Chương 26

Hạ Lan Giác biểu hiện ra sự túng quẫn, làm Tư Thần Diệu vốn dĩ nên chột dạ xin lỗi ngược lại còn đúng tình hợp lý rồi thuận thế "Săn sóc" mà đem vấn đề này nhảy vọt qua, hỏi Hạ Lan Giác về tình hình của thế giới kia."Các anh gọi nguyên lực, ở bên kia gọi là linh lực. Bất quá chúng tôi không có thứ gọi là Nguyên Tinh này, đều phải dựa vào chính mình tu luyện. Ngoại trừ nguyên lực ra, những đồ vật khác đều không giống nhau lắm."

Hạ Lan Giác nghĩ đến đâu liền nói cho Tư Thần Diệu nghe đến đó.

"Tôi cảm thấy đại lục Cửu Linh so với nơi này nhàm chán hơn, tôi trước kia cả ngày cũng chỉ biết có tu luyện và ngủ. Không giống nơi này, nhiều thứ chơi vui như vậy. Bên kia tuy rằng cũng có thể dùng linh khí làm ra các bản video, ảo ảnh gì đó, nhưng trước nay không ai nghĩ tới dùng để làm phim và làm game thực tế ảo giống như các anh. Các tu sĩ cả ngày chỉ nghĩ tới việc tu luyện và phi thăng, đặc biệt nhàm chán."

Tuy rằng Hạ Lan Giác đối với đại lục Cửu Linh tựa hồ rất ghét bỏ, nhưng Tư Thần Diệu lại rất là chấn động.

Đường đường là Thái tử của một quốc gia, Tư Thần Diệu lần đầu tiên phát hiện ra rằng mình có kiến thức rất thiển cận.

Nghe những lời Hạ Lan Giác nói về công pháp tu luyện, linh khí, pháp thuật, đấu kỹ, đan dược, phù triện, bí cảnh, truyền thừa.. Những đồ vật đó hẳn chỉ cảm thấy rất khó tin.

Một hệ thống lực lượng hoàn thiện trong ảo tưởng, hiện tại mọi người đã thấy trong các sáng tạo khác nhau. Nếu Tư Thần Diệu đã có thể tiếp thu Hạ Lan Giác đến từ một thế giới khác, vậy muốn tiếp thu những cái này vốn dĩ cũng không khó khăn lắm.

Nhưng mấu chốt ở chỗ, Hạ Lan Giác nói nguyên lực nơi này của bọn họ và linh lực ở thế giới kia của đối phương, hẳn là cùng một loại.

Nói cách khác, theo như lời Hạ Lan Giác cái hệ thống cấp bậc phát triển kinh người kia, rất có thể cũng áp dụng được với nguyên lực nơi này của bọn họ!

Nghĩ đến cảnh tượng trong lời Hạ Lan Giác nói sử dụng linh lực có thể lăng không ngự kiếm, điều khiển nước lửa làm hô hấp Tư Thần Diệu khống chế không được mà có chút dồn dập.

Hắn vẫn luôn cảm thấy Hạ Lan Giác xuất hiện sẽ làm toàn bộ đế quốc nhấc lên một trận cuồng phong bão táp, nhưng hiện giờ xem ra lúc trước hắn đã đánh giá thấp Hạ Lan Giác rất nhiều.

Nếu nguyên lực và linh lực đều có thể thông dụng thì những thay đổi mà chỉ riêng Hạ Lan Giác mang lại, có lẽ sẽ đạt tới lực ảnh hưởng như vụ nổi Bigbang xảy ra mấy trăm năm trước!

Cho dù Tư Thần Diệu đã thấy qua nhiều sóng to gió lớn, trong lúc nhất thời đều đầu óc cũng nóng lên, hoàn toàn không thể bình tĩnh.

Bất quá mặc dù cảm xúc kích động, Tư Thần Diệu lại không có trực tiếp thảo luận vấn đề này với Hạ Lan Giác, mà hỏi y trước: "Em ở chỗ đó cũng là tu sĩ, cho nên thực lực chân chính của em không phải cấp F đúng không? Lần trước gặp phải chiến hạm của đạo tặc tinh tế là em hỗ trợ trong trận chiến đó đúng không?"

Hạ Lan Giác giật mình, lúc này mới ý thức được Tư Thần Diệu chỉ sợ đã sớm phát hiện ra, hơi chần chờ một chút rồi thành thành thật thật gật đầu.

Loại sự tình mất mặt này, đã thích ứng rồi thì không có gì. Hạ Lan Giác mặt đỏ ửng, ở trong lòng tự mình an ủi.

Tư Thần Diệu thấy thế hiểu rõ, quả nhiên Hạ Lan Giác không chỉ không cần hần bảo hộ, có lẽ thực lực còn so với bọn hắn còn mạnh mẽ hơn.

Tư Thần Diệu dừng một chút, vẫn hỏi: "Em nói cấp A ở chỗ đó gọi là Nguyên Anh kỳ, cấp S là Xuất Khiếu kỳ, trên còn có Hóa Thần kỳ, Đại Thừa kỳ, Độ Kiếp kỳ. Vậy có thể nói cho ta, hiện tại em.. là cấp bậc gì không?"

Hạ Lan Giác nghe vậy cũng tạm dừng một chút, Tư Thần Diệu nhìn y, suy đoán nói: "Là Đại Thừa kỳ sao?"

Đế quốc An Diệu đã biết nguyên lực cấp bậc tối cao chỉ có SS, đổi lại đây đại khái chính là hóa thần. Nếu Hạ Lan Giác là Đại Thừa, vậy trực tiếp áp qua trình độ tối cao của thế giới này, chính là người mạnh nhất thế giới.

Tư Thần Diệu suy đoán như vậy đã tương đối lớn mật, vì đã từng chứng kiến Hạ Lan Giác không chút cố sức giải quyết một chiếc chiến hạm, đây đối cường giả cấp SS mà nói cũng không thể làm được, cho nên mới đoán cao hơn một bậc. Tuy muốn đoán cao hơn nữa nhưng Tư Thần Diệu chung quy vẫn không dám nghĩ.

Hạ Lan Giác lại lắc đầu: "Không phải, tôi là Độ Kiếp phi thăng, cho nên mới tới nơi này của các anh nha. Chỉ có Đại Thừa kỳ không thể phá tan hư không."

Tư Thần Diệu: Độ Kiếp phi thăng?

Vậy không phải Hạ Lan Giác ở thế giới kia đã đến đỉnh phong rồi sao? Thế thì ở nơi này của bọn họ, chẳng phải là đến cấp.. SSSS sao?

Chính hẳn chỉ có cấp S, nói cách khác, Hạ Lan Giác ít nhất mạnh hơn hẳn bốn lần.

Tư Thần Diệu nhìn bề ngoài Hạ Lan Giác hoàn toàn có thể nói là nhỏ yếu vô hại, trong lúc nhất thời tâm tình phức tạp đến mức không lời nào có thể diễn tả được.

"Tôi vốn dĩ cho rằng sẽ đi đến Tiên giới, kết quả thiếu chút nữa bị nhốt ở trong hư không thoát ra được. Cũng may mà tôi nghĩ ra cách luyện Phá Không Đan, mới đến thế giới này."

Nghĩ đến khó khăn lúc trước mình trải qua, Hạ Lan Giác nhịn không được tổ khổ một chút với Tư Thần Diệu, còn nói thêm: "May mà nơi này của các anh khá tốt, có rất nhiều thứ hay ho, đồ ăn cũng ngon nên tôi tính ở lại đây."

Tư Thần Diệu tạm thời dứt bỏ phức tạp tràn đầy trong lòng, khẽ cười cười, nói: "May mắn em tới chỗ này, nếu không năng lượng bạo động ta cũng không thể sống được."

Hạ Lan Giác nghe vậy nghĩ nghĩ nói: "Kỳ thật tôi có thể tới chỗ này, nói không chừng chính là bởi vì anh. Thần thức của tôi chỉ có hiệu quả đặc biệt đối với anh, chứng minh giữa chúng ta khẳng định có chút liên hệ đặc thù. Khả năng chính là bởi vì cái này, tôi ở trong hư không mới có thể bị kéo đến thế giới này."

Tư Thần Diệu cười rộ lên: "Nói như vậy em là vì ta mà đến?"

Hạ Lan Giác ngẩn ra, Tư Thần Diệu cách nói giống như cũng không có gì sai, nhưng lại cảm thấy có chút.. Ái muội.

"Ừm, có thể.."

Hạ Lan Giác ở dưới cái nhìn chăm chú và ôn nhu của đối phương, mặt đỏ ửng ấp a ấp úng trả lời.

"Ta đây rất cao hứng điểm này."

Tư Thần Diệu sờ sờ đầu của y: "Em nói giữa chúng ta có liên hệ ta cũng có một chút cảm giác, em có biết đến tột cùng là mối liên hệ gì không?"

Hạ Lan Giác lắc đầu: "Tôi cũng không biết. Cảm giác có điểm giống mối quan hệ cộng sinh hoặc là đồng hành, nhưng mà.. Chúng ta lúc trước đều không ở cùng một thế giới, không có khả năng có liên hệ mới đúng."

Tư Thần Diệu nghe vậy lại trầm tư, mối quan hệ cộng sinh hoặc đồng hành.. Nguyên Tinh có phải một loại trong đó hay không?

Tư Thần Diệu trong lòng nhịn không được có chút suy đoán, nhưng không có lập tức nói cho Hạ Lan Giác, mà là ngược lại hỏi: "Nếu nguyên lực và linh lực là một loại, em chuẩn bị dùng phương pháp của thế giới kia giải quyết vấn đề của ta sao?"

Hạ Lan Giác: "Đúng vậy, nhìn tình huống của anh, tôi cảm thấy có mấy cái biện pháp có thể dùng thử một chút.."

Tư Thần Diệu: "Biện pháp gì?"

Hạ Lan Giác: "Tuy rằng không biết nguyên nhân tại sao đan điền của anh không thể kết đan, nhưng mà tôi thấy các anh đều không có công pháp tu luyện, nếu như vậy, có thể tu luyện trước thử xem, xem có thể thuận lợi tu luyện đến kết đan của Kim Đan kỳ hay không."

Tư Thần Diệu: "Còn gì nữa?"

Tuy rằng cảm thấy rất hứng thú với công pháp tu luyện của đại lục Cửu Linh, nhưng nguyên nhân hắn không có Kim Đan hẳn là không có Nguyên Tinh.

Nguyên lực cùng linh lực rõ ràng bất đồng chính là ở trên Nguyên Tinh, nếu nguyên lực của bọn họ cần phải có Nguyên Tinh mới có thể hình thành hạch thì Hạ Lan Giác nói tu luyện công pháp rất có thể cũng không thể giải quyết được vấn đề.

Hạ Lan Giác: "Còn có thể đi rèn luyện thuần thể tu. Thể tu chính là chủ yếu đem linh lực dùng để rèn luyện thân thể, tuy rằng cũng sẽ kết đan và kết anh, nhưng chủ yếu lợi dụng vẫn là huyết nhục của thân thể để ẩn chứa năng lượng, tác dụng của Kim Đan không lớn lắm. Nếu anh ở dưới tình huống không có Kim Đan học được khống chế linh lực vận chuyển, không bị thương đến chính mình vậy thì có thể giải quyết vấn đề. Bất quá cái này tu luyện khó hơn nhiều so với bình thường. Thể tu vốn dĩ rất vất vả, còn phải ở dưới tình huống không có Kim Đan tu luyện, ở đại lục Cửu Linh, loại này tựa hồ đều rất khó đi xa."

Hạ Lan Giác cảm thấy cái ý tưởng này không tốt lắm, nhưng Tư Thần Diệu lại rất vừa lòng, dù sao hắn đã thói quen ở dưới tình huống không có Nguyên Tinh tu luyện, lại còn có ngạnh sinh sinh mà tu luyện tới cấp S.

Dựa theo phương pháp của Hạ Lan Giác, nếu mình có thể khống chế năng lượng trong cơ thể thì so với trước kia đã nhẹ nhàng hơn nhiều.

Hạ Lan Giác tiếp tục nói: "Tốt nhất vẫn nên đem vấn đề không thể kết đan ra giải quyết, nếu thật sự không được còn có thể nghĩ cách tạo một cái Kim Đan bỏ vào đan điền, có thể tạo được tác dụng là được. Chính là cái yêu cầu này cần rất nhiều tài liệu trân quý, muốn làm ra Kim Đan thích hợp cũng không dễ dàng. Bất quá mặc kệ thế nào, tóm lại đều có biện pháp giải quyết."

Tư Thần Diệu nghe được quả thực mở rộng tầm mắt, Kim Đan thế nhưng còn có thể làm ra cái khác. Đối ứng một chút mà nói, chẳng phải là Nguyên Tinh cũng có thể làm ra được sao?

Vậy mặc kệ cho người đó có thiên phú như thế nào thì chỉ cần chế tạo ra một cái Nguyên Tinh là sẽ có cơ hội có được nguyên lực đẳng cấp cao hay sao?

Tư Thần Diệu đối với tình huống tu luyện linh lực của đại lục Cửu Linh thực sự rất tò mò, nhưng thật ra cũng không vội vã nghiên cứu vấn đề của mình phải dùng loại phương pháp nào, mà chỉ hỏi Hạ Lan Giác không ít chuyện vụn vặt, ví dụ như nguyên lý phù triện và linh khí là cái gì, lôi kiếp là chuyện như thế nào, dùng pháp thuật như thế nào để tạo ra gió lửa lôi điện.

Nhưng mà Hạ Lan Giác chỉ am hiểu chuyện hấp thu linh khí để thăng cấp, những cái khác trình độ đều rất mơ hồ, càng giải thích nguyên lý càng thể hiện rõ là học tra, hoàn toàn ứng phó không được Tư Thần Diệu sử dụng logic khoa học hỏi vấn đề liên tiếp, cuối cùng chỉ có thể nghĩ ra nhất chiêu: "Tôi giải thích không rõ.. nếu không vẫn là trực tiếp làm cho anh xem đi?"

Hạ Lan Giác nói: "Ngoại trừ lôi kiếp, những cái khác ta đều có thể làm thử cho anh nhìn một chút."

Tư Thần Diệu tất nhiên sẽ không từ chối: "Có thể sao? Ở ngay chỗ này biểu diễn?"

Hạ Lan Giác nghĩ nghĩ, nói: "Nơi này có hơi nhỏ, đổi chỗ khác đi."

Không đợi Tư Thần Diệu cung cấp sân, Hạ Lan Giác đã nói thêm: "Đi đến tiểu động thiên của tôi thử xem thế nào? Đó là một cái bí cảnh tùy thân của tôi, tôi có thể mang anh đi vào."

Tư Thần Diệu hơi giật mình, nghĩ tới cái gì, hỏi: "Con mèo đi cùng em chính là ở trong đó sao?"

Hạ Lan Giác gật đầu: "Đúng vậy."

Tư Thần Diệu nghĩ đến con mèo mập có dáng vẻ quê mùa kia, nói: "Nó kêu Đại Hoàng phải không? Còn có thể nói, là mèo yêu sao?"

Hạ Lan Giác chần chờ một chút lắc lắc đầu nói: "Đại Hoàng không phải mèo yêu, kỳ thật là con rối linh lực em làm, chỉ là sau đó đã sinh linh trí, cho nên nhìn qua giống yêu tu."

Tư Thần Diệu hơi kinh ngạc. Hạ Lan Giác làm ra con rối thế nhưng có thể có linh trí, quả thực so với trí tuệ nhân tạo thật sự biến thành người còn muốn kinh người hơn.

Hiện tại trí tuệ nhân tạo còn chưa có trình độ hoàn toàn giống con người. Thập Thất đã là trí năng có trình độ đứng đầu trí tuệ nhân tạo, bọn họ cũng đã đem nó trở thành đồng bạn, nếu muốn nói nó thật sự có tư duy tình cảm giống con người, chỉ sợ cũng không nhất định.

Nhưng mà Đại Hoàng không phải là sinh mệnh thể xác lại có thể sinh ra linh trí tự nhiên, quả thực là đột phá tư tưởng khoa học của Tư Thần Diệu.

Bất quá những gì Hạ Lan Giác trải qua, chuyện làm hẳn khϊếp sợ thật sự quá nhiều, Tư Thần Diệu hiện tại đã có thể nhanh chóng từ giữa khôi phục lại bình tĩnh.

Tư Thần Diệu: "Về sau không cần để làm Đại Hoàng trốn đi nữa, cho dù nó là thú cưng trí năng máy móc cũng có thể ở bên ngoài."

Hạ Lan Giác nghe vậy kinh hỉ: "Thật vậy chăng?"

Tư Thần Diệu cười cười, nói: "Đương nhiên là thật. Nó hắn là cũng rất thích chơi game ở bên ngoài đi?"

Hạ Lan Giác gật đầu: "Nó đặc biệt thích!"

Hạ Lan Giác vốn dĩ muốn cho Đại Hoàng cái phúc lợi này, chỉ là không nghĩ tới y còn không có nói Tư Thần Diệu đã chủ động đáp ứng rồi, càng cảm thấy đối phương thực sự là người tốt.

"Đại Hoàng khẳng định sẽ rất vui!"

Hạ Lan Giác nói: "Bí cảnh tùy thân là một cái không gian sao? Trong không gian có thể chứa được sinh vật sống hả?"

Tư Thần Diệu hỏi.

Hạ Lan Giác: "Có thể nha, ở bên trong tôi thả rất nhiều thứ, trong sông còn có rất nhiều cá, Đại Hoàng còn rất thích ở bên trong."

Nghe được trong không gian của Hạ Lan Giác còn có sông, Tư Thần Diệu hoàn toàn từ bỏ nguyên lý khoa học tìm tòi nghiên cứu. Dù khoa học có thể giải thích thì nhất định cũng không thể lấy tri thức hiện tại của hắn ra lý giải được.

Tư Thần Diệu bị Hạ Lan Giác bắt lấy cánh tay, tiếp theo liền cảm giác thấy hoa mắt, phục hồi tinh thần lại nhìn thấy cảnh sắc đã thay đổi.

Hai người ở một nơi hoàn cảnh cực kỳ chất phác tự nhiên, cảnh sắc chưa nói là đặc biệt tốt nhưng lại là phong cách trong thế giới khoa học kỹ thuật không thấy được.