Chương 19: Biểu diễn

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Giáng Sinh, Nguyên Đán cùng tới, cậu bị kéo đi tham gia lớp diễn xuất. Lý Tinh Thần có chút không tình nguyện, bài tập mỗi ngày đều thật nhiều, nếu còn muốn luyện nói, chẳng phải là muốn vội muốn bay.

“Vì cái gì là tôi?”

Uỷ viên văn nghệ nói, “Bởi vì cậu lớn lên soái.”

Bạn nhỏ không nhịn được cười trộm, cậu là rất soái. Tập luyện bắt đầu từ hôm nay, hai tiết tự học cuối của buổi tối không học, thời gian cấp bách, sợ không đuổi kịp chuyến tàu điện ngầm, lão sư mới cho các bạn học về nhà.

Lý Tinh Thần từ tàu điện ngầm đi ra, liền thấy Lục Vũ Ngang đứng ở ven đường hút thuốc, mặc áo khoác lớn, có phải quá soái hay không!

Cậu chạy chậm hai bước tới trước mặt hắn, đầy mặt cui vẻ, “Sao anh tới đón em!”

“Gọi điện thoại tắt máy, đã trễ thế này, anh tới đón em.”

Lý Tinh Thần từ trong túi áo khoác lấy ra di động, “Hết pin, anh chờ lâu lắm phải không?”

Tay cậu nóng hầm hập sờ lên mặt nam nhân, “Chúng ta mau về nhà đi!”

Lục Vũ Ngang dập tắt thuốc ném xuống, tiếp nhận cặp sách, nắm tay cậu đặt vào trong túi, đi lên sườn dốc, “Lão sư dạy quá giờ sao?”

“Không phải, em bị chọn tham gia diễn xuất Nguyên Đán!”

“Vì cái gì?”

Theo đạo lý, học sinh lớp 12 không được phép tham gia hoạt động.

“Bởi vì em lớn lên soái!”

Lục Vũ Ngang cười, “Tiệc tối có phải phụ huynh có thể đi xem hay không?”

“Anh muốn đi sao?”

“Bạn trai cũng là người nhà, đương nhiên muốn đi.”

Bạn nhỏ đối bản thân đặc có tin tưởng, “Gọi anh Mễ Dương bọn họ tới đi.”

“Mễ Dương không có thời gian, trường học hắn cũng có hoạt động.”

Cậu có chút tiếc nuối, hắn xoa bóp tay bạn nhỏ, “Chỉ có anh không thỏa mãn sao?”

Lý Tinh Thần ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt chứa cười, “Không có, nhưng em muốn cho càng nhiều người biết, bạn trai anh đặc biệt giỏi!”

“Anh biết thì tốt rồi.” Lục Vũ Ngang được dỗ thực vui vẻ.

Vì tập luyện, cậu về nhà đều phải đuổi chuyến tàu điện ngầm cuối, Lục Vũ Ngang dứt khoát mỗi đêm đi trường học đón, như vậy có thể nhanh một chút, tiết kiệm thời gian để cậu làm bài tập hoặc là đi ngủ sớm một chút. Lý Tinh Thần hưng phấn hắn có thể cảm nhận được, buổi tối về nhà còn muốn ở trong phòng nhảy lên trong chốc lát, tiết mục bọn họ là vũ đạo, nhóm nam sinh muốn nhảy Street Dance, Lục Vũ Ngang đứng gõ gõ cửa.

“Được rồi, rửa mặt một chút chuẩn bị ngủ.”

“Anh ngủ trước đi, em muốn lại nhảy thêm chút nữa.”

Nam nhân đưa một ly sữa bò nóng cho cậu, về phòng. Hắn nghe động tĩnh bên ngoài, qua 12 giờ, bạn nhỏ rón ra rón rén tiến vào, nhìn hắn còn chưa ngủ, “Sao anh còn chưa ngủ?”

“Chờ em.”

“Anh nói chờ em, vừa rồi em liền không nên nhảy!”

Lý Tinh Thần ngựa quen đường cũ bò lên trên giường, đắp chăn đàng hoàng, kéo tay hắn, sau đó bị giam trong lòng bàn tay.

“Bạn Lý, anh rất chờ mong Nguyên Đán diễn xuất.”

“Em cũng thực chờ mong!”

“Biểu hiện tốt anh sẽ chuẩn bị lễ vật cho em.”

“Không tốt liền không có lễ vật sao?”

“Tiểu ngu ngốc.”

Lục Vũ Ngang tắt đèn, “Em biểu diễn thành bộ dáng gì anh đều sẽ nói tốt.”

Không khí vốn ấm áp, lại ôm ấp hôn hít liền có thể mỹ mỹ ngủ, Lục Vũ Ngang lại hỏi cậu.

“Bài tập gần đây thế nào? Trước Nguyên Đán còn có kiểm tra một lần phải không? Mấy ngày trước kiểm tra em còn chưa nói thành tích cho anh.”

Lý Tinh Thần không nói lời nào, trên thực tế, thành tích lần trước rớt rất lợi hại, gần đâu tâm tư cậu đều nói chuyên yêu đương, thơ cổ cũng chưa học thuộc.

“Bạn Lý, chúng ta nên nói chuyện.”

Lý Tinh Thần vẫn không nói lời nào, cậu lật qua ôm Lục Vũ Ngang, “Hôm nay em có thể ngủ trước không?”

Lục Vũ Ngang sờ soạng tóc xoăn, vẫn không đành lòng, “Ngủ đi.”

Bạn trai chính là có chỗ tốt như vậy, phụ huynh lúc này khẳng định kéo tới không nói rõ không được ngủ, bạn trai còn có thể ôm cậu cho ngủ trước. Cậu trộm thở dài, trong lòng nghĩ ngày mai trước gọi điện thoại hỏi Mễ Dương một chút, Lục Vũ Ngang tức giận có thể đánh người không.