Chương 1

Phần một: Năm thứ sáu

Chương 1

Harry đi qua sân trường Hogwarts, Snape ở bên cạnh. Trong số tất cả những người có thể mở cửa, nhưng đó lại là giáo sư Snape. Anh ấy sẽ không ở đây nếu Harry không có ý tưởng ngu ngốc là nghe trộm Malfoy trên khoang tàu. Cậu không tìm hiểu được bất cứ điều gì ngoài một vài điều mà rất có thể được coi là nỗ lực để khoe khoang bản thân của Malfoy. Vì vậy, không có thông tin hữu ích gì hơn trước khi cậu bước vào khoang tàu của Slytherin.

Kết quả là tên Draco Malfoy kiêu ngạo này đã khiến cậu choáng váng và bị gãy mũi như một phần thưởng. Suýt nữa thì cậu đã kẹt trong tàu, may mắn là Tonks đã tìm thấy cậu. Cô chữa thương chiếc mũi cho Harry và đi cùng cậu đến cổng trường Hogwarts. Sau đó cô đã báo cho người giữ khóa Hagrid đến và mở cửa cho họ, nhưng không đó lại là Snape.

Sau khi trừ điểm và gửi một vài lời nhận xét gay gắt, Giáo sư Snape cho phép Harry đến bàn của mình để dự tiệc khai giảng, cấm cậu sử dụng áo choàng. Vì vậy, anh băng qua đại sảnh dưới con mắt tròn xoe của mọi người có mặt và dưới nụ cười chế giễu của Malfoy. Kẻ ngu ngốc này đã vui vẻ bắt chước ai đó bị gãy mũi.

Harry bước đến chỗ Ron và Hermione, hai người bạn thân đã dành một chỗ ngồi cho cậu và phớt lờ mọi ánh nhìn đang nhìn chằm chằm vào cậu và Harry có thể nghe thấy tiếng cười mỉa mai từ nhà Slytherin. Có lẽ nhà Rắn cảm thấy thích thú trước sự thể hiện của kẻ thù không đội trời chung của cậu.

- Có chuyện gì đã xảy ra với bồ vậy ?! Hermione lo lắng hỏi.

- Không có gì, mình bị trễ, vậy thôi - Harry trả lời một cách lảng tránh.

- Nhưng tại sao trên người cậu lại đầy máu?! Ron thốt lên.

Harry không thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của cậu nhưng rõ ràng là phép thuật mà Tonks sử dụng chỉ sửa mũi cho cậu, cô ấy đã không xóa các vết máu. Hermione phản ứng đầu tiên và ném một Tergeo vào người bạn thân nhất của mình.

- Đây! đỡ hơn rồi. Bây giờ hãy cho chúng tôi biết điều gì đã xảy ra với bồ. Hermione nói.

- Nói sau đi. Harry trả lời, do cậu biết rằng rất nhiều người xung quanh đang muốn nghe câu chuyện này.

Hiểu ra, Hermione và Ron không nài nỉ. Tất nhiên, vì sơ suất, Harry đã bỏ lỡ phần phân loại nhà và cậu chỉ kịp đưa tay ra lấy đùi gà trước khi thức ăn chính biến mất. Giờ tráng miệng đã đến. Harry thở dài và lấy một cái bánh tart.

Cậu lơ đãng lắng nghe cuộc thảo luận của Hermione và Ron, hoặc Neville, Dean và Seamus mà không thực sự tham gia. Cậu nhớ lại và nghiền ngẫm những gì cậu đã nghe thấy trong toa tàu của Slytherin. Khi anh kể lại những gì mình đã nghe, Hermione sẽ nói với anh rằng Malfoy chỉ đang cố làm cho bản thân trở nên thú vị và Ron sẽ đồng ý với cô. Nhất thời, anh cảm thấy sẽ không được hỗ trợ gì.

Harry dứt ra khỏi dòng suy nghĩ khi Giáo sư Dumbledore đứng lên. Lần cuối cùng cậu gặp Hiệu trưởng là khi cụ đón cậu từ Dursley vào mùa hè, để cùng cậu đến nhà Weasleys. Cụ đã nhất quyết nói chuyện với chú và dì của cậu, cuộc nói chuyện về cách họ đã đối xử với Harry. Cậu bé tóc đen cố gắng không cười trước đôi mắt mở to của gia đình Dursley và nỗi sợ hãi mà cụ Dumbledore đã truyền cho họ. Sau đó, cụ và cậu đi thẳng đến Hang Sóc và Harry đã có một kết thúc tốt đẹp cho kỳ nghỉ hè.

Tuy nhiên, anh đã nhận ra bàn tay bị thâm đen của Hiệu trưởng và đến giờ vẫn như vậy. Cụ không muốn giải thích cho cậu những gì đã xảy ra nhưng đảm bảo rằng không sao cả. Rõ ràng, việc cụ luôn ở trong tình trạng này chứng tỏ sự việc khá nghiêm trọng. Đa số các học sinh khác không chú ý. Còn lại đều thì thầm với nhau, nhìn chằm chằm vào tay cụ.

- Đừng lo, không có gì đâu, cụ Dumbledore trấn an, đưa tay kéo ống tay áo xuống.

- Trông bàn tay Hiệu trưởng rất nghiêm trọng. Hermione thì thầm với vẻ rùng mình.

Dumbledore bắt đầu với thông điệp chào mừng của mình và tiếp tục lời nhắc thông thường của cụ về những khu vực cấm đi, cách đăng ký nếu muốn tham gia đội Quidditch nhà mình. Cụ nói thêm rằng các giáo sư đang tìm kiếm các nhà bình luận mới cho các trận đấu. Sau đó, cụ chuyển sang phần mà các học sinh khá quan tâm, đó là thông báo hàng năm về giáo viên Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới.

- Năm nay, chúng ta cùng chào đón Giáo sư Moody, giáo sư thật sự cho học kỳ này, người tiếp quản, ừm... tôi nói ngắn gọn thì có vẻ tốt hơn, vị trí Giáo sư Phòng Chống Nghệ thuật Hắc ám. Thật không may, giáo sư Moody có một số công việc bận vào phút cuối cho nên anh ấy không có mặt tối nay…

Hiệu trưởng cũng nói về mối đe dọa bao trùm lên tất cả mọi người và sự cần thiết trên hết là duy trì sự đoàn kết.

Khi bài phát biểu của Hiệu trưởng kết thúc, các học sinh bắt đầu đứng dậy để đi đến ký túc xá của mình.

Ngay bên ngoài Đại sảnh đường, bộ ba tam giác vàng gặp Hagrid, người rất vui mừng được gặp lại họ vào sáng mai trong lớp Chăm sóc Sinh vật Huyền bí. Cả Ron và Harry đều không dám nói với anh ấy rằng họ không có ý định tiếp tục lựa chọn môn này cho NEWT của mình, cả Ron và Harry chắc chắn rằng Hermione cũng sẽ không tiếp tục học môn này.

Khi ở trong phòng sinh hoạt chung của Gryffindor, Harry đã kể lại hành vi sai trái của cậu và những gì cậu đã nghe được khi trong toa tàu của Malfoy.

Như cậu đã dự đoán, Ron và Hermione chắc chắn rằng Malfoy chỉ đang khoác lác để khiến bản thân trở nên thú vị trước mặt bạn bè. Harry không cố gắng tranh luận, anh ấy mệt mỏi vì trong mọi trường hợp bạn bè của cậu sẽ không bị thuyết phục. Cậu sẽ để mắt đến thằng khốn tóc vàng và cậu sẽ mang bằng chứng xác thực để hai người họ không thể chối cãi được, những người quá cứng đầu.

Với quyết tâm này, Harry đã nằm xuống chiếc giường trong ký túc xá của mình.

.

Sáng hôm sau, sau khi ăn sáng, Giáo sư McGonagall đến bàn Gryffindor để vạch ra lịch học của mỗi học sinh. Hermione quyết định bỏ môn học mà Hagrid đang dạy, như cậu đã đoán hôm trước. Khi giáo sư môn biến hình đưa cho Hermione tờ giấy da với lịch trình của cô ấy, môn Cổ ngữ đã được xóa bỏ, trên khuôn mặt của cô ấy xuất hiện một nụ cười vì những lời khen ngợi của Giáo sư.

Sau đó, chủ nhiệm Gryffindor quay sang Harry với những môn học mong muốn mà cậu đã ghi cho lịch trình của mình.

- Môn biến hình, vâng, cô đã rất tự hào khi có kết quả của trò cho môn học của cô, cô thậm chí có thể nói với trò rằng trò đã gần với biến hình. Tất nhiên, Phòng chống nghệ thuật hắc ám, năng lực của trò đã được nói rất tốt! Giám khảo Tofty khen ngợi trò rất nhiều.

Harry có vẻ ngượng ngùng trước sự nhiệt tình của giáo viên, người thường kiệm lời khen.

- Vậy thì, Phép thuật và Thực vật học, cũng không có vấn đề gì. Mặt khác, cô phải nói với trò rằng trò sẽ phải làm việc tốt hơn về các buổi học của Giáo sư Sprout cho NEWTs, trò đạt điểm E đúng lúc và cô ấy sẽ không cho bạn vào lớp với điểm Chấp nhận được, đặc biệt là kể từ bây giờ mọi thứ sẽ trở nên khó khăn hơn.

Harry nghiêm túc gật đầu.

- Đối với độc dược ...

- Cô biết mình không thể tiếp tục chủ đề này, Giáo sư Snape đã thông báo với mọi chủ nhiệm nhà rằng thầy ấy sẽ chỉ chọn những ai đạt được điểm Tối ưu…

- Biết rằng trò khao khát trở thành một Thần sáng và điểm số của trò vẫn còn rất xa, cô và Hiệu trưởng đã thuyết phục được Giáo sư Snape cho bạn trở lại lớp, cô ấy thông báo.

Harry tròn mắt ngạc nhiên.

- Thầy ấy chấp nhận nhưng điều kiện là trò phải học thêm các lớp học hỗ trợ với thời gian năm giờ một tuần, cô ấy tiếp tục.

Niềm hy vọng bắt đầu nhưng sau câu nói đầu tiên của giáo sư giờ cậu đã chuyển sang nỗi kinh hoàng nhuốm màu cam chịu. Tất nhiên là cậu sẽ chấp nhận. Cậu thực sự muốn trở thành một Thần sáng nhưng vì điều đó cậu sẽ phải dành thêm năm giờ với Snape mỗi tuần. Tham vọng của cậu đã khiến cậu phải trả giá đắt nhưng cậu biết mình thật may mắn khi có được diều này.

- Cảm ơn giáo sư McGonagall, em chấp nhận các điều kiện.

- Tốt.

Chủ nhiệm Gryffindor dùng đũa phép gõ vào tờ giấy da trống và lịch học của Harry xuất hiện. Cô ấy đưa thời khóa biểu cho Harry và cậu đang chăm chú xem nó trong khi vị giáo sư quan tâm đến Ron.

Harry hài lòng khi thấy rằng, mặc dù phải học Độc dược ngoài giờ, nhưng thời gian biểu của cậu ấy khá nhẹ nhàng. Vâng, ngoài hai giờ hỗ trợ vào chiều thứ Ba, cậu sẽ có ba giờ vào cuối tuần.

Sau khi xem qua tờ giấy da, Harry bắt đầu quan tâm đến cuộc trao đổi giữa người bạn thân nhất của mình và chủ nhiệm của họ. Cô ấy đưa ra đề xuất tương tự như với Harry, giải thích rằng nó có giá trị đối với tất cả các học sinh đã có Nỗ lực Đặc biệt tại OWL của họ trong Độc dược. Ron bĩu môi xin lỗi Harry trước khi quay sang giáo sư và từ chối lời đề nghị của cô.

McGonagall đưa thời gian biểu cho Ron và nói với Harry rằng cô ấy sẽ sớm đưa cho cậu danh sách những người muốn tham gia đội Quidditch để cậu có thể sắp xếp tổ chức các buổi thử sức. Khi giáo sư đi rồi, Harry quay sang người bạn thân nhất của mình với một nụ cười nhẹ.

- Bồ thật giả tạo!

- Xin lỗi anh bạn, nhưng thêm năm giờ một tuần với Snape, nó thật sự không phải khoa học tên lửa trong cuộc sống! Chắc chắn rằng đối với bồ, đó là một cơ hội tuyệt vời bất chấp mọi thứ, là ước mơ của bồ để trở thành một Thần sáng. Nếu tớ muốn đi theo con đường này, thì chúng ta sẽ ở bên cạnh hơn nhưng bởi vì mình không biết nên làm gì nữa… Cuối cùng, nó sẽ buộc tớ phải tìm ra con đường của riêng mình, điều đó thật tuyệt.

- không phải là khoa học tên lửa ? Harry hỏi mà không hiểu.

Cậu đã nghe thấy từ đó khi ở thế giới muggle, không phải ở nhà dì hay chú của mình vì mọi ám chỉ đến phép thuật đều bị cấm, mà là ở trường. Điều đó có nghĩa là nó không phức tạp. Cậu nhớ một trong những giáo viên của mình đã cố gắng dạy anh làm phép nhân:

- Nào Harry, nhìn này, nó không phải là khoa học tên lửa!

Bây giờ, điều đó không còn nhiều ý nghĩa trong câu nói của Ron.

- Đúng vậy, nó không phải là khoa học tên lửa như sự sống, nó có nghĩa không thể sống được, cậu bé tóc đỏ bối rối giải thích.

- À, trong thế giới Muggles, nghĩa là điều tự nhiên, không phức tạp- Harry lần lượt giải thích.

- Ồ ! Được rồi, hãy trở về hiện tại, đơn giản mà nói, chúng ta không phải là Muggle.

Harry thở dài, cậu yêu thích thế giới phép thuật nhưng đối mặt với những biểu hiện như thế này, cậu thường cảm thấy mình thật ngu ngốc. Dù sao, điều đó không quan trọng, Ron sẽ mất tích trong thế giới muggle.

- Bồ đã thấy! Chúng ta có nhiều thời gian rảnh! Tớ chỉ có hai giờ trong lớp hôm nay! Chúng ta sẽ trở lại phòng sinh hoạt chung? Ron đề nghị.

“Đi thôi,” Harry đồng ý và đứng dậy.

Khi họ chuẩn bị rời khỏi Đại sảnh đường, giáo sư McGonagall gọi họ lại.

- Trò Weasley, trò có thể đến văn phòng với cô không? Cô muốn thảo luận về lịch trình của trò.

- Dạ, nhưng lịch trình của em rất hoàn hảo…, Ron cố gắng nói.

- Ừ, cô chắc nó phù hợp với trò nhưng trò thấy đấy, với bốn môn của NEWTs, lựa chọn nghề nghiệp của trò sẽ bị giới hạn hơn nên cần phải hoàn thành một số giờ học tối thiểu để có thể qua năm thứ sáu của trò, - cô ấy nói.

“À, Vâng,” Ron đồng ý với vẻ bực bội.

Với vẻ mặt thất bại, cậu thanh niên đi theo Giáo sư dưới nụ cười méo mó của Harry.

Ron tham gia cùng chủ nhiệm nhà trong ba mươi phút và giờ đang trong phòng sinh hoạt chung của họ.

- Tớ đã từ chối học thêm với Snape đổi lại phải tham gia bốn giờ Chăm sóc Sinh vật Huyền bí và có nguy cơ bị rút ruột bởi một sinh vật đột biến nào đó của Hagrid! anh càu nhàu.

Harry cười khúc khích.

- Đừng chán, anh bạn, nếu tớ biết…

- Tại sao bồ không nói với McGonagall rằng bồ đổi ý? Harry hỏi.

- Tớ có nói nhưng cô ấy trả lời rằng với số điểm của tớ, điều này rất bình thường, đã cho thấy tớ có rất ít động lực để trở thành một Thần sáng…

- Không hay ho đâu, Harry nói để thể hiện sự ủng hộ của mình đối với người bạn thân nhất của mình, ngay cả khi cậu nghĩ rằng lý lẽ của giáo sư là công bằng.

- Ừ… Cuối cùng, mặt tốt là Hagrid sẽ chỉ giận bồ thôi, Ron chế giễu.

Harry không nói gì. Ngay cả khi cậu cho rằng lựa chọn không theo đuổi môn học này, cậu vẫn tự trách mình về nỗi đau mà người bạn khổng lồ của cậu sẽ cảm thấy.

Họ thảo luận về lịch trình của mình một lúc và khi thời gian đến, họ lên đường đến lớp học Phòng Chống Nghệ thuật Hắc ám. Họ tham gia cùng với Hermione, người đã thông báo rằng giáo viên Cổ Ngữ của cô ấy đã cho lớp rất nhiều bài tập về nhà cho buổi học tiếp theo. Ron kể cho cô ấy những gì đã xảy ra vào sáng nay.

- Giáo sư McGonagall đã làm đúng, Ron. Lựa chọn của bọn mình ngày hôm nay sẽ quyết định rất nhiều đến tương lai của chúng ta ...

Màn độc thoại bắt đầu của Hermione bị cắt ngang bởi cánh cửa lớp học mở ra và nhìn thấy nhóm Slytherin, họ sẽ tham gia lớp học cùng với Gryffindor và đi đến ngồi một góc.

Harry vội vã ngồi vào trong để tránh cho Malfoy có cơ hội xúc phạm cậu hoặc diễn lại đêm trước khi đánh gãy mũi cậu.

Trong lớp học, cậu có thể nhìn thấy nhiều bảng khác nhau có chứa các hướng dẫn an toàn hoặc các đồ vật mà Harry không biết sự hữu ích của nó. Moody đứng trước bức tranh, tay cầm cây đũa phép.

- Ngồi đi, thầy sẽ bắt đầu bằng cách nói cho các trò biết những gì thầy mong đợi ở các trò, giáo sư giải thích.

Các học sinh ngồi xuống với sự im lặng. Alastor Moody đúng là kiểu người mà tất cả các học sinh không dám làm ồn.

- Trước hết, thầy xin tự giới thiệu: Alastor Moody, cựu Thần sáng. Sau sự việc của thầy vào hai năm trước, thầy không có ý nghĩ rằng nghỉ hưu là xứng đáng với bản thân thầy, nhưng thầy sẽ tiếp tục làm Thần sáng nếu có người cần sự giúp đỡ trong tình trạng tồi tệ nhất.

Giáo sư dừng lại và nhìn lướt qua căn phòng bằng con mắt bình thường của mình, con mắt còn lại thì ngọ nguậy trong hốc mắt.

- Vì vậy, thầy ở đây, lần này, là thầy và giữa các trò. Thầy không biết các trò sẽ thích ai trong số thầy hay kẻ bắt giữ thầy. Hãy nói rõ ràng, thầy sẽ không dung thứ cho bất kỳ kẻ trốn tránh nào. Thầy sẽ đẩy các trò vượt quá giới hạn của bản thân mình và không có lòng thương xót đối với những kẻ yếu. Chúng ta đang ở trong thời kỳ chiến tranh và khi các trò chiến đấu, cách duy nhất để nghỉ ngơi là chiến thắng hoặc bị đánh bại.

Giáo sư phát biểu xong thì hầu hết các học sinh đều kinh ngạc, ngoại trừ Malfoy và những người bạn của hắn. Nhưng không thể bỏ xót tất cả các Slytherin, Harry nhìn thấy một cô gái tóc vàng, tên mà cậu không nhớ được, trông có vẻ thích thú.

- Thầy sẽ cố gắng biến các trò thành những chiến binh tốt hơn hiện tại, đối với một số trò khác thì ít nhất cũng sẽ tốt hơn Quỷ khổng lồ.

Malfoy ngáp một cách rõ ràng khiến giáo sư nhìn chằm chằm.

- Tất nhiên, tôi thực sự không thể ép trò tham gia. Thầy chỉ muốn nói với trò rằng hình nộm người là mục tiêu đào tạo tốt hơn hình nộm bằng gỗ, vì vậy ngay cả những người không tình nguyện cũng có thể sử dụng cho mọi người trong khóa học này!

Điều này là một cú sốc cho Draco Malfoy, người đang trừng mắt nhìn người bạn cùng bàn của mình, Zabini, người có thói quen chế nhạo.

- Bây giờ chúng ta hãy đến với những gì thầy sẽ dạy cho các trò. Trong một cuộc chiến, chiến thắng sẽ đi kèm nhiều bất ngờ. Nếu đối thủ của trò không biết trò sẽ sử dụng phép nào hoặc khi nào trò sẽ làm làm phép, trò sẽ tăng cơ hội chiến thắng. Do đó, các trò phải học cách sử dụng phép thuật của mình mà không cần nói to câu thần chú. Điều đó được gọi là: Phép thuật không lời. Mở sách giáo khoa của các trò đến trang 5, hôm nay khóa học sẽ là lý thuyết…