Chương 45: Chuẩn Bị (2)

Cho nên không phải biên kịch không viết ra được câu chuyện hay mà là vì đủ các loại nhu cầu khiến cho câu chuyện không ngừng bớt hay đi, khiến cho tiêu chuẩn kịch bản ngày càng giảm đồng thời phim thương mại hóa lại ngày càng tăng lên.

Thế là đám khán giả vừa mắng câu chuyện tồi vừa ào ào tiến vào rạp chiếu phim, đồng thời cũng không thể hiểu nỗi vì sao một câu chuyện bình thường thế này lại tốn cả năm để quay, nhưng họ không biết đằng sau câu chuyện bình thường kia là vô số sự nhượng bộ, thỏa hiệp và tính toán cân bằng.

Cho nên cũng có thể hiểu đây là cái giá tất yếu, chẳng qua người không may vĩnh viễn luôn là biên kịch, làm người hi sinh để cho người khác có thành tựu, người bị mắng luôn là bọn họ.

Lần này tự Lý Nhàn Vân là nhà đầu tư, sản xuất giám chế và đạo diễn không quơ tay múa chân gì nhiều vào tác phẩm cũng không cần cân nhắc thị trường lớn cho nên độ cao của kịch bản vẫn được, hiệu suất cực cao, chỉ mất khoảng một ngày thời gian là có thể hoàn thành sơ thảo, sau đó chính là tự mình giám sát và sữa chửa, cố gắn nhìn kịch bản từ những góc độ khác nhau.

Điều này cần phải dựa vào năng lực tự nhận biết bản thân của mỗi người rồi, năng lực nhận biết bản thân mạnh thì một mình làm cũng có được hiệu suất cao, hiệu quá tốt nhất.

Nhận biết của bản thân không mạnh, không có sự hỗ trợ từ những người khác thì sẽ biến thành rác rưởi ngay, thứ đồ chơi như ý kiến của những người khác này có thể giúp cho bạn, cũng có thể khiến bạn lệch pha.

Hôm nay anh quyết tâm phải sửa cho bằng được thì đột nhiên điện thoại vang lên.

Là Giang Mi Nhi gọi tới.

“Anh biên kịch à, tôi nghe nói anh sắp tiếp quản đoàn làm phim?” Giang Mi Nhi đi thẳng vào vấn đề.

“Ừ, sao cô biết thế?” Lý Nhàn Vân hỏi.

“Nhậm Chí nói cho tôi biết, anh ta muốn giữ lại vài người nhưng vì cần đổi kịch bản nên vẫn chưa thể bắt đầu quay được, muốn hẹn thời gian quay phim với chúng ta một lần nữa, tôi nghe nói anh sắp tiếp quản nên muốn hỏi thử.”

Lý Nhàn Vân cười nói: “Đồng ý với anh ta đi, kịch bản sẽ được sửa xong nhanh thôi, sau đó sẽ trực tiếp quay luôn.



“Vậy những cảnh trước kia đã quay đều thành lãng phí rồi sao?”

“Ừm tôi đang cố gắng nghĩ cách giữ lại vài cái, nhất là của cô Trương Dao kia, dù sao cũng là một minh tinh, giữ lại cảnh quay của cô ấy sẽ có chút hiệu quả tuyên truyền, đẳng cấp cũng tăng lên một chút.” Lý Nhàn Vân vừa nhìn cảnh quay vừa đau đầu nói.

Những người khác trong đoàn làm phim đổi thì dễ chứ nhóm diễn viên này đổi phiền lắm.

Giang Mi Nhi nói: “Trương Dao không đồng ý diễn tiếp, anh có từng nghĩ tới rằng sẽ tìm người khác thay thế cô ta chưa? Ý tôi là dùng thế thân.”

“Hửm? Có ý gì?”

Giang Mi Nhi nói: “Trương Dao muốn làm trái hợp đồng, theo lý mà nói là phải trả cát xê lại hết, nhưng chắc chắn cô ta sẽ không chủ động trả lại, thưa kiện thì tốn thời gian, tôi đang suy nghĩ nếu như có thể tìm ra thế thân diễn phần cô ta, điều kiện là không cần cô ta trả lại cát xê, có lẽ đây là cách giải quyết.”

Những diễn viên khác thù lao không nhiều, phần diễn cũng ít, không có tên tuổi, đổi thì đổi thôi, quan trọng chính là Trương Dao kìa.

Trước đó người phụ nữ này đã cầm một nửa cát xê, giờ không muốn trả tiền lại, phiền ghê gớm, nếu như có thể dùng người khác để thay cô ta thì đây đúng là cách hay.

“Đi đâu tìm được người giống như vậy đây? Lý Nhàn Vân hỏi.

Thay tay thay dáng thì dễ rồi, nhưng mặt cũng cần phải thay, vậy còn cần diễn viên làm gì?

Giang Mi Nhi cắn răng: “Anh cảm thấy tôi thế nào?”

Hử?



Lý Nhàn Vân khẽ giật mình.

Chẳng qua nghĩ kỹ lại thì tướng mạo Giang Mi Nhi và Trương Dao đúng là hơi giống nhau thật, cộng thêm bù đắp từ kỹ thuật trang điểm nữa thì thật sự có thể viết thêm một đoạn kịch bản, nữ chính bị thương rồi chữa trị hồi phục mặt...

Cách này dù sao cũng khó hơn nhiều.

Lý Nhàn Vân trợn tròn mắt: “Cô muốn tham gia diễn xuất?”

“Ừ.” Giang Mi Nhi cười nói: “Có ai chưa từng mơ mộng làm diễn viên đâu?”

Lý Nhàn Vân cười nói: “Cô thử tạo hình xong quay một đoạn video, tôi xem thử có được hay không.”

“Được!” Giang Mi Nhi hưng phấn đồng ý.

Hai tiếng sau, Giang Mi Nhi gửi một đoạn video tới, đúng thật là chiều cao tướng tá tương tự Trương Dao.

Khi đọc thoại cũng rất ra dáng, mặc dù kỹ thuật diễn chẳng ra sao cả nhưng dạy bảo một chút là được, nên vấn đề không lớn.

Điều này khiến Lý Nhàn Vân cảm thấy hài lòng: “Tôi thấy ổn, cứ như vậy đi, kịch bản cũng dễ viết hơn.”

Không phải tất cả diễn viên đều muốn đi, chỉ vì Trương Dao là diễn viên chính, cô ta đi chính là rút dây động rừng.

Bây giờ chuyện của Trương Dao đã được giải quyết, rất nhiều phiền toái tiếp theo đó cũng được giải quyết theo luôn.