“Oa, sư phụ, thân quần áo này của người nha, rất mới lạ đó ——” tam đồ đệ Thương Dương cười tủm tỉm nhìn Mộ Thiên Dao như vậy cực kì có cá tính.Trong lòng hắn không ngừng suy tư về việc có nên khai phá thị trường mới, đem hình thức quần áo mới này lấy đi bán a, hẳn là có thể kiếm thêm một món hời
“Sư phụ, dáng người ngươi thật tốt…” Lục đồ đệ Thương Minh nhìn Mộ Thiên Dao từ trên xuống dưới, suýt chút nữa không kềm được mà chảy nước miếng.
“Sư phụ, ngươi chân thật trắng nõn, cư nhiên lại còn không rậm lông, ta xem qua chân bọn đại sư huynh nhị sư huynh, toàn chân bọn hắn đều là chíp bông, khó coi chết đi được…” Thập bát đồ đệ Thương Ngự đôi mắt trừng thật to , nhìn đùi đẹp thon dài của Mộ Thiên Dao lõα ɭồ ở bên ngoài, khen lấy khen để.
( Bợn 18 này ngây thơ + dễ thương quớ J))
Càng nghe, trên trán Mộ Thiên Dao hắc tuyến càng nhiều. Cuối cùng, nhịn không được bùng nổ ——
Ách, nhưng là có một người so với nàng còn bùng nổ nhanh hơn: “Hết thảy đều câm miệng cho ta!” Thương Hàn lạnh lùng liếc mắt quét mọi người một cái, sau đó mặt âm trầm, cởϊ qυầи áo, nhẹ nhàng đem phủ bên ngoài Mộ đầu vai Thiên Dao, lập tức ôm vòng qua eo Mộ Thiên Dao, cả người bay lên không, rất nhanh hướng về đường xuống núi mà phi đi ——
(Mình thích Thương Hàn nhứt đó, nhưng mà tác giả…..)
Gió thổi qua mặt Mộ Thiên Dao, bởi vì nguyên nhân tốc độ mà trên má có chút cảm giác đau đớn.
Vòng eo bị Thương Hàn ôm chặt chẽ, lúc này, tâm Mộ Thiên Dao cực kỳ không bình tĩnh nổi.
Vụиɠ ŧяộʍ nhìn Thương Hàn ánh mắt tối sầm,nghiêm mặt lại, đều là dấu hiệu bão táp sắp xảy ra, trong lòng hồ đoán lung tung trước: chẳng lẽ tiểu tử này coi trọng ta ? Nga, tất nhiên là trong Ác Ma cốc này không có nữ nhân, tính cách của hắn vặn vẹo , cho nên đem chú ý đánh đến trên đầu mình cũng dễ xảy ra lắm——
Hay là nói, tiểu tử này, rốt cục có tự giác của người làm đồ đệ, bắt đầu tôn sư trọng đạo ? Suy nghĩ này không quá có khả năng đi——
Chẳng lẽ, tiểu tử này từ trước tới nay vốn là đoạn tụ? Kinh sợ nha
(Tỷ hiểu lầm. À, chính tỷ làm soái ca của ta hiểu nhầm >”<)
Trong đầu Mộ Thiên Dao vẫn còn đang hồ đoán linh tinh, hồn nhiên không biết, đã sắp xuống đến chân núi.
Thương Hàn cúi đầu nhìn Mộ Thiên Dao không biết hồn di động chạy đi đâu mất rồi, nhẹ nhàng cười, sau đó bất động thanh sắc vẫn nắm lấy eo nàng, thẳng đến đến phòng của nàng ——
“Ách, đến?” Mộ Thiên Dao nhìn phòng ốc quen thuộc trước mặt, chớp hạ hai mắt, không ngờ rằng võ công tiểu tử này cũng không tệ a
“Như thế nào,người luyến tiếc không muốn xuống? Vậy đồ nhi có thể cống hiến sức lực, ân, nếu không, đồ nhi hầu hạ sư phụ tắm rửa thay quần áo?” Ý cười trong mắt Thương Hàn càng thêm dày đặc.
“Cái gì?” Lập tức từ trong lòng hắn nhảy ra, đôi tay Mộ Thiên Dao không tự giác xoa xoa da gà nổi đầy trên tay, hai mắt cũng kinh sợ nhìn hắn, môi run run: “Đoạn. . . Đoạn tụ…”
Nháy mắt, Thương Hàn mặt đen sì , cả người âm trầm, không khí chung quanh cũng nháy mắt giảm xuống, Thương Hàn nghiến răng nghiến lợi nhìn Mộ Thiên Dao, hung tợn tới gần nàng: “Sư phụ nói cái gì, đồ nhi nghe không được rõ ràng, mới người lặp lại lần nữa ——” hai chữ cuối cùng cơ hồ là từ trong hàm răng hắn bật ra .
Không tự giác run run lên, Mộ Thiên Dao hơi hơi lui lại sau mấy bước, sau đó ngượng ngùng cười cười: “A. . . Ha ha… Cái gì, đồ nhi a, ngươi có thể lui xuống , vi sư đã ở khu vực an toàn ——” nói xong cấp tốc nhảy vào trong phòng, ‘Phanh ——’ một tiếng đóng cửa phòng lại.
Thương Hàn không biết làm sao nhìn đại môn đóng chặt, khóe miệng hơi giương lên cười cười, sau đó chậm rãi rời khỏi sân nhỏ.
Chỉ là, trong đầu cũng không tự giác hồi suy nghĩ: đoạn. . . Đoạn tụ… Này, khóe miệng không tự giác run rẩy một chút. Đột nhiên, hắn dừng cước bộ, đôi mắt thẳng tắp nhìn phía trước, mày nhăn lại: “Tứ sư đệ, có việc gì sao?”
Cách đó không xa, một than ảnh đỏ rực xuất hiện, sau đó dáng người xinh đẹp Thương Hồ tiến đến, trên mặt lộ vẻ tươi cười mị hoặc, chậm rãi hướng phía Thương Hàn đi tới: “Ha ha, sư huynh, tay chân ngươi thật là nhanh a ——” ý tứ hàm xúc nhìn thoáng qua Thương Hàn, trong mắt Thương Hồ tinh quang chợt lóe, đồng thời ở chỗ sâu trong đáy mắt cũng là một mảnh đông lạnh.
Hơi hơi nheo lại hai mắt, Thương Hàn cũng cười lạnh nhìn Thương Hồ: “Ta không rõ ràng ý tứ sư đệ ra sao…” Nói xong liền vung ống tay áo, chuẩn bị chạy lấy người.
“Ha ha, sư huynh làm gì đi vội vã như vậy chứ, sư đệ ta cũng chỉ là hay nói giỡn mà thôi, dù sao, sư huynh cũng là một nam nhân bình thường, chỉ là…” Nói tới đây, thoáng tạm dừng một chút, sau đó cười cười: ” Sau khi chúng ta vào cốc, không thể tùy ý xuất nhập Ác Ma cốc, nghĩ đến sư huynh ân…” Câu nói kế tiếp, hắn cũng không nói trắng ra, bất quá,bọn họ đều là người thông minh, làm sao lại có thể không rõ Thương Hồ muốn nói cái gì?
Thương Hàn nhất thời đầy mặt hàn sương: “Sư đệ, cũng đồng dạng thôi, ta không muốn nói lại lần thứ hai, ta còn có việc, đi trước —— “
“Thương Hàn! !” Thương Hồ bỗng dưng lên tiếng hô thẳng kỳ danh: “Ngươi không có ý tưởng gì khác,nhưng ta có, đúng vậy, ta thừa nhận mình có hứng thú với hắn! !” Nói xong, Thương Hồ xinh đẹp cười cười, sau đó thản nhiên ly khai, thời điểm qua sát bên người Thương Hàn, Thương Hồ đảo mắt liếc qua đôi tay gắt gao nắm chặt——
“Phanh ——” chờ Thương Hồ đi xa, Thương Hàn hung hăng đánh một quyền ở tại cột trụ bằng gỗ lim, hai mắt cũng âm trầm đen tối, trong mắt hiện lên một tia màu đỏ, sau đó rất nhanh rời khỏi ——