Quyển 1 - Chương 40: máu mũi

Khí trời sương mù vờn quanh, hương khí thản nhiên tràn ngập ——

“Haiz, tuy rằng không có tắm vòi sen, cũng không có bồn tắm mát xa lớn, nói tóm lại, thế này cũng coi như là hưởng thụ…” Mộ Thiên Dao híp hai mắt lại, nằm ở trong ôn tuyền trì*, tuy rằng rất muốn điểm hoa hồng hoặc là hoa mẫu đơn rắc ở bên trong, bất quá lại suy nghĩ, hiện tại dù thế nào thì mình cũng là một đại nam nhân, vì thế đành nhịn ——

*trì này nghĩa là ao đó.

“Rầm…” Nhặt khăn mặt lên, nhẹ nhàng lau rửa, khí trời ôn tuyền, nước ấm nhiễm một tầng sương khiến mặt Mộ Thiên Dao hơi hơi có chút phiếm hồng, đầy đầu tóc đen rũ xuống ở bên cạnh ôn tuyền trì, phô thành một tấm thảm nhung hắc sắc. Môi mọng đỏ sẫm khẽ nhếch, Mộ Thiên Dao nhẹ nhàng lau rửa cổ, trên mặt nhếch một chút cười nhạt, lúc này thoạt nhìn thật mị hoặc như vậy.

Đang chuyên tâm tẩy rửa, Bắc Đẩu Thất Tinh trận trong óc bắt đầu lóe sáng lần lượt từng viên một, Mộ Thiên Dao bắt đầu suy nghĩ sâu xa, thời điểm nhận truyền thừa, trong lúc vô tình nàng nhìn thấy hai bức tranh vẽ, chẳng lẽ… Đây chính là tương lai của nàng?

Lạnh lùng cười, gương mặt tuyệt đại tao nhã ẩn hiện ——

Nàng thật đúng là không tin, cho dù kiếp trước bản thân mình không thể không nghe lệnh của người khác, làm công cụ quân cờ của người khác, nhưng là, kiếp này, nàng không chỉ có thực lực cường đại, hơn nữa, một thân còn là ‘Nam nhi’ , làm sao nàng có thể để cho chính mình lâm vào loại hoàn cảnh đó được?

Thoáng khỏa nước trong chốc lát, Mộ Thiên Dao liền chậm rãi đứng lên ——

“Lạch cạch…” Một giọt đỏ sẫm rơi vào trong ôn tuyền, chậm rãi loang rộng trên mặt nước ——

Ánh mắt bỗng dưng nheo lại, toàn bộ thân mình Mộ Thiên Dao đột nhiên từ trong nước thoát ra, đồng thời, quần áo cách đó không xa tự động bay tới, nháy mắt bao bọc lại thân mình nàng, lật tay một cái, Mộ Thiên Dao chém ra một chưởng sắc bén——



“Phách…”

“Phanh…”

“Rầm…”

“Ân hừ…” Một vật nặng mau rơi xuống nước, thế này Mộ Thiên Dao mới chậm rãi đem quần áo thắt lên, nhích chân trước chậm rãi tới gần ôn tuyền trì ——

Ánh mắt lãnh mạc nhìn ôn tuyền lăn tăn sóng, còn có thân ảnh bên trong như ẩn như hiện, trong mắt Mộ Thiên Dao xẹt qua một tia sát khí. Bất quá, trong lòng cũng mang khϊếp sợ , không ngờ rằng cư nhiên còn có người cư nhiên đến gần nàng như vậy mà không bị phát giác, mặc dù có một nguyên nhân khác nữa là bởi vì chính mình thả lỏng cảnh giác, nhưng là… Nếu đúng là đối phương tới để gϊếŧ mình, như vậy thì…

Sau lưng toát ra một trận mồ hôi lạnh, xem ra, cuộc sống quá mức an nhàn, làm cho chính bản thân mình đều mất đi tâm cảnh giác tối thiểu a! !

“Phốc… Hô…” Từ trong nước nổi lên, phun ra một ngụm nước trong miệng, sau đó hung hăng hô hấp khí, sau đó mới ủy khuất kêu lên: “Dao Dao, ngay cả ngươi cũng ăn hϊếp ta…”

Mộ Thiên Dao hơi hơi sửng sốt, mới cau mày nhìn người trước mặt, còn có mũi hắn còn đang chảy máu, thậm chí từng giọt từng giọt rơi xuống chưa có tan đi, trong mắt hàn ý càng tăng lên: “Nói, rốt cuộc ngươi là ai! !” Hắn làm sao có thể tìm được tới nơi này, hơn nữa… thân pháp của hắn kỳ lạ vô cùng, cư nhiên có thể giấu diếm được trực giác của nàng, không đơn giản ——

“Dao Dao…” Ủy khuất nhìn Mộ Thiên Dao, trong mắt thiếu niên thoáng chốc mơ hồ : “Ô ô… Dao Dao chán ghét, bọn hắn đều ăn hϊếp ta, ngươi cũng ăn hϊếp ta…”

Nói xong liền đứng ở trong nước như vậy, trong mắt nước mắt như hạt đậu ứa ra, miệng lải nhải nói xong bộ dạng ác liệt của vài tên đồ đệ của nàng: “Bọn hắn đều trêu cợt ta, ở trên đường dùng dây thừng trói gô ta, còn kéo quần áo của ta, còn gọi ta là dã nhân…”



Mộ Thiên Dao càng nghe, mặt càng tối, đồng thời, khóe miệng còn ức chế không được mà run rẩy.

“Còn có cái nam nhân hồng y nữa, hắn nói ta là sư đệ của hắn, về sau gọi tên ta là Thương Thiên…”

Mộ Thiên Dao mạnh mẽ chịu đựng ý cười, bả vai không được kí©h thí©ɧ, nhóm đồ đệ đó, bọn hắn dựa theo mệnh danh chữ “Thương” , nếu như hắn là đồ đệ của mình, gọi Thương Thiên cũng không phải không thể a

“Tốt lắm, trước hết ngươi đi lên đây đi!” Mộ Thiên Dao nhịn ý cười xuống, thản nhiên nói, đồng thời nhìn trên thân hắn còn vương lại vài giọt nước trên quần áo da thú, nàng không nói gì xoay người đi nội thất, chuẩn bị đem quần áo của mình cho hắn mượn tạm ——

“Dao Dao, ngươi không phải nói chỗ ngươi bị ong vàng châm đã tốt lắm rồi sao? Vì sao ta vừa mới nhìn thấy giống như sưng lớn hơn nữa ?” Hắn nhắm mắt đi theo đuôi Mộ Thiên Dao, trên thân nhỏ xuống từng giọt nước, ở trên mặt đất cắt thành một vũng lớn.

Mộ Thiên Dao trên mặt nhất thời u ám, không thể nhịn được nữa hét lớn: “Ai cần ngươi lo, chuyện hôm nay, ngươi nếu nhiều chuyện tiết lộ ra ngoài nửa chữ, ta gϊếŧ ngươi!” Nói xong nghĩ nghĩ còn chưa đủ bèn xoay người: “Đem máu mũi lau khô hết cho ta! !”

“A? Máu mũi? !” Thương Thiên ( được rồi, ta thừa nhận là ta dữ tợn, bất quá về sau kêu hắn bằng này tên đi… ) kinh sợ nhìn Mộ Thiên Dao: “Ta chảy máu mũi sao?”

Mộ Thiên Dao tức giận nhìn hắn: “Đúng vậy, ngươi nhanh chóng sẽ chết! !”

“A…” Một tiếng thét chói tai lớn hơn nữa: “Khó trách ta nhìn Dao Dao, trên thân liền rất kỳ quái a, còn có, Dao Dao, nơi này của ta biến thành tảng đá ! !” Nói xong đem nửa phần da thú che hạ thân bỏ ra, chỉ vào vật giữa hai chân trong lúc đó đã cứng rắn nói với Mộ Thiên Dao.

Trên trán Mộ Thiên Dao gân xanh dùng sức nổi lên, hai mắt suýt chút nữa phun ra lửa, quả nhiên, nam nhân đều là động vật nửa người dưới, cho dù là người thuần khiết đi nữa, phản ứng trên thân thể đều không thể khống chế được ——