay anh sao?”

Lý Tinh Thần trong lòng cuồng diss cáo già này, đều là kịch bản!

Lại vẫn đưa tay mình nóng hầm hập cho hắn nắm, “Chỉ có thể nắm đến trạm tàu điện ngầm nga.”

“Được.”

Nhưng mãi cho nhà cũng chưa buông tay, bạn nhỏ nói, “Em phải về phòng, học tập.”

Hai chữ “học tập” cố ý thêm tăng thêm ngữ khí, còn mang theo tức giận đầy mình cùng hắn nói chuyện đâu. Nam nhân kéo người lại, ấn đầu, hôn lên. Bạn nhỏ giãy giụa hai cái vô dụng, cũng bất động. Này nơi nào là ngày thường hôn môi, Lục Vũ Ngang mang theo trừng phạt không hạ lưu tình, dây dưa đã lâu mới buông người ra.

“Bạn nhỏ của anh, bảo trì khoảng cách với em là vì tốt cho em.”

“Hiện tại nhiệm vụ quan trọng nhất của em là học tập.”

“Lạnh nhạt với anh một tuần, còn không chưa suy nghĩ cẩn thận?”

“Chỉ biết dỗ em.”

Lý Tinh Thần nhỏ giọng lẩm bẩm, “Cùng em yêu đương làm em phân tâm chính là anh, lại muốn cùng em bảo trì khoảng cách làm em thương tâm vẫn là anh, không cùng anh nữa.”

Cậu lại phải đi, Lục Vũ Ngang không cho, “Lý Tinh Thần, em như vậy là không nói lý. Em không anh thì cùng ai? Em phải kết hôn với anh, bảo bối nhi.”

“Hừ ╭(╯^╰)╮”

Tiểu ngạo kiều ném hắn ra về phòng, Lục Vũ Ngang thực sự phát sầu, lại không có biện pháp.

Cậu buông cặp sách lại chạy tới, đứng trước mặt hắn, ngửa đầu nhìn hắn, kỳ thật đạo lý cậu đều hiểu, chính là yêu cầu một bậc thang, bực bội tìm phiền toái cũng là cố ý. Lục Vũ Ngang đều hôn cậu, vẫn là nhanh hòa hảo đi.

Cậu nói, “Vậy anh không thể cướp đoạt quyền lợi em là bạn trai anh, phải hôn hôn, phải ôm một cái. Em không cần cùng anh có khoảng cách, em sẽ hảo hảo học tập, cũng sẽ hảo hảo thích anh, được không?”

Lý Tinh Thần là bạn nhỏ ngọt nhất toàn thế giới, nói một phen làm tâm Lục Vũ Ngang đều hóa. Hắn ôm cậu vào ngực, vuốt tóc xoăn:

“Không cần khoảng cách, mỗi ngày đều hôn em, ôm em một cái, sao em lại ngoan như vậy.”

Bạn nhỏ được khen thực vui vẻ, tránh thoát ôm ấp nhìn hắn, “Vậy anh có thể đem hôn một tuần đều bổ trở về không!”