Chương 13

Linh Diều ôm thi thể Trâu Ngữ Băng ngủ một đêm. Ngày hôm sau, buổi sáng 8 giờ, cô còn đắm chìm trong giấc ngủ mơ màng, đột nhiên cảm giác được mu bàn chân ngứa. Đây là thói quen khi ngủ của Trâu Ngữ Băng, cậu ấy sẽ vô ý thức cọ cọ Linh Diều. Linh Diều đột nhiên mở mắt ra, đứng dậy động tác quá nhanh, đánh thức Trâu Ngữ Băng. Đối phương dụi dụi mắt nói, “Làm sao vậy, vợ……”

“Như thế nào, như thế nào sẽ……” Linh Diều chỉ vào Trâu Ngữ Băng hoảng sợ lui về phía sau, Trâu Ngữ Băng lúc này mới chú ý tới, trên người Tiểu Diều dính đầy máu, sau đó cô cúi đầu xuống, a, đó là máu của mình.

“Khoan đã, vợ à nghe tớ giải thích…”

“Xin tự giới thiệu, tớ là Tư Thầm.”

Tư Thầm là một con quỷ, khi học đại học do suốt đêm chơi game nên dẫn đến cái chết đột ngột, sau đó vẫn luôn ngây người tại công viên trò chơi nhà ma. Cô chưa từng có giả trang npc trêu cợt con người, không phải bởi vì thiện lương, mà là cảm thấy không thú vị. Có một lần có một chuyện khiến cô cảm thấy rất thú vị. Ba cái nữ sinh viên, ở nhà ma chơi trò tình cảm mãnh liệt 3p, hiện tại nữ sinh viên đều hoang dã như vậy sao?! Tư Thầm sợ tiếp tục nhìn hỏng não nên lùi về chính mình hang ổ ngủ, không nghĩ tới sau đó còn thêm chuyện nữa.

Ba nữ sinh kia lại tới nữa, còn mang theo bùa, đạo cụ đuổi quỷ. Tư Thầm xuất phát từ tò mò, nghe xong một chút liền hiểu được tiền căn hậu quả, what? Hai người các ngươi khi dễ tiểu mỹ nhân lại còn đổ tội cho ta, còn tuyên bố muốn tiêu diệt ta?

Còn có, nguyên lai, tiểu mỹ nhân là bị cưỡng bách a……

Vì chính mình cùng tiểu mỹ nhân, Tư Thầm trả thù một chút. Cô đem Thi Nhiêu kéo vào ảo giác, làm đối phương thấy bản thân bị ác quỷ cấu xé, ruột bị một con quỷ không đầu xả ra tới, một chuỗi ruột xách ở trong tay. Thi Nhiêu quả nhiên bị dọa điên rồi. Hơn nữa nàng đây là thật gặp quỷ, ra nhà ma cũng sẽ có hậu di chứng. Mà Trâu Ngữ Băng còn lại bị Tư Thầm chiếm lấy thân xác.

Tư Thầm vốn dĩ chỉ là lâm thời nảy lòng tham, muốn ra thế giới bên ngoài tham quan, không nghĩ tới chính mình sẽ yêu Linh Diều - cái này xui xẻo mỹ nhân.

Vì thế lý do ban đầu chiếm Trâu Ngữ Băng thân thể không còn.

Linh Diều nhớ lại này ba năm này cùng “Trâu Ngữ Băng” ở chung, phát hiện nguyên lai kỳ thật có rất nhiều chỗ không thích hợp.

Đầu tiên là tính cách. Ngữ Băng trở nên nói nhiều, cũng càng thích náo nhiệt, còn thực lỳ lợm, luôn thích cùng mình đấu võ mồm, khi dễ mình. Ngữ Băng trước đây luôn thanh lãnh, sẽ sủng mình, cũng sẽ không làm làm mấy chuyện ấu trĩ như cùng mình đoạt mì gói.

Nguyên lai Ngữ Băng lượng cơm ăn cùng sức lực giống như cũng không có lớn như vậy, sẽ không làm ra chuyện “Hối lộ” cho dì quản lý ký túc xá, cũng không có làm nail hứng thú yêu thích……

Nghĩ đến làm nail, Linh Diều lỗi thời mặt đỏ. “Ngữ Băng” cùng chính mình ở bên nhau sau liền không thể thực hiện “Làm móng tự do”, mới đầu cô sẽ cố ý chừa ra ngón giữa cùng ngón áp út, bị chính mình xấu hổ buồn bực nói, “Cậu là sợ người khác không biết chừa ra hai ngón tay là làm gì đó sao”! Sau đó “Ngữ Băng” liền đáng thương vô cùng đem một bộ móng tay đều cắt, không có biện pháp, so với tiểu món đồ chơi, cô cùng vợ yêu đều càng thích “Thuần thủ công”.

“Cậu còn có thể xem xét ký ức của Ngữ Băng phải không?”

“Đương nhiên có thể a, bằng không nếu tiếp xúc cùng với những người nhận thức cậu ta sẽ bị phát hiện. Bất quá tớ nhưng hại bất tử cậu ta, quỷ thượng thân không thể gϊếŧ hại nguyên chủ, bằng không chính mình cũng sẽ lọt vào phản phệ, không nghĩ tới cậu như vậy tàn nhẫn, sẽ tự mình động thủ gϊếŧ Trâu Ngữ Băng…… Vừa lúc cho tớ nhân cơ hội, cái này Trâu Ngữ Băng đã chết, thân thể của cậu ta hoàn toàn thuộc về tớ!”

Linh Diều nội tâm phức tạp, chính mình cư nhiên cùng quỷ cùng chung chăn gối ba năm.

“Cho nên, tớ hỏi cậu là khi nào thích tớ? Cậu nói ‘ gần nhất ’, là tự động đem Ngữ Băng thích tớ hai năm kia trừ đi?”

“A? Vợ, cậu như thế nào biết Trâu Ngữ Băng năm nhất liền thích cậu. Tớ xem ký ức cậu ta phản ánh, cậu ta cũng không có thật sự thích cậu, bằng không cậu ta cũng sẽ không đối với cậu… Cưỡиɠ ɧϊếp……”

Tư Thầm đau lòng ôm Linh Diều. Cô nhìn đến Trâu Ngữ Băng trong trí nhớ đối Linh Diều đã làm chuyện đó tức giận muốn đem Trâu Ngữ Băng phanh thây.

“Cậu……” Linh Diều méo miệng, “Vậy cậu làm gì không cho tớ đi gặp Thi Nhiêu?”

“Đương nhiên không thể thấy ! Vạn nhất cậu ta hồ ngôn loạn ngữ đem tớ giũ ra tới! Tớ cùng Trâu ngữ Băng đều không được, cậu ta sẽ đều ảnh hưởng hai ta yêu đương a!”

Linh Diều dứt khoát đem chính mình tò mò một hơi hỏi.

“Kia, tớ đây đột nhiên ‘ hồi hồn ’……”

“Tớ a! Tuy rằng cậu không có thật sự đâm quỷ, nhưng đích xác bị kia hai người dọa, còn không phải tớ đem hồn cậu quay về sao. Thi Nhiêu đương nhiên cũng là bị tớ dọa điên, Trâu Ngữ Băng nào có cái kia bản lĩnh làm người điên đến bây giờ.”

Tư Thầm nghĩ nghĩ lại nói, “Đúng rồi cậu là như thế nào đột nhiên thông suốt, cậu đều choáng váng ba năm……”

“Hứ! Cậu mới ngốc!” Linh Diều đá Tư Thầm một chân, chính mình trước kia như thế nào liền không phát hiện, Tư Thầm cùng Trâu Ngữ Băng hoàn toàn không giống nhau. Trâu Ngữ Băng tương đối thanh lãnh, Tư Thầm , Tư Thầm rất là trẻ con! Thích cùng mình đấu võ mồm, thích chọc chính mình sinh khí…… Cũng, yêu nhất chính mình.

“Tớ gặp được Diệp Lam Tâm, chính là đồng nghiệp tớ nói cùng ăn món Nhật ngày đó.”

“A! Khó trách!” Tư Thầm vò đầu, “Từ từ, vợ, cho nên lúc ấy cậu liền hoài nghi tớ sao? A, cậu đều không hỏi xem tớ, sau đó liền đâm tớ một đao! May mắn tớ là quỷ, bằng không cậu cũng thật muốn thủ tiết!”

Linh Diều không nghĩ tới chân tướng sẽ là cái dạng này, vành mắt cô đỏ lên, nhào vào trong lòng ngực Tư Thầm ô ô khóc, “Thực xin lỗi, … Tiểu Thầm… Huhu……”

Tư Thầm hồi ôm lấy Linh Diều, “Không có việc gì a, ngoan.”

“Có tớ ở đây, không ai có thể khi dễ cậu, quỷ cũng không được.”