Tôn thượng Ngọc Ngôn được xưng là người đệ nhất giới tu tiên, đợi một vạn sáu ngàn năm cuối cùng thu được một đồ đệ, dạy dỗ cẩn thận, nghiêm túc che chở. Nhìn đồ đệ dần dần lĩnh ngộ, dần dần lớn mạnh, …
Tôn thượng Ngọc Ngôn được xưng là người đệ nhất giới tu tiên, đợi một vạn sáu ngàn năm cuối cùng thu được một đồ đệ, dạy dỗ cẩn thận, nghiêm túc che chở. Nhìn đồ đệ dần dần lĩnh ngộ, dần dần lớn mạnh, mắt thấy sắp một bước lên trời thì... đồ đệ hi sinh! Vì thế hắn lại thu đồ đệ nữa, cẩn thận dạy dỗ, nghiêm túc che chở, sau đó... đồ đệ lại hi sinh! Lại vì thế hắn thu tiếp một đồ đệ, rồi tiếp theo... đồ đệ vẫn hi sinh! Ngọc Ngôn: ... Đồ đệ: ... --- (Vì sao mỗi lần ta trọng sinh đều bị cùng một người nhặt về, chết mất ~~~~)