Chương 3: Sắc lang và sắc miêu

Thể loại: 2 con mèo đực yêu nhau

Tôi là một con mèo béo béo tròn tròn đáng yêu, cậu chủ tôi cũng là một người béo béo tròn tròn đáng yêu, tạo nên một cặp đôi béo tròn đáng yêu nhất chung cư này. Cậu ấy cưng tôi lắm, hay vuốt ve chơi đùa với tôi, ngày ba bữa cá và tắm táp thơm tho chải lông các kiểu. Sống thế này mới là sống chứ.

Gần đây xuất hiện thêm một người sống cùng chúng tôi. Cậu chủ gọi hắn là "đồ sắc lang". Từ ngày tên sắc lang đó xuất hiện, tôi không còn được ngủ với cậu chủ nữa. Thật đáng ghét, phải quay về cái ổ cũ. Hàng đêm tôi hay nghe thấy tiếng cậu chủ kêu la vọng ra, cậu cũng không mập mập tròn tròn như trước nữa, người xuất hiện thêm nhiều vết thương rất đáng sợ. Lúc không có tên kia, cậu chủ hay thủ thỉ hắn ta đáng ghét thế nọ thế kia, vậy mà khi hai người ở cùng một chỗ tuyệt nhiên không thấy cậu chủ phàn nàn gì, thật là khó hiểu.

Sau nhiều ngày thấy cậu chủ bị hành hạ, tôi hạ quyết tâm phải cứu cậu khỏi tên sắc lang kia. Tối đó tôi trốn vào trong góc tủ, chờ đợi thời cơ tấn công, thật thông minh quá đi. Chờ mãi, chờ mãi cũng đến lúc. Hắn ta thật đáng sợ, cắn hết mũi, môi, cổ,... của cậu chủ, rõ ràng cậu chủ đã khóc rồi mà tên sắc lang kia vẫn không dừng lại. Đến khi hắn ta rút ra "hung khí" định đâm vào người cậu, tôi đã kịp lao ra, tấn công thứ "hung khí" đáng sợ kia. Tiếng thét chói tai của hắn ta làm tôi giật bắn lên, chui vội xuống gầm giường, tôi nghe thấy tiếng hắn ta rên kêu đau rồi chửi tôi, hai đôi dép cũng thay phiên nhau bị hắn ném xuống gầm giường, nhưng còn lâu mới trúng nhé. Đáng đời hắn, dám bắt nạt cậu chủ.

Từ lúc tôi tấn công hắn ta, hắn ta hay lườm nguýt tôi lắm, không mua cá cho tôi nữa. Kệ chứ, cậu chủ vẫn thương tôi lắm, nhờ tôi mà gần đây không thấy cậu chủ kêu cứu nữa.

Một việc bất ngờ, tên sắc lang mang về một con mèo mới. To hơn tôi, gầy hơn tôi, lông dài và mượt hơn tôi. Tóm lại là đẹp hơn tôi, nhưng không đáng yêu bằng đâu nhé. Cứ ngỡ con mèo này sẽ chiếm mất vị trí, ai ngờ nó cũng rất biết điều, nhường phần cá nhiều hơn cho tôi, chỗ tắm nắng tốt cũng nhường cho tôi, ngay cả lông tôi giờ nó cũng liếʍ nốt. Còn sướиɠ hơn cả lúc trước.

Dạo gần đây con mèo này lạ lắm, cứ hay rúc rúc cọ cọ tôi rất mờ ám. Đến một ngày, nó bổ lên người tôi rồi xxoo các kiểu, cướp mất đời xử nam của tôi. Đáng ghét đáng ghét. Đau muốn chết, không cả đi được nữa, đau muốn chết. Hừ, đồ "sắc miêu", tôi biết thừa nó làm gì tôi nhé. Nhưng tôi không ghét nó lắm, khi xong nó liếʍ lại bộ lông bị xù lên của tôi, nhường luôn cả phần ăn của nó. Vì tôi rất độ lượng nên không tức nó lâu đâu, tôi dễ mủi lòng lắm mà.

Tên sắc lang kia không còn lườm tôi nữa. Haizzz, tôi nào còn sức mà làm phiền bọn họ, bị con sắc miêu hành hạ thế này cơ mà, phải để sức mà nghỉ ngơi chứ. Ưm, thực ra nó cũng tốt lắm, ngoài việc làm đau tôi vài ngày một lần ra thì những việc còn lại nó đều cẩn thận chăm sóc tôi hơn, hay nhường tôi đồ ăn nữa.

Hôm nay nó lại nhường cá cho tôi, liếʍ liếʍ cọ cọ tôi, kêu meo meo xin lỗi. Ai, tha lỗi cho con sắc miêu này một lần nữa vậy.